“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1771
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngô Thanh ảnh kết thúc trạng thái vận công, từ từ mở mắt, trong ánh mắt toát ra sự sợ hãi lẫn vui mừng. Sau đó bà ấy nhìn về phía Tô Thương, khuôn mặt tràn đầy sự cảm kích nói: “Tô thiếu gia, cảm ơn cậu, nếu không có cậu, e là bộ xương già này đã bj chôn ở dưới đất rồi.” “Tiền bối Ngô khách sáo rồi, bà là bà nội của Tuyết Nhi, lại có cống hiến to lớn cho trái đất, cháu giúp bà là điều nên làm mà.” Vừa nói, Tô Thương vừa bù đắp linh khí, vừa đem hai viên đan dược còn lại đưa cho Ngô Thanh Ảnh: “Tiền bối Ngô, hai viên thuốc này bà hãy nhận lấy đi ạ, nếu luyện hóa tất cả, thì đương nhiên bà có thể hồi phục lại được rồi đó, thậm chí có cơ hội tiến thêm một bước nữa, thì sẽ thực sự đặt chân đến cảnh giới võ thần, đến lúc đó có thể ngang hàng với hóa thần rồi ạ.” “Ừm!” Ngô Thanh Ảnh gật đầu một cách nghiêm túc, nhận lấy hai viên đan dược, khẽ cười nói: “ Nếu nói thời gian cấp bách, Tô Thương, căn phòng này trả lại cho cậu, tôi đến phòng khác luyện hóa đan dược đây, tranh thủ trước khi linh khí khôi phục, phải đạt đến cảnh giới võ thần, để giúp cậu một tay mới được.” “Được, vậy thì xin nhờ cậy vào tiền bối rồi ạ.” Tô Thương vừa cười vừa cảm ơn, sau đó nhắc nhở: “ Nhưng, tiền bối Ngô, lúc luyện hóa đan dược, nhất định không được nóng vội, cứ từ từ thôi, nếu không sẽ bị phản hệ rất nguy hiểm đấy,” “Được.” “Không quấy rầy cậu nữa.” Ngô Thanh Ảnh gật đầu đồng ý, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng của Tô Thương. Chính lúc đóng cửa lại, trên khuôn mặt của Ngô Thanh Ảnh để lộ ra sự hài lòng vô cùng. “Tên này không tầm thường đâu nha, thành tựu đã vượt qua cả Tô Vô Kỵ, tương lai không thể đoán trước được, xem ra cậu ta cũng là người được ông trời chọn mà Vương Dương Minh nhắc đến, tương lai của trái đất, đành nhờ vào cậu ta vậy.” “Nhưng, trước khi Tô Thương chưa trưởng thành, mình phải phát huy hết sức lực của bộ xương già này thôi!” “Cảnh giới chân vũ, không biết có uy thế ra sao, mong chờ quá đi.” Nghĩ đến đây, Ngô Thanh Ảnh không do dự gì nữa, mà trực tiếp đi về mật thất của mình để luyện công, và bắt đầu bế quan. Còn về Tô Thương, thì ở trong phòng hấp thụ tài nguyên, mau chóng khôi phục linh khí. Khoảng đến tận khuya, trạng thái của Tô Thương, cuối cùng cũng khôi phục lại cảnh giới đỉnh phong. Không chỉ vậy. Anh ấy còn giành ra một chút thời gian, đem mảnh vỡ của của tháp Hư Không tầng thứ bay vào tay mình lần trước, ghép lại vào bên trên của tháp Hư Không.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngô Thanh ảnh kết thúc trạng thái vận công, từ từ mở mắt, trong ánh mắt toát ra sự sợ hãi lẫn vui mừng. Sau đó bà ấy nhìn về phía Tô Thương, khuôn mặt tràn đầy sự cảm kích nói: “Tô thiếu gia, cảm ơn cậu, nếu không có cậu, e là bộ xương già này đã bj chôn ở dưới đất rồi.” “Tiền bối Ngô khách sáo rồi, bà là bà nội của Tuyết Nhi, lại có cống hiến to lớn cho trái đất, cháu giúp bà là điều nên làm mà.” Vừa nói, Tô Thương vừa bù đắp linh khí, vừa đem hai viên đan dược còn lại đưa cho Ngô Thanh Ảnh: “Tiền bối Ngô, hai viên thuốc này bà hãy nhận lấy đi ạ, nếu luyện hóa tất cả, thì đương nhiên bà có thể hồi phục lại được rồi đó, thậm chí có cơ hội tiến thêm một bước nữa, thì sẽ thực sự đặt chân đến cảnh giới võ thần, đến lúc đó có thể ngang hàng với hóa thần rồi ạ.” “Ừm!” Ngô Thanh Ảnh gật đầu một cách nghiêm túc, nhận lấy hai viên đan dược, khẽ cười nói: “ Nếu nói thời gian cấp bách, Tô Thương, căn phòng này trả lại cho cậu, tôi đến phòng khác luyện hóa đan dược đây, tranh thủ trước khi linh khí khôi phục, phải đạt đến cảnh giới võ thần, để giúp cậu một tay mới được.” “Được, vậy thì xin nhờ cậy vào tiền bối rồi ạ.” Tô Thương vừa cười vừa cảm ơn, sau đó nhắc nhở: “ Nhưng, tiền bối Ngô, lúc luyện hóa đan dược, nhất định không được nóng vội, cứ từ từ thôi, nếu không sẽ bị phản hệ rất nguy hiểm đấy,” “Được.” “Không quấy rầy cậu nữa.” Ngô Thanh Ảnh gật đầu đồng ý, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng của Tô Thương. Chính lúc đóng cửa lại, trên khuôn mặt của Ngô Thanh Ảnh để lộ ra sự hài lòng vô cùng. “Tên này không tầm thường đâu nha, thành tựu đã vượt qua cả Tô Vô Kỵ, tương lai không thể đoán trước được, xem ra cậu ta cũng là người được ông trời chọn mà Vương Dương Minh nhắc đến, tương lai của trái đất, đành nhờ vào cậu ta vậy.” “Nhưng, trước khi Tô Thương chưa trưởng thành, mình phải phát huy hết sức lực của bộ xương già này thôi!” “Cảnh giới chân vũ, không biết có uy thế ra sao, mong chờ quá đi.” Nghĩ đến đây, Ngô Thanh Ảnh không do dự gì nữa, mà trực tiếp đi về mật thất của mình để luyện công, và bắt đầu bế quan. Còn về Tô Thương, thì ở trong phòng hấp thụ tài nguyên, mau chóng khôi phục linh khí. Khoảng đến tận khuya, trạng thái của Tô Thương, cuối cùng cũng khôi phục lại cảnh giới đỉnh phong. Không chỉ vậy. Anh ấy còn giành ra một chút thời gian, đem mảnh vỡ của của tháp Hư Không tầng thứ bay vào tay mình lần trước, ghép lại vào bên trên của tháp Hư Không.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Ngô Thanh ảnh kết thúc trạng thái vận công, từ từ mở mắt, trong ánh mắt toát ra sự sợ hãi lẫn vui mừng. Sau đó bà ấy nhìn về phía Tô Thương, khuôn mặt tràn đầy sự cảm kích nói: “Tô thiếu gia, cảm ơn cậu, nếu không có cậu, e là bộ xương già này đã bj chôn ở dưới đất rồi.” “Tiền bối Ngô khách sáo rồi, bà là bà nội của Tuyết Nhi, lại có cống hiến to lớn cho trái đất, cháu giúp bà là điều nên làm mà.” Vừa nói, Tô Thương vừa bù đắp linh khí, vừa đem hai viên đan dược còn lại đưa cho Ngô Thanh Ảnh: “Tiền bối Ngô, hai viên thuốc này bà hãy nhận lấy đi ạ, nếu luyện hóa tất cả, thì đương nhiên bà có thể hồi phục lại được rồi đó, thậm chí có cơ hội tiến thêm một bước nữa, thì sẽ thực sự đặt chân đến cảnh giới võ thần, đến lúc đó có thể ngang hàng với hóa thần rồi ạ.” “Ừm!” Ngô Thanh Ảnh gật đầu một cách nghiêm túc, nhận lấy hai viên đan dược, khẽ cười nói: “ Nếu nói thời gian cấp bách, Tô Thương, căn phòng này trả lại cho cậu, tôi đến phòng khác luyện hóa đan dược đây, tranh thủ trước khi linh khí khôi phục, phải đạt đến cảnh giới võ thần, để giúp cậu một tay mới được.” “Được, vậy thì xin nhờ cậy vào tiền bối rồi ạ.” Tô Thương vừa cười vừa cảm ơn, sau đó nhắc nhở: “ Nhưng, tiền bối Ngô, lúc luyện hóa đan dược, nhất định không được nóng vội, cứ từ từ thôi, nếu không sẽ bị phản hệ rất nguy hiểm đấy,” “Được.” “Không quấy rầy cậu nữa.” Ngô Thanh Ảnh gật đầu đồng ý, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng của Tô Thương. Chính lúc đóng cửa lại, trên khuôn mặt của Ngô Thanh Ảnh để lộ ra sự hài lòng vô cùng. “Tên này không tầm thường đâu nha, thành tựu đã vượt qua cả Tô Vô Kỵ, tương lai không thể đoán trước được, xem ra cậu ta cũng là người được ông trời chọn mà Vương Dương Minh nhắc đến, tương lai của trái đất, đành nhờ vào cậu ta vậy.” “Nhưng, trước khi Tô Thương chưa trưởng thành, mình phải phát huy hết sức lực của bộ xương già này thôi!” “Cảnh giới chân vũ, không biết có uy thế ra sao, mong chờ quá đi.” Nghĩ đến đây, Ngô Thanh Ảnh không do dự gì nữa, mà trực tiếp đi về mật thất của mình để luyện công, và bắt đầu bế quan. Còn về Tô Thương, thì ở trong phòng hấp thụ tài nguyên, mau chóng khôi phục linh khí. Khoảng đến tận khuya, trạng thái của Tô Thương, cuối cùng cũng khôi phục lại cảnh giới đỉnh phong. Không chỉ vậy. Anh ấy còn giành ra một chút thời gian, đem mảnh vỡ của của tháp Hư Không tầng thứ bay vào tay mình lần trước, ghép lại vào bên trên của tháp Hư Không.