“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1832

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Sao lại có thể chứ, chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, tôi không phải là người nhỏ mọn."  Tô Thương mỉm cười, anh vốn cũng không có ác ý với Từ Thiện sư thái.  "Ừm."  Từ Thiện sư thái vẫn khá áy náy với Tô Thương, bà ấy chỉ gật đầu rồi sau đó nhắm mắt lại vận chuyển chân khí của mình.  Người ở bên cạnh Từ Thiện sư thái chính là người học trò yêu quý nhất của bà ấy, thiên tài xuất sắc nhất trong lứa thanh niên trẻ tuổi ở núi Nga Mi, Triệu Chỉ Nhược.  "Tô Thương..."  Lúc này, ánh mắt Triệu Chỉ Nhược vô cùng phức tạp nhìn Tô Thương, cô ấy cắn đôi môi đỏ của mình nói: "Lần trước tạm biệt mà đã là nửa năm, không nghĩ tới lần nữa gặp lại, lại là cảnh tượng thế này."  "Ha ha, cô Chỉ Nhược, khoan hãy sầu cảm như vậy, để tôi mở xích cho cô đã."  Tô Thương lịch sự mỉm cười, sau đó mở xích sắt trên người Triệu Chỉ Nhược ra, động tác so với Từ Thiện sư thái nhẹ nhàng hơn rất nhiều.  "Cảm ơn anh." Triệu Chỉ Nhược ngượng ngùng nói, sau đó lại cúi mặt xuống, không dám nhìn Tô Thương.  "Cô Chỉ Nhược khách sáo rồi."  ***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  Tô Thương thuận miệng cười theo, sau đó cũng không ở lại lâu mà đi đến mở xích sắt cho những người luyện võ kia.  Tô Thanh Y cũng không hề rảnh rỗi, ông ấy cùng Tô Thương làm việc này, tốc độ cũng nhanh hơn không ít.  Đám người bị giam trong nhà tù này gần như là bao gồm hết những gia tộc của các ngọn núi danh tiếng của giới luyện võ.  Vùng đất tế trời, vùng đất giữa núi và biển, núi Nga Mi, núi Võ Đang, núi Bồ Đề, Hoa Sơn, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, nhà họ Trương ở thành Phượng Dương...  Tóm lại, phàm là những cao thủ mạnh của các thế lực nổi tiếng trong giới luyện võ đều bị nhốt về đây cả.  Giống như Thạch Hạo Hãn, ông già Lao Sơn, Từ Thiện sư thái, trụ trì Viên Thông, Đỗ Khôn, Trương Thiên Lôi...vân vân.  Ngoại trừ các cao thủ thế hệ trước, thì các thanh niên tài tuấn của các thế lực lớn cũng không may mắn thoát khỏi.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Sao lại có thể chứ, chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, tôi không phải là người nhỏ mọn."  Tô Thương mỉm cười, anh vốn cũng không có ác ý với Từ Thiện sư thái.  "Ừm."  Từ Thiện sư thái vẫn khá áy náy với Tô Thương, bà ấy chỉ gật đầu rồi sau đó nhắm mắt lại vận chuyển chân khí của mình.  Người ở bên cạnh Từ Thiện sư thái chính là người học trò yêu quý nhất của bà ấy, thiên tài xuất sắc nhất trong lứa thanh niên trẻ tuổi ở núi Nga Mi, Triệu Chỉ Nhược.  "Tô Thương..."  Lúc này, ánh mắt Triệu Chỉ Nhược vô cùng phức tạp nhìn Tô Thương, cô ấy cắn đôi môi đỏ của mình nói: "Lần trước tạm biệt mà đã là nửa năm, không nghĩ tới lần nữa gặp lại, lại là cảnh tượng thế này."  "Ha ha, cô Chỉ Nhược, khoan hãy sầu cảm như vậy, để tôi mở xích cho cô đã."  Tô Thương lịch sự mỉm cười, sau đó mở xích sắt trên người Triệu Chỉ Nhược ra, động tác so với Từ Thiện sư thái nhẹ nhàng hơn rất nhiều.  "Cảm ơn anh." Triệu Chỉ Nhược ngượng ngùng nói, sau đó lại cúi mặt xuống, không dám nhìn Tô Thương.  "Cô Chỉ Nhược khách sáo rồi."  ***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  Tô Thương thuận miệng cười theo, sau đó cũng không ở lại lâu mà đi đến mở xích sắt cho những người luyện võ kia.  Tô Thanh Y cũng không hề rảnh rỗi, ông ấy cùng Tô Thương làm việc này, tốc độ cũng nhanh hơn không ít.  Đám người bị giam trong nhà tù này gần như là bao gồm hết những gia tộc của các ngọn núi danh tiếng của giới luyện võ.  Vùng đất tế trời, vùng đất giữa núi và biển, núi Nga Mi, núi Võ Đang, núi Bồ Đề, Hoa Sơn, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, nhà họ Trương ở thành Phượng Dương...  Tóm lại, phàm là những cao thủ mạnh của các thế lực nổi tiếng trong giới luyện võ đều bị nhốt về đây cả.  Giống như Thạch Hạo Hãn, ông già Lao Sơn, Từ Thiện sư thái, trụ trì Viên Thông, Đỗ Khôn, Trương Thiên Lôi...vân vân.  Ngoại trừ các cao thủ thế hệ trước, thì các thanh niên tài tuấn của các thế lực lớn cũng không may mắn thoát khỏi.  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Sao lại có thể chứ, chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, tôi không phải là người nhỏ mọn."  Tô Thương mỉm cười, anh vốn cũng không có ác ý với Từ Thiện sư thái.  "Ừm."  Từ Thiện sư thái vẫn khá áy náy với Tô Thương, bà ấy chỉ gật đầu rồi sau đó nhắm mắt lại vận chuyển chân khí của mình.  Người ở bên cạnh Từ Thiện sư thái chính là người học trò yêu quý nhất của bà ấy, thiên tài xuất sắc nhất trong lứa thanh niên trẻ tuổi ở núi Nga Mi, Triệu Chỉ Nhược.  "Tô Thương..."  Lúc này, ánh mắt Triệu Chỉ Nhược vô cùng phức tạp nhìn Tô Thương, cô ấy cắn đôi môi đỏ của mình nói: "Lần trước tạm biệt mà đã là nửa năm, không nghĩ tới lần nữa gặp lại, lại là cảnh tượng thế này."  "Ha ha, cô Chỉ Nhược, khoan hãy sầu cảm như vậy, để tôi mở xích cho cô đã."  Tô Thương lịch sự mỉm cười, sau đó mở xích sắt trên người Triệu Chỉ Nhược ra, động tác so với Từ Thiện sư thái nhẹ nhàng hơn rất nhiều.  "Cảm ơn anh." Triệu Chỉ Nhược ngượng ngùng nói, sau đó lại cúi mặt xuống, không dám nhìn Tô Thương.  "Cô Chỉ Nhược khách sáo rồi."  ***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  Tô Thương thuận miệng cười theo, sau đó cũng không ở lại lâu mà đi đến mở xích sắt cho những người luyện võ kia.  Tô Thanh Y cũng không hề rảnh rỗi, ông ấy cùng Tô Thương làm việc này, tốc độ cũng nhanh hơn không ít.  Đám người bị giam trong nhà tù này gần như là bao gồm hết những gia tộc của các ngọn núi danh tiếng của giới luyện võ.  Vùng đất tế trời, vùng đất giữa núi và biển, núi Nga Mi, núi Võ Đang, núi Bồ Đề, Hoa Sơn, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, nhà họ Trương ở thành Phượng Dương...  Tóm lại, phàm là những cao thủ mạnh của các thế lực nổi tiếng trong giới luyện võ đều bị nhốt về đây cả.  Giống như Thạch Hạo Hãn, ông già Lao Sơn, Từ Thiện sư thái, trụ trì Viên Thông, Đỗ Khôn, Trương Thiên Lôi...vân vân.  Ngoại trừ các cao thủ thế hệ trước, thì các thanh niên tài tuấn của các thế lực lớn cũng không may mắn thoát khỏi.  

Chương 1832