“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 1942
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt nói tiếp: “Em còn có được một biệt danh, không chỉ là nổi tiếng ở Giang Bắc, mà các tỉnh khác em cũng có rất nhiều fan, cuối cùng em cũng nổi tiếng rồi.” "Thật hay giả thế, biệt danh gì vậy?” Tô Thương cười hỏi. “Tiểu tiên nữ của Giang Bắc!” Lý Nguyệt đắc ý nói: “Chắc chắn anh đã từng nghe qua, không ngoa khi nói, người chưa nghe qua biệt hiệu của em, không hề nhiều, Tô Thương, bây giờ em hot hơn anh nhiều rồi đó!” Tiểu tiên nữ của Giang Bắc sao? Cái đó... Xin lỗi nhé, anh chưa từng nghe qua… Tô Thương sờ lên mũi, không biết nên nói gì tiếp theo. “Ý gì đấy, Tô Thương, anh thể hiện ra cái thái độ này, lẽ nào anh chưa từng nghe qua biệt danh của em sao?” Lý Nguyệt xị mặt hỏi. “Khụ, vợ à, anh vừa trở về Giang Bắc, cũng chưa hiểu rõ chuyện xảy ra ở đây, cho nên…” Tô Thương vội nói: “Nhưng bây giờ anh biết, em là tiểu… Tiểu gì cơ?” ***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. Tô Thương muốn trêu chọc cô vợ một chút, cho giả bộ không nghe rõ, rồi nhìn về phía Trương Thanh Thủy ở bên cạnh, nghi ngờ hỏi. “À à.” Lý Nguyệt thấy vậy, như muốn nổ tung lên, khó khăn lắm mới ngả bài được, muốn để mọi người phải choáng váng, dựa vào biệt danh của mình, để nắm giữ Tô thương. Nhưng kết quả là, Tô Thương lại chưa từng nghe? Khó chịu thật. Như vậy quá là khó chịu rồi đấy. “Ha ha, được rồi Tô thiếu gia, cậu cũng đừng đùa Lý Nguyệt nữa, mau nghĩ xem làm sao để đối phó đi.” Trương Thanh Thủy cười cười, sau đó hỏi dò: “Ba người này,thủ ngoại vực, Tô thiếu gia, anh có nắm chắc phần thắng không?” Tô Thương còn chưa trả lời, Lý Nguyệt đã bình tĩnh lại, bèn nói: “Ca Ca, đừng gây khó dễ cho Tô Thương nữa, anh ấy chỉ là thiên tông cỏn con thôi, sau thiên tông là thần tông, sau thần tông là võ thần lục địa, sau nữa mới là võ tôn.” “Đến cả tớ cũng không đối phó được với anh ta, thì sao Tô Thương có thể đối phó được chứ, hai người tranh thủ thời gian mau chạy đi.” Lý Nguyệt phóng ra toàn bộ chân khí, trong chốc lát, một luồng khí tức vô cùng kinh khủng đã bao phủ toàn hiện trường. Giờ phút này. Lý Nguyệt bộc phát ra luồng khí mãnh liệt,mái tóc đen bồng bênh·bay trong gió, khuôn mặt xinh xắn lạnh lùng như băng. Tiểu tiên nữ của Giang Bắc, đã ra tay thật rồi. “Cha, mau nhìn đi, tóc của chị gái kia đang bay bay trong gió kìa, lợi hại thật!”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt nói tiếp: “Em còn có được một biệt danh, không chỉ là nổi tiếng ở Giang Bắc, mà các tỉnh khác em cũng có rất nhiều fan, cuối cùng em cũng nổi tiếng rồi.” "Thật hay giả thế, biệt danh gì vậy?” Tô Thương cười hỏi. “Tiểu tiên nữ của Giang Bắc!” Lý Nguyệt đắc ý nói: “Chắc chắn anh đã từng nghe qua, không ngoa khi nói, người chưa nghe qua biệt hiệu của em, không hề nhiều, Tô Thương, bây giờ em hot hơn anh nhiều rồi đó!” Tiểu tiên nữ của Giang Bắc sao? Cái đó... Xin lỗi nhé, anh chưa từng nghe qua… Tô Thương sờ lên mũi, không biết nên nói gì tiếp theo. “Ý gì đấy, Tô Thương, anh thể hiện ra cái thái độ này, lẽ nào anh chưa từng nghe qua biệt danh của em sao?” Lý Nguyệt xị mặt hỏi. “Khụ, vợ à, anh vừa trở về Giang Bắc, cũng chưa hiểu rõ chuyện xảy ra ở đây, cho nên…” Tô Thương vội nói: “Nhưng bây giờ anh biết, em là tiểu… Tiểu gì cơ?” ***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. Tô Thương muốn trêu chọc cô vợ một chút, cho giả bộ không nghe rõ, rồi nhìn về phía Trương Thanh Thủy ở bên cạnh, nghi ngờ hỏi. “À à.” Lý Nguyệt thấy vậy, như muốn nổ tung lên, khó khăn lắm mới ngả bài được, muốn để mọi người phải choáng váng, dựa vào biệt danh của mình, để nắm giữ Tô thương. Nhưng kết quả là, Tô Thương lại chưa từng nghe? Khó chịu thật. Như vậy quá là khó chịu rồi đấy. “Ha ha, được rồi Tô thiếu gia, cậu cũng đừng đùa Lý Nguyệt nữa, mau nghĩ xem làm sao để đối phó đi.” Trương Thanh Thủy cười cười, sau đó hỏi dò: “Ba người này,thủ ngoại vực, Tô thiếu gia, anh có nắm chắc phần thắng không?” Tô Thương còn chưa trả lời, Lý Nguyệt đã bình tĩnh lại, bèn nói: “Ca Ca, đừng gây khó dễ cho Tô Thương nữa, anh ấy chỉ là thiên tông cỏn con thôi, sau thiên tông là thần tông, sau thần tông là võ thần lục địa, sau nữa mới là võ tôn.” “Đến cả tớ cũng không đối phó được với anh ta, thì sao Tô Thương có thể đối phó được chứ, hai người tranh thủ thời gian mau chạy đi.” Lý Nguyệt phóng ra toàn bộ chân khí, trong chốc lát, một luồng khí tức vô cùng kinh khủng đã bao phủ toàn hiện trường. Giờ phút này. Lý Nguyệt bộc phát ra luồng khí mãnh liệt,mái tóc đen bồng bênh·bay trong gió, khuôn mặt xinh xắn lạnh lùng như băng. Tiểu tiên nữ của Giang Bắc, đã ra tay thật rồi. “Cha, mau nhìn đi, tóc của chị gái kia đang bay bay trong gió kìa, lợi hại thật!”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lý Nguyệt nói tiếp: “Em còn có được một biệt danh, không chỉ là nổi tiếng ở Giang Bắc, mà các tỉnh khác em cũng có rất nhiều fan, cuối cùng em cũng nổi tiếng rồi.” "Thật hay giả thế, biệt danh gì vậy?” Tô Thương cười hỏi. “Tiểu tiên nữ của Giang Bắc!” Lý Nguyệt đắc ý nói: “Chắc chắn anh đã từng nghe qua, không ngoa khi nói, người chưa nghe qua biệt hiệu của em, không hề nhiều, Tô Thương, bây giờ em hot hơn anh nhiều rồi đó!” Tiểu tiên nữ của Giang Bắc sao? Cái đó... Xin lỗi nhé, anh chưa từng nghe qua… Tô Thương sờ lên mũi, không biết nên nói gì tiếp theo. “Ý gì đấy, Tô Thương, anh thể hiện ra cái thái độ này, lẽ nào anh chưa từng nghe qua biệt danh của em sao?” Lý Nguyệt xị mặt hỏi. “Khụ, vợ à, anh vừa trở về Giang Bắc, cũng chưa hiểu rõ chuyện xảy ra ở đây, cho nên…” Tô Thương vội nói: “Nhưng bây giờ anh biết, em là tiểu… Tiểu gì cơ?” ***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. Tô Thương muốn trêu chọc cô vợ một chút, cho giả bộ không nghe rõ, rồi nhìn về phía Trương Thanh Thủy ở bên cạnh, nghi ngờ hỏi. “À à.” Lý Nguyệt thấy vậy, như muốn nổ tung lên, khó khăn lắm mới ngả bài được, muốn để mọi người phải choáng váng, dựa vào biệt danh của mình, để nắm giữ Tô thương. Nhưng kết quả là, Tô Thương lại chưa từng nghe? Khó chịu thật. Như vậy quá là khó chịu rồi đấy. “Ha ha, được rồi Tô thiếu gia, cậu cũng đừng đùa Lý Nguyệt nữa, mau nghĩ xem làm sao để đối phó đi.” Trương Thanh Thủy cười cười, sau đó hỏi dò: “Ba người này,thủ ngoại vực, Tô thiếu gia, anh có nắm chắc phần thắng không?” Tô Thương còn chưa trả lời, Lý Nguyệt đã bình tĩnh lại, bèn nói: “Ca Ca, đừng gây khó dễ cho Tô Thương nữa, anh ấy chỉ là thiên tông cỏn con thôi, sau thiên tông là thần tông, sau thần tông là võ thần lục địa, sau nữa mới là võ tôn.” “Đến cả tớ cũng không đối phó được với anh ta, thì sao Tô Thương có thể đối phó được chứ, hai người tranh thủ thời gian mau chạy đi.” Lý Nguyệt phóng ra toàn bộ chân khí, trong chốc lát, một luồng khí tức vô cùng kinh khủng đã bao phủ toàn hiện trường. Giờ phút này. Lý Nguyệt bộc phát ra luồng khí mãnh liệt,mái tóc đen bồng bênh·bay trong gió, khuôn mặt xinh xắn lạnh lùng như băng. Tiểu tiên nữ của Giang Bắc, đã ra tay thật rồi. “Cha, mau nhìn đi, tóc của chị gái kia đang bay bay trong gió kìa, lợi hại thật!”