“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1895

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau đó, cô ấy từ trên giường đi xuống, cảm kích nói ra: "Cảm ơn Tô thiếu gia ra tay giúp đỡ, lúc trước nhiều có đắc tội với anh, mong Tô thiếu gia rộng lòng tha thứ."  "Cô Thanh Thủy khách khí rồi, tôi và em trai Trương Mộ Cổ của cô là là bạn bè, đây là chuyện tôi nên làm mà."  Tô Thương khẽ cười nói: "Thế này mới đúng chứ, con gái thì phải có dáng vẻ của con gái, nói chuyện không thể mang theo ý châm biếm được, trước khia trí nhớ của cô chưa dung hợp lại, nhiều lần làm tôi khó chịu lắm đó."  Trương Thanh Thủy nghe nói như thế, ít nhiều có chút xấu hổ, không được tự nhiên mà vuốt lấy sợi tóc.  "Bây giờ thì tốt rồi, cô Thanh Thủy, cô như thế này, tôi cũng khá hài lòng."  Tô Thương cười cười nói: "Nếu xét về quan hệ giữa tôi và anh Mộ Cổ, tôi cũng cần phải gọi cô một tiếng chị rồi đó, chị Thanh Thủy."  "Tô thiếu gia khách khí quá."  Trương Thanh Thủy có chút được sủng ái mà lo sợ, sau đó quan sát tỉ mỉ Tô Thương vài lần, tò mò hỏi: "Tô thiếu gia, tôi nhìn trong cơ thể cậu không có chút chân khí dao động nào, nhưng vừa rồi lại dùng một loại năng lượng khá rất đặc biệt, loại bỏ hết những dược liệu độc trong đầu tôi, đó là cái gì năng lượng gì vậy?"  "Linh khí."  Tô Thương nói rõ sự thật: "Tôi khác mọi người, tôi là một người tu chân."  "Cậu là người của Thập Đại Cổ Tộc?" Trương Thanh Thủy nghe vậy, đột nhiên kiêng kị cực kỳ, rõ ràng không có ấn tượng gì tốt đối với Cổ Tộc.  Dù sao trăm ngàn năm qua, Thập Đại Cổ Tộc nô dịch giới luyện võ, không chút kiêng kỵ mà vơ vét tài nguyên, nhà họ Trương chắc chắn không thể thoát khỏi, Trương Thanh Thủy chắc chắn căm hận người của Cổ Tộc.  "Không phải."  Tô Thương lắc đầu, sau đó cười nói: "Ông cố của tôi là Tô Vô Kỵ, cô biết Thập Đại Cổ Tộc, chắc hẳn cũng nghe trưởng bối trong nhà nhắc về Tô Vô Kỵ rồi chứ."  "Tô Vô Kỵ!"  Hai mắt Trương Thanh Thủy lập tức tỏa sáng, kích động nói: "Nghe rồi, cậu là hậu nhân của tiền bối Tô Vô Kỵ sao?"  "Ừm."  Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Tôi không thích giải thích nhiều lời, như vậy đi, cô tiếp nhận đoạn trí nhớ này, tìm hiểu một chút  tình hình trái đất bây giờ."  "Hai năm gần đây, trái đất xảy ra rất nhiều chuyện, người tu chân Thập Đại Cổ Tộc đã giải trừ cấm túc rồi, có thể ra vào thành phố, cường giả Ngoại Vực cũng đã đến trái đất, thiên hạ này đã thay đổi cực kỳ lớn."  Vừa nói, Tô Thương vừa hai tay bấm quyết, lấy một đoạn trí nhớ của mình, nhập vào trong đầu của Trương Thanh Thủy.  Tất nhiên.  Những ký ức này không bao gồm một số bí mật của tu chân, chỉ là ghi chép những chuyện trong đại xảy ra ở trái đất trong hai năm nay mà thôi.  "Đại hội võ thuật của trăm tông phái!"  "Biến đổi giới luyện võ!"  "Mười tên cường giả Ngoại vực đến trái đất!"  "Núi Cửu Phong!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau đó, cô ấy từ trên giường đi xuống, cảm kích nói ra: "Cảm ơn Tô thiếu gia ra tay giúp đỡ, lúc trước nhiều có đắc tội với anh, mong Tô thiếu gia rộng lòng tha thứ."  "Cô Thanh Thủy khách khí rồi, tôi và em trai Trương Mộ Cổ của cô là là bạn bè, đây là chuyện tôi nên làm mà."  Tô Thương khẽ cười nói: "Thế này mới đúng chứ, con gái thì phải có dáng vẻ của con gái, nói chuyện không thể mang theo ý châm biếm được, trước khia trí nhớ của cô chưa dung hợp lại, nhiều lần làm tôi khó chịu lắm đó."  Trương Thanh Thủy nghe nói như thế, ít nhiều có chút xấu hổ, không được tự nhiên mà vuốt lấy sợi tóc.  "Bây giờ thì tốt rồi, cô Thanh Thủy, cô như thế này, tôi cũng khá hài lòng."  Tô Thương cười cười nói: "Nếu xét về quan hệ giữa tôi và anh Mộ Cổ, tôi cũng cần phải gọi cô một tiếng chị rồi đó, chị Thanh Thủy."  "Tô thiếu gia khách khí quá."  Trương Thanh Thủy có chút được sủng ái mà lo sợ, sau đó quan sát tỉ mỉ Tô Thương vài lần, tò mò hỏi: "Tô thiếu gia, tôi nhìn trong cơ thể cậu không có chút chân khí dao động nào, nhưng vừa rồi lại dùng một loại năng lượng khá rất đặc biệt, loại bỏ hết những dược liệu độc trong đầu tôi, đó là cái gì năng lượng gì vậy?"  "Linh khí."  Tô Thương nói rõ sự thật: "Tôi khác mọi người, tôi là một người tu chân."  "Cậu là người của Thập Đại Cổ Tộc?" Trương Thanh Thủy nghe vậy, đột nhiên kiêng kị cực kỳ, rõ ràng không có ấn tượng gì tốt đối với Cổ Tộc.  Dù sao trăm ngàn năm qua, Thập Đại Cổ Tộc nô dịch giới luyện võ, không chút kiêng kỵ mà vơ vét tài nguyên, nhà họ Trương chắc chắn không thể thoát khỏi, Trương Thanh Thủy chắc chắn căm hận người của Cổ Tộc.  "Không phải."  Tô Thương lắc đầu, sau đó cười nói: "Ông cố của tôi là Tô Vô Kỵ, cô biết Thập Đại Cổ Tộc, chắc hẳn cũng nghe trưởng bối trong nhà nhắc về Tô Vô Kỵ rồi chứ."  "Tô Vô Kỵ!"  Hai mắt Trương Thanh Thủy lập tức tỏa sáng, kích động nói: "Nghe rồi, cậu là hậu nhân của tiền bối Tô Vô Kỵ sao?"  "Ừm."  Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Tôi không thích giải thích nhiều lời, như vậy đi, cô tiếp nhận đoạn trí nhớ này, tìm hiểu một chút  tình hình trái đất bây giờ."  "Hai năm gần đây, trái đất xảy ra rất nhiều chuyện, người tu chân Thập Đại Cổ Tộc đã giải trừ cấm túc rồi, có thể ra vào thành phố, cường giả Ngoại Vực cũng đã đến trái đất, thiên hạ này đã thay đổi cực kỳ lớn."  Vừa nói, Tô Thương vừa hai tay bấm quyết, lấy một đoạn trí nhớ của mình, nhập vào trong đầu của Trương Thanh Thủy.  Tất nhiên.  Những ký ức này không bao gồm một số bí mật của tu chân, chỉ là ghi chép những chuyện trong đại xảy ra ở trái đất trong hai năm nay mà thôi.  "Đại hội võ thuật của trăm tông phái!"  "Biến đổi giới luyện võ!"  "Mười tên cường giả Ngoại vực đến trái đất!"  "Núi Cửu Phong!"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Sau đó, cô ấy từ trên giường đi xuống, cảm kích nói ra: "Cảm ơn Tô thiếu gia ra tay giúp đỡ, lúc trước nhiều có đắc tội với anh, mong Tô thiếu gia rộng lòng tha thứ."  "Cô Thanh Thủy khách khí rồi, tôi và em trai Trương Mộ Cổ của cô là là bạn bè, đây là chuyện tôi nên làm mà."  Tô Thương khẽ cười nói: "Thế này mới đúng chứ, con gái thì phải có dáng vẻ của con gái, nói chuyện không thể mang theo ý châm biếm được, trước khia trí nhớ của cô chưa dung hợp lại, nhiều lần làm tôi khó chịu lắm đó."  Trương Thanh Thủy nghe nói như thế, ít nhiều có chút xấu hổ, không được tự nhiên mà vuốt lấy sợi tóc.  "Bây giờ thì tốt rồi, cô Thanh Thủy, cô như thế này, tôi cũng khá hài lòng."  Tô Thương cười cười nói: "Nếu xét về quan hệ giữa tôi và anh Mộ Cổ, tôi cũng cần phải gọi cô một tiếng chị rồi đó, chị Thanh Thủy."  "Tô thiếu gia khách khí quá."  Trương Thanh Thủy có chút được sủng ái mà lo sợ, sau đó quan sát tỉ mỉ Tô Thương vài lần, tò mò hỏi: "Tô thiếu gia, tôi nhìn trong cơ thể cậu không có chút chân khí dao động nào, nhưng vừa rồi lại dùng một loại năng lượng khá rất đặc biệt, loại bỏ hết những dược liệu độc trong đầu tôi, đó là cái gì năng lượng gì vậy?"  "Linh khí."  Tô Thương nói rõ sự thật: "Tôi khác mọi người, tôi là một người tu chân."  "Cậu là người của Thập Đại Cổ Tộc?" Trương Thanh Thủy nghe vậy, đột nhiên kiêng kị cực kỳ, rõ ràng không có ấn tượng gì tốt đối với Cổ Tộc.  Dù sao trăm ngàn năm qua, Thập Đại Cổ Tộc nô dịch giới luyện võ, không chút kiêng kỵ mà vơ vét tài nguyên, nhà họ Trương chắc chắn không thể thoát khỏi, Trương Thanh Thủy chắc chắn căm hận người của Cổ Tộc.  "Không phải."  Tô Thương lắc đầu, sau đó cười nói: "Ông cố của tôi là Tô Vô Kỵ, cô biết Thập Đại Cổ Tộc, chắc hẳn cũng nghe trưởng bối trong nhà nhắc về Tô Vô Kỵ rồi chứ."  "Tô Vô Kỵ!"  Hai mắt Trương Thanh Thủy lập tức tỏa sáng, kích động nói: "Nghe rồi, cậu là hậu nhân của tiền bối Tô Vô Kỵ sao?"  "Ừm."  Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Tôi không thích giải thích nhiều lời, như vậy đi, cô tiếp nhận đoạn trí nhớ này, tìm hiểu một chút  tình hình trái đất bây giờ."  "Hai năm gần đây, trái đất xảy ra rất nhiều chuyện, người tu chân Thập Đại Cổ Tộc đã giải trừ cấm túc rồi, có thể ra vào thành phố, cường giả Ngoại Vực cũng đã đến trái đất, thiên hạ này đã thay đổi cực kỳ lớn."  Vừa nói, Tô Thương vừa hai tay bấm quyết, lấy một đoạn trí nhớ của mình, nhập vào trong đầu của Trương Thanh Thủy.  Tất nhiên.  Những ký ức này không bao gồm một số bí mật của tu chân, chỉ là ghi chép những chuyện trong đại xảy ra ở trái đất trong hai năm nay mà thôi.  "Đại hội võ thuật của trăm tông phái!"  "Biến đổi giới luyện võ!"  "Mười tên cường giả Ngoại vực đến trái đất!"  "Núi Cửu Phong!"  

Chương 1895