“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1740

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Anh hiểu gì chứ, đây gọi là ẩn nhẫn, là mưu kế đó, nếu như minh chủ sớm đã ra tay thì bọn cao thủ ngoại vực kia còn tự chém giết lẫn nhau à, mấy người bọn họ có ai là yếu đâu, nếu như bọn chúng cùng lên thì chỉ sợ minh chủ cũng phải nuốt hận thôi."  "Quả thực như vậy, minh chủ đa mưu túc trí, ẩn nhẫn không lộ diện, sau cùng mới ra đòn chí mạng, đây mới người có thể làm nên chuyện lớn, Tô lão lục vô địch!"  "To gan, vậy mà dám đặt biệt danh cho minh chủ, còn muốn lăn lộn trong giới luyện võ nữa không hả, coi chừng lão lục minh chủ ra lệnh một câu thì anh đừng hòng mà lăn lộn được nữa."  "Ha ha, lão lục minh chủ, được, được, lão lục minh chủ vô địch!"  "Lão lục minh chủ vô địch!"  "Lão lục minh chủ vô địch!"  Những người luyện võ có mặt ở đó, nhìn thấy nguy cơ của núi Cửu Phong đã được giải trừ, giới luyện võ đã toàn thắng, cho nên toàn bộ đều trở nên vô cùng vui mừng phấn khởi, ngay lập tức tiếng tung hô Tô Thương vang lên như núi kêu biển gầm.  "???"  Tô Thương tức đến sạm mặt lại, cái m* gì vậy, đây đều là cái thứ gì vậy chứ, sao mình lại biến thành lão lục rồi?  Nhưng mà.  Tô Thương cũng chỉ cười khổ hai tiếng chứ cũng không tính toán với mấy người này, lão lục thì lão lục vậy.  Tiếp theo đó.  Tô Thương đi đến trước mặt Quách Ý, hỏi thăm: "Quách Ý, vết thương của cậu thế nào rồi?"  "Không có vấn đề gì lớn, chỉ là do cưỡng ép sử dụng quạt Thanh Phong, cho nên bị phản phệ, nghỉ ngơi một thời gian thì sẽ khỏe lại thôi." Quách Ý khẽ cười nói.  "Ừm."  Tô Thương gật đầu, sau đó động ý niệm một cái, lôi Sắc Phong từ trong vòng tay trữ đồ ra, rồi dùng ý thức của mình rà soát một chút thì phát hiện ra không ít đồ có thể dùng được.  Sau đó, Tô Thương liền lấy ra một bình đan dược, đưa cho Quách Ý, đồng thời nói: "Bình đan được này cậu giữ cho kỹ, có thể điều trị vết thương của cậu, bên trong có 5 viên đan dược, cậu ăn hai viên là được, ăn nhiều quá cũng không có tác dụng gì, không quá ba ngày thì cậu có thể khôi phục lại như lúc đầu rồi."  "Cám ơn cậu chủ!"  Quách Ý nhận lấy đan dược, cung kính cám ơn Tô Thương.  "Khách sáo rồi, hôm nay cậu chịu thiệt nhiều rồi, cái này là cậu xứng đáng có được."  Tô Thương khẽ cười, sau đó dời ánh mắt nhìn về đám cao thủ cổ tộc cùng đến với Phong Khê thiếu gia, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng nói: "Bây giờ, là lúc xử lý mấy tên phản đồ quy hàng ngoại vực!"  

"Anh hiểu gì chứ, đây gọi là ẩn nhẫn, là mưu kế đó, nếu như minh chủ sớm đã ra tay thì bọn cao thủ ngoại vực kia còn tự chém giết lẫn nhau à, mấy người bọn họ có ai là yếu đâu, nếu như bọn chúng cùng lên thì chỉ sợ minh chủ cũng phải nuốt hận thôi."  

"Quả thực như vậy, minh chủ đa mưu túc trí, ẩn nhẫn không lộ diện, sau cùng mới ra đòn chí mạng, đây mới người có thể làm nên chuyện lớn, Tô lão lục vô địch!"  

"To gan, vậy mà dám đặt biệt danh cho minh chủ, còn muốn lăn lộn trong giới luyện võ nữa không hả, coi chừng lão lục minh chủ ra lệnh một câu thì anh đừng hòng mà lăn lộn được nữa."  

"Ha ha, lão lục minh chủ, được, được, lão lục minh chủ vô địch!"  

"Lão lục minh chủ vô địch!"  

"Lão lục minh chủ vô địch!"  

Những người luyện võ có mặt ở đó, nhìn thấy nguy cơ của núi Cửu Phong đã được giải trừ, giới luyện võ đã toàn thắng, cho nên toàn bộ đều trở nên vô cùng vui mừng phấn khởi, ngay lập tức tiếng tung hô Tô Thương vang lên như núi kêu biển gầm.  

"???"  

Tô Thương tức đến sạm mặt lại, cái m* gì vậy, đây đều là cái thứ gì vậy chứ, sao mình lại biến thành lão lục rồi?  

Nhưng mà.  

Tô Thương cũng chỉ cười khổ hai tiếng chứ cũng không tính toán với mấy người này, lão lục thì lão lục vậy.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương đi đến trước mặt Quách Ý, hỏi thăm: "Quách Ý, vết thương của cậu thế nào rồi?"  

"Không có vấn đề gì lớn, chỉ là do cưỡng ép sử dụng quạt Thanh Phong, cho nên bị phản phệ, nghỉ ngơi một thời gian thì sẽ khỏe lại thôi." Quách Ý khẽ cười nói.  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó động ý niệm một cái, lôi Sắc Phong từ trong vòng tay trữ đồ ra, rồi dùng ý thức của mình rà soát một chút thì phát hiện ra không ít đồ có thể dùng được.  

Sau đó, Tô Thương liền lấy ra một bình đan dược, đưa cho Quách Ý, đồng thời nói: "Bình đan được này cậu giữ cho kỹ, có thể điều trị vết thương của cậu, bên trong có 5 viên đan dược, cậu ăn hai viên là được, ăn nhiều quá cũng không có tác dụng gì, không quá ba ngày thì cậu có thể khôi phục lại như lúc đầu rồi."  

"Cám ơn cậu chủ!"  

Quách Ý nhận lấy đan dược, cung kính cám ơn Tô Thương.  

"Khách sáo rồi, hôm nay cậu chịu thiệt nhiều rồi, cái này là cậu xứng đáng có được."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó dời ánh mắt nhìn về đám cao thủ cổ tộc cùng đến với Phong Khê thiếu gia, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng nói: "Bây giờ, là lúc xử lý mấy tên phản đồ quy hàng ngoại vực!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Anh hiểu gì chứ, đây gọi là ẩn nhẫn, là mưu kế đó, nếu như minh chủ sớm đã ra tay thì bọn cao thủ ngoại vực kia còn tự chém giết lẫn nhau à, mấy người bọn họ có ai là yếu đâu, nếu như bọn chúng cùng lên thì chỉ sợ minh chủ cũng phải nuốt hận thôi."  "Quả thực như vậy, minh chủ đa mưu túc trí, ẩn nhẫn không lộ diện, sau cùng mới ra đòn chí mạng, đây mới người có thể làm nên chuyện lớn, Tô lão lục vô địch!"  "To gan, vậy mà dám đặt biệt danh cho minh chủ, còn muốn lăn lộn trong giới luyện võ nữa không hả, coi chừng lão lục minh chủ ra lệnh một câu thì anh đừng hòng mà lăn lộn được nữa."  "Ha ha, lão lục minh chủ, được, được, lão lục minh chủ vô địch!"  "Lão lục minh chủ vô địch!"  "Lão lục minh chủ vô địch!"  Những người luyện võ có mặt ở đó, nhìn thấy nguy cơ của núi Cửu Phong đã được giải trừ, giới luyện võ đã toàn thắng, cho nên toàn bộ đều trở nên vô cùng vui mừng phấn khởi, ngay lập tức tiếng tung hô Tô Thương vang lên như núi kêu biển gầm.  "???"  Tô Thương tức đến sạm mặt lại, cái m* gì vậy, đây đều là cái thứ gì vậy chứ, sao mình lại biến thành lão lục rồi?  Nhưng mà.  Tô Thương cũng chỉ cười khổ hai tiếng chứ cũng không tính toán với mấy người này, lão lục thì lão lục vậy.  Tiếp theo đó.  Tô Thương đi đến trước mặt Quách Ý, hỏi thăm: "Quách Ý, vết thương của cậu thế nào rồi?"  "Không có vấn đề gì lớn, chỉ là do cưỡng ép sử dụng quạt Thanh Phong, cho nên bị phản phệ, nghỉ ngơi một thời gian thì sẽ khỏe lại thôi." Quách Ý khẽ cười nói.  "Ừm."  Tô Thương gật đầu, sau đó động ý niệm một cái, lôi Sắc Phong từ trong vòng tay trữ đồ ra, rồi dùng ý thức của mình rà soát một chút thì phát hiện ra không ít đồ có thể dùng được.  Sau đó, Tô Thương liền lấy ra một bình đan dược, đưa cho Quách Ý, đồng thời nói: "Bình đan được này cậu giữ cho kỹ, có thể điều trị vết thương của cậu, bên trong có 5 viên đan dược, cậu ăn hai viên là được, ăn nhiều quá cũng không có tác dụng gì, không quá ba ngày thì cậu có thể khôi phục lại như lúc đầu rồi."  "Cám ơn cậu chủ!"  Quách Ý nhận lấy đan dược, cung kính cám ơn Tô Thương.  "Khách sáo rồi, hôm nay cậu chịu thiệt nhiều rồi, cái này là cậu xứng đáng có được."  Tô Thương khẽ cười, sau đó dời ánh mắt nhìn về đám cao thủ cổ tộc cùng đến với Phong Khê thiếu gia, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng nói: "Bây giờ, là lúc xử lý mấy tên phản đồ quy hàng ngoại vực!"  

Chương 1740