“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1920
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Bạch Khởi nhìn về phía Tô Thương, trong mắt lộ ra một nụ cười khen thưởng, sau đó cười nói: “Có điều, dù sao nguồn linh khí của cậu cũng không bằng tôi, nếu vẫn tiếp tục đánh thế này thì chỉ cần đánh khoảng 300 hiệp nữa, cậu chắc chắn thua không thể nghi ngờ." "Mặc dù cậu thua, nhưng lại nhận được lời khen của tôi, tuy bại nhưng mà rất vinh dự đó." "Bạch Khởi tiền bối, bây giờ nói thắng thua, có phải là quá sớm hay không?" Tô Thương khóe miệng nhếch lên một vị nụ cười, sau đó nói ra: “Đừng quên, tôi có thể vận dụng chí bảo, còn anh thì không thể." "Thì sao chứ?" Bạch Khởi nhẹ nhàng cười một tiếng, không thèm quan tâm nói: "Với cảnh giới của cậu, có thể có vũ khí cường đại gì chứ, cho dù có sử dụng, cũng không làm gì được tôi." "Chi bằng cậu thủ động chịu trói, thành thành thật thật để tôi đánh một trận, có lẽ tôi sẽ cân nhắc đến chuyện vì cậu biết chủ động, mà ra tay nhẹ một chút." Bạch Khởi thoải mái cười nói, rõ ràng hôm nay chính là muốn đánh Tô Thương. "Nhìn vậy nhưng không phải vậy nha." "Nhìn chí bảo của tôi đây, tháp Hư Không!" Tô Thương nhếch miệng lên, sau đó vừa động suy nghĩ, liền lấy ra tháp Hư Không. Vù! Tháp Hư Không vừa ra, trong chốc lát, liền có hàng vạn ánh sáng chiếu xuống, bao trùm lấy Tô Thương. Cái này ánh sáng, chính là mẫu khí của vạn vật, vạn pháp bất xâm, tản ra uy thế kinh khủng. "Cái gì!" Sau khi nhìn thấy tháp Hư Không, Bạch Khởi đột nhiên sắc mặt biến đổi, khiếp sợ nói ra: "Đế khí của vị thông thiên đại nhân kia, vậy mà trong tay cậu sao!" "Ha ha, Bạch Khởi tiền bối, xem ra tin tức liên quan tới tôi, anh nghe được vẫn là quá ít, nếu không chắc chắn phải biết lá bài tẩy của tôi là tháp Hư Không chứ." Tô Thương cười cười, sau đó nói tiếp: "Có điều, tôi còn có một cái chí bảo, trước đó vô tình lấy được, bởi vì tôi chưa tìm hiểu được lai lịch của nó, nên đã lâu lắm không sử dụng rồi." "Bạch Khởi tiền bối, anh thật có phúc, hôm nay tôi cũng sẽ đem nó ra, để để anh thưởng thức một chút." Vừa nói xong, Tô Thương liền động suy nghĩ, nói ra: "Chìa khóa của Đông phủ, ra đi!" Vù! Trong lúc đó, một chí bảo cùng loại phóng ra từ trong cơ thể Tô Thương, lơ lửng giữa không trung, tản ra uy thế kinh khủng, làm người sợ hãi. "Cái...cái gì, chí bảo cường đại như thế, thế mà cậu không chỉ có một cái thôi sao!"
Bạch Khởi nhìn về phía Tô Thương, trong mắt lộ ra một nụ cười khen thưởng, sau đó cười nói: “Có điều, dù sao nguồn linh khí của cậu cũng không bằng tôi, nếu vẫn tiếp tục đánh thế này thì chỉ cần đánh khoảng 300 hiệp nữa, cậu chắc chắn thua không thể nghi ngờ."
"Mặc dù cậu thua, nhưng lại nhận được lời khen của tôi, tuy bại nhưng mà rất vinh dự đó."
"Bạch Khởi tiền bối, bây giờ nói thắng thua, có phải là quá sớm hay không?"
Tô Thương khóe miệng nhếch lên một vị nụ cười, sau đó nói ra: “Đừng quên, tôi có thể vận dụng chí bảo, còn anh thì không thể."
"Thì sao chứ?"
Bạch Khởi nhẹ nhàng cười một tiếng, không thèm quan tâm nói: "Với cảnh giới của cậu, có thể có vũ khí cường đại gì chứ, cho dù có sử dụng, cũng không làm gì được tôi."
"Chi bằng cậu thủ động chịu trói, thành thành thật thật để tôi đánh một trận, có lẽ tôi sẽ cân nhắc đến chuyện vì cậu biết chủ động, mà ra tay nhẹ một chút." Bạch Khởi thoải mái cười nói, rõ ràng hôm nay chính là muốn đánh Tô Thương.
"Nhìn vậy nhưng không phải vậy nha."
"Nhìn chí bảo của tôi đây, tháp Hư Không!"
Tô Thương nhếch miệng lên, sau đó vừa động suy nghĩ, liền lấy ra tháp Hư Không.
Vù!
Tháp Hư Không vừa ra, trong chốc lát, liền có hàng vạn ánh sáng chiếu xuống, bao trùm lấy Tô Thương.
Cái này ánh sáng, chính là mẫu khí của vạn vật, vạn pháp bất xâm, tản ra uy thế kinh khủng.
"Cái gì!"
Sau khi nhìn thấy tháp Hư Không, Bạch Khởi đột nhiên sắc mặt biến đổi, khiếp sợ nói ra: "Đế khí của vị thông thiên đại nhân kia, vậy mà trong tay cậu sao!"
"Ha ha, Bạch Khởi tiền bối, xem ra tin tức liên quan tới tôi, anh nghe được vẫn là quá ít, nếu không chắc chắn phải biết lá bài tẩy của tôi là tháp Hư Không chứ."
Tô Thương cười cười, sau đó nói tiếp: "Có điều, tôi còn có một cái chí bảo, trước đó vô tình lấy được, bởi vì tôi chưa tìm hiểu được lai lịch của nó, nên đã lâu lắm không sử dụng rồi."
"Bạch Khởi tiền bối, anh thật có phúc, hôm nay tôi cũng sẽ đem nó ra, để để anh thưởng thức một chút."
Vừa nói xong, Tô Thương liền động suy nghĩ, nói ra: "Chìa khóa của Đông phủ, ra đi!"
Vù!
Trong lúc đó, một chí bảo cùng loại phóng ra từ trong cơ thể Tô Thương, lơ lửng giữa không trung, tản ra uy thế kinh khủng, làm người sợ hãi.
"Cái...cái gì, chí bảo cường đại như thế, thế mà cậu không chỉ có một cái thôi sao!"
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Bạch Khởi nhìn về phía Tô Thương, trong mắt lộ ra một nụ cười khen thưởng, sau đó cười nói: “Có điều, dù sao nguồn linh khí của cậu cũng không bằng tôi, nếu vẫn tiếp tục đánh thế này thì chỉ cần đánh khoảng 300 hiệp nữa, cậu chắc chắn thua không thể nghi ngờ." "Mặc dù cậu thua, nhưng lại nhận được lời khen của tôi, tuy bại nhưng mà rất vinh dự đó." "Bạch Khởi tiền bối, bây giờ nói thắng thua, có phải là quá sớm hay không?" Tô Thương khóe miệng nhếch lên một vị nụ cười, sau đó nói ra: “Đừng quên, tôi có thể vận dụng chí bảo, còn anh thì không thể." "Thì sao chứ?" Bạch Khởi nhẹ nhàng cười một tiếng, không thèm quan tâm nói: "Với cảnh giới của cậu, có thể có vũ khí cường đại gì chứ, cho dù có sử dụng, cũng không làm gì được tôi." "Chi bằng cậu thủ động chịu trói, thành thành thật thật để tôi đánh một trận, có lẽ tôi sẽ cân nhắc đến chuyện vì cậu biết chủ động, mà ra tay nhẹ một chút." Bạch Khởi thoải mái cười nói, rõ ràng hôm nay chính là muốn đánh Tô Thương. "Nhìn vậy nhưng không phải vậy nha." "Nhìn chí bảo của tôi đây, tháp Hư Không!" Tô Thương nhếch miệng lên, sau đó vừa động suy nghĩ, liền lấy ra tháp Hư Không. Vù! Tháp Hư Không vừa ra, trong chốc lát, liền có hàng vạn ánh sáng chiếu xuống, bao trùm lấy Tô Thương. Cái này ánh sáng, chính là mẫu khí của vạn vật, vạn pháp bất xâm, tản ra uy thế kinh khủng. "Cái gì!" Sau khi nhìn thấy tháp Hư Không, Bạch Khởi đột nhiên sắc mặt biến đổi, khiếp sợ nói ra: "Đế khí của vị thông thiên đại nhân kia, vậy mà trong tay cậu sao!" "Ha ha, Bạch Khởi tiền bối, xem ra tin tức liên quan tới tôi, anh nghe được vẫn là quá ít, nếu không chắc chắn phải biết lá bài tẩy của tôi là tháp Hư Không chứ." Tô Thương cười cười, sau đó nói tiếp: "Có điều, tôi còn có một cái chí bảo, trước đó vô tình lấy được, bởi vì tôi chưa tìm hiểu được lai lịch của nó, nên đã lâu lắm không sử dụng rồi." "Bạch Khởi tiền bối, anh thật có phúc, hôm nay tôi cũng sẽ đem nó ra, để để anh thưởng thức một chút." Vừa nói xong, Tô Thương liền động suy nghĩ, nói ra: "Chìa khóa của Đông phủ, ra đi!" Vù! Trong lúc đó, một chí bảo cùng loại phóng ra từ trong cơ thể Tô Thương, lơ lửng giữa không trung, tản ra uy thế kinh khủng, làm người sợ hãi. "Cái...cái gì, chí bảo cường đại như thế, thế mà cậu không chỉ có một cái thôi sao!"