“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…

Chương 1987

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm, đứng lên đi."  Tô Thương hơi hơi đưa tay, giọng điệu bình thản nói ra: "Hôm nay tôi tới, chủ yếu là muốn thăm dò một tin, về phía sau phòng nói đi."  "Vâng!"  Lưu Huy cùng Vương Trại cung kính đồng ý, sau đó liền đi lên trước dẫn đường, dẫn Tô Thương đến mật thất của chợ đen Cửu Môn.  "Cậu chủ."  Sau khi đi vào mật thất, Lưu Huy hưng phấn nói: "Chuyện của cậu ở núi Cửu Phong, chúng tôi đều nghe nói, cậu chủ lấy phong thái vô địch, nghiền ép cường giả Ngoại vực, uy danh khắp thiên hạ, khiến cho người kính nể!"  "Đúng vậy đó, cậu chủ quá mạnh rồi,  mới biến mất nửa năm, không lên tiếng thì thôi chứ nếu gáy một tiếng thì ai nấy đều kinh ngạc đó nha!" Vương Trại nói phụ họa.  "Được rồi, những chuyện này tạm thời không nói đến cũng được."  Tô Thương nhìn về phía hai người, sau đó đi thẳng vào chủ đề nói: "Tôi muốn dùng mạng lưới tin tức của chợ đen Cửu Môn, tra một chút tin tức về chị gái Tô Dực Cân của tôi."  "Vâng!"  Lưu Huy cung kính nói ra: "Thuộc hạ đi tìm hiểu chuyện này ngay, trong vòng mười phút là có kết quả!"  "Tốt!"  Tô Thương gật đầu nói: "Làm phiền cậu rồi, tôi sẽ không để cho các cậu làm việc không công đâu."  "Cậu và Vương Trại, tiến bộ rất lớn, sau khi giới luyện võ biến đổi, đã đặt chân đến bán Thần Tông rồi, rất tốt."  "Toàn nhờ cậu chủ vun trồng, nếu không thì với tư chất của hai người chúng tôi, căn bản không có khả năng có được thành tựu hiện tại." Lưu Huy cùng Vương Trại được khen thưởng mà lo sợ.  "Ha ha, các cậu đi thăm dò trước đi, sau đó tôi còn muốn tiếp tục vun trồng đây, giúp các cậu đặt chân đến Thần Tông đỉnh phong." Tô Thương vừa cười vừa nói.  "Cái này... Cảm ơn cậu chủ!"  Lưu Huy cùng Vương Trại cung kính gửi lời cảm ơn, sau đó khom người, lui ra khỏi mật thất, nghe ngóng tình hình của Tô Dực Cân.  Mấy phút đồng hồ sau.  Lưu Huy cùng Vương Trại xuất hiện tại mật thất thêm lần nữa, sắc mặt có chút không dễ nhìn.  "Thế nào rồi?" Tô Thương nhíu mày hỏi.  "Cậu chủ."  Lưu Huy không dám nhìn vào mắt Tô Thươn, sau khi do dự vài giây, cuối cùng lấy dũng khí nói ra: "Anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, chị của anh..."  "Nói!"  Tô Thương trầm giọng nói: "Chị của tôi thế nào!?"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm, đứng lên đi."  Tô Thương hơi hơi đưa tay, giọng điệu bình thản nói ra: "Hôm nay tôi tới, chủ yếu là muốn thăm dò một tin, về phía sau phòng nói đi."  "Vâng!"  Lưu Huy cùng Vương Trại cung kính đồng ý, sau đó liền đi lên trước dẫn đường, dẫn Tô Thương đến mật thất của chợ đen Cửu Môn.  "Cậu chủ."  Sau khi đi vào mật thất, Lưu Huy hưng phấn nói: "Chuyện của cậu ở núi Cửu Phong, chúng tôi đều nghe nói, cậu chủ lấy phong thái vô địch, nghiền ép cường giả Ngoại vực, uy danh khắp thiên hạ, khiến cho người kính nể!"  "Đúng vậy đó, cậu chủ quá mạnh rồi,  mới biến mất nửa năm, không lên tiếng thì thôi chứ nếu gáy một tiếng thì ai nấy đều kinh ngạc đó nha!" Vương Trại nói phụ họa.  "Được rồi, những chuyện này tạm thời không nói đến cũng được."  Tô Thương nhìn về phía hai người, sau đó đi thẳng vào chủ đề nói: "Tôi muốn dùng mạng lưới tin tức của chợ đen Cửu Môn, tra một chút tin tức về chị gái Tô Dực Cân của tôi."  "Vâng!"  Lưu Huy cung kính nói ra: "Thuộc hạ đi tìm hiểu chuyện này ngay, trong vòng mười phút là có kết quả!"  "Tốt!"  Tô Thương gật đầu nói: "Làm phiền cậu rồi, tôi sẽ không để cho các cậu làm việc không công đâu."  "Cậu và Vương Trại, tiến bộ rất lớn, sau khi giới luyện võ biến đổi, đã đặt chân đến bán Thần Tông rồi, rất tốt."  "Toàn nhờ cậu chủ vun trồng, nếu không thì với tư chất của hai người chúng tôi, căn bản không có khả năng có được thành tựu hiện tại." Lưu Huy cùng Vương Trại được khen thưởng mà lo sợ.  "Ha ha, các cậu đi thăm dò trước đi, sau đó tôi còn muốn tiếp tục vun trồng đây, giúp các cậu đặt chân đến Thần Tông đỉnh phong." Tô Thương vừa cười vừa nói.  "Cái này... Cảm ơn cậu chủ!"  Lưu Huy cùng Vương Trại cung kính gửi lời cảm ơn, sau đó khom người, lui ra khỏi mật thất, nghe ngóng tình hình của Tô Dực Cân.  Mấy phút đồng hồ sau.  Lưu Huy cùng Vương Trại xuất hiện tại mật thất thêm lần nữa, sắc mặt có chút không dễ nhìn.  "Thế nào rồi?" Tô Thương nhíu mày hỏi.  "Cậu chủ."  Lưu Huy không dám nhìn vào mắt Tô Thươn, sau khi do dự vài giây, cuối cùng lấy dũng khí nói ra: "Anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, chị của anh..."  "Nói!"  Tô Thương trầm giọng nói: "Chị của tôi thế nào!?"  

Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Ừm, đứng lên đi."  Tô Thương hơi hơi đưa tay, giọng điệu bình thản nói ra: "Hôm nay tôi tới, chủ yếu là muốn thăm dò một tin, về phía sau phòng nói đi."  "Vâng!"  Lưu Huy cùng Vương Trại cung kính đồng ý, sau đó liền đi lên trước dẫn đường, dẫn Tô Thương đến mật thất của chợ đen Cửu Môn.  "Cậu chủ."  Sau khi đi vào mật thất, Lưu Huy hưng phấn nói: "Chuyện của cậu ở núi Cửu Phong, chúng tôi đều nghe nói, cậu chủ lấy phong thái vô địch, nghiền ép cường giả Ngoại vực, uy danh khắp thiên hạ, khiến cho người kính nể!"  "Đúng vậy đó, cậu chủ quá mạnh rồi,  mới biến mất nửa năm, không lên tiếng thì thôi chứ nếu gáy một tiếng thì ai nấy đều kinh ngạc đó nha!" Vương Trại nói phụ họa.  "Được rồi, những chuyện này tạm thời không nói đến cũng được."  Tô Thương nhìn về phía hai người, sau đó đi thẳng vào chủ đề nói: "Tôi muốn dùng mạng lưới tin tức của chợ đen Cửu Môn, tra một chút tin tức về chị gái Tô Dực Cân của tôi."  "Vâng!"  Lưu Huy cung kính nói ra: "Thuộc hạ đi tìm hiểu chuyện này ngay, trong vòng mười phút là có kết quả!"  "Tốt!"  Tô Thương gật đầu nói: "Làm phiền cậu rồi, tôi sẽ không để cho các cậu làm việc không công đâu."  "Cậu và Vương Trại, tiến bộ rất lớn, sau khi giới luyện võ biến đổi, đã đặt chân đến bán Thần Tông rồi, rất tốt."  "Toàn nhờ cậu chủ vun trồng, nếu không thì với tư chất của hai người chúng tôi, căn bản không có khả năng có được thành tựu hiện tại." Lưu Huy cùng Vương Trại được khen thưởng mà lo sợ.  "Ha ha, các cậu đi thăm dò trước đi, sau đó tôi còn muốn tiếp tục vun trồng đây, giúp các cậu đặt chân đến Thần Tông đỉnh phong." Tô Thương vừa cười vừa nói.  "Cái này... Cảm ơn cậu chủ!"  Lưu Huy cùng Vương Trại cung kính gửi lời cảm ơn, sau đó khom người, lui ra khỏi mật thất, nghe ngóng tình hình của Tô Dực Cân.  Mấy phút đồng hồ sau.  Lưu Huy cùng Vương Trại xuất hiện tại mật thất thêm lần nữa, sắc mặt có chút không dễ nhìn.  "Thế nào rồi?" Tô Thương nhíu mày hỏi.  "Cậu chủ."  Lưu Huy không dám nhìn vào mắt Tô Thươn, sau khi do dự vài giây, cuối cùng lấy dũng khí nói ra: "Anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, chị của anh..."  "Nói!"  Tô Thương trầm giọng nói: "Chị của tôi thế nào!?"  

Chương 1987