“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 2096
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc đó Tô Thương vẫn chỉ là một tiểu tu sĩ, không có môn phái, bị người khác hãm hại, suýt chút nữa thì bị giết. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đúng lúc Thanh Hoàng nữ đế đi ngang qua, ra tay hóa giải nguy hiểm thay cho Tô Thương. Khi đó, Thanh Hoàng nữ đế đã là cao thủ giữa trời và đất, chưa có đối thủ. Với tình hình thực tế mà nói, Tô Thương chỉ là một con kiến ở tít dưới đất, chỉ có tư cách kính trọng ngước nhìn Thanh Hoàng nữ đế thôi. "Đan dược, ăn đi!" Sau khi cứu được Tô Thương, Thanh Hoàng nữ đế để lại một viên thuốc, rồi bóng người cũng biến mất luôn. Từ đó về sau, Tô Thương không còn gặp lại Thanh Hoàng nữ đế nữa. Về sau. Tô Thương đã mạnh lên, cũng đặt chân đến hàng ngũ cao thủ, khi đó anh ấy mới hiểu, hóa ra ánh sáng trong lòng mình, chính là Thanh Hoàng nữ đế uy nghi khắp vũ trụ. Từ đó trở đi, mục đích tu luyện của anh ấy, chính là theo đuổi theo kịp bước chân của Thanh Hoàng nữ đế. Chỉ tiếc là, Thanh Hoàng nữ đế phong nhã tài hoa, khoảng cách giữa hai người, tuy đang được thu nhỏ lại, nhưng từ đầu đến cuối, thậm chí, cơ hội gặp mặt lần sau cũng không có. Nhưng Tô Thương không chịu từ bỏ, vẫn nỗ lực tu luyện, từ trước đến nay không ham mê nữ nhi tình trường, cho dù anh ấy là tiên đế, nhưng bên cạnh cũng không có người phụ nữ nào thuộc về anh ấy cả. Tô Thương luôn trêu chọc, bản thân nhìn thấy Thanh Hoàng chính là sai lầm cả một đời. Tình cảm của anh ấy đối Thanh Hoàng nữ đế, thành thật mà nói, chắc chắn không phải là yêu, mà chỉ là sùng bái và cảm kích. Hai loại cảm xúc dung hợp lại với nhau, khiến cho Tô Thương nhớ mãi không quên về Thanh Hoàng nữ đế. Nhưng Lý Nguyệt thì khác. Trong khoảng thời gian ở chung này, Tô Thương có thể chắc chắn rằng, mình thích Lý Nguyệt. Anh ấy yêu Lý Nguyệt này, mà không phải yêu vẻ bề ngoài của Lý Nguyệt. Tô Thương thích Lý Nguyệt, không có chút liên quan nào đến dung mạo của Thanh Hoàng nữ đế. Bây giờ khi biết Lý Nguyệt là Thanh Hoàng nữ đế, Tô Thương không biết mình nên vui vẻ, hay là buồn, thậm chí trong lòng anh ấy còn có chút lo âu. "Vương Dương Minh, Thanh Hoàng nữ đế đến trái đất, là dùng trạng thái linh hồn, chiếm thấy thân thể của Lý Nguyệt sao??" Tô Thương vội vàng hỏi.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc đó Tô Thương vẫn chỉ là một tiểu tu sĩ, không có môn phái, bị người khác hãm hại, suýt chút nữa thì bị giết. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đúng lúc Thanh Hoàng nữ đế đi ngang qua, ra tay hóa giải nguy hiểm thay cho Tô Thương. Khi đó, Thanh Hoàng nữ đế đã là cao thủ giữa trời và đất, chưa có đối thủ. Với tình hình thực tế mà nói, Tô Thương chỉ là một con kiến ở tít dưới đất, chỉ có tư cách kính trọng ngước nhìn Thanh Hoàng nữ đế thôi. "Đan dược, ăn đi!" Sau khi cứu được Tô Thương, Thanh Hoàng nữ đế để lại một viên thuốc, rồi bóng người cũng biến mất luôn. Từ đó về sau, Tô Thương không còn gặp lại Thanh Hoàng nữ đế nữa. Về sau. Tô Thương đã mạnh lên, cũng đặt chân đến hàng ngũ cao thủ, khi đó anh ấy mới hiểu, hóa ra ánh sáng trong lòng mình, chính là Thanh Hoàng nữ đế uy nghi khắp vũ trụ. Từ đó trở đi, mục đích tu luyện của anh ấy, chính là theo đuổi theo kịp bước chân của Thanh Hoàng nữ đế. Chỉ tiếc là, Thanh Hoàng nữ đế phong nhã tài hoa, khoảng cách giữa hai người, tuy đang được thu nhỏ lại, nhưng từ đầu đến cuối, thậm chí, cơ hội gặp mặt lần sau cũng không có. Nhưng Tô Thương không chịu từ bỏ, vẫn nỗ lực tu luyện, từ trước đến nay không ham mê nữ nhi tình trường, cho dù anh ấy là tiên đế, nhưng bên cạnh cũng không có người phụ nữ nào thuộc về anh ấy cả. Tô Thương luôn trêu chọc, bản thân nhìn thấy Thanh Hoàng chính là sai lầm cả một đời. Tình cảm của anh ấy đối Thanh Hoàng nữ đế, thành thật mà nói, chắc chắn không phải là yêu, mà chỉ là sùng bái và cảm kích. Hai loại cảm xúc dung hợp lại với nhau, khiến cho Tô Thương nhớ mãi không quên về Thanh Hoàng nữ đế. Nhưng Lý Nguyệt thì khác. Trong khoảng thời gian ở chung này, Tô Thương có thể chắc chắn rằng, mình thích Lý Nguyệt. Anh ấy yêu Lý Nguyệt này, mà không phải yêu vẻ bề ngoài của Lý Nguyệt. Tô Thương thích Lý Nguyệt, không có chút liên quan nào đến dung mạo của Thanh Hoàng nữ đế. Bây giờ khi biết Lý Nguyệt là Thanh Hoàng nữ đế, Tô Thương không biết mình nên vui vẻ, hay là buồn, thậm chí trong lòng anh ấy còn có chút lo âu. "Vương Dương Minh, Thanh Hoàng nữ đế đến trái đất, là dùng trạng thái linh hồn, chiếm thấy thân thể của Lý Nguyệt sao??" Tô Thương vội vàng hỏi.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… Lúc đó Tô Thương vẫn chỉ là một tiểu tu sĩ, không có môn phái, bị người khác hãm hại, suýt chút nữa thì bị giết. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đúng lúc Thanh Hoàng nữ đế đi ngang qua, ra tay hóa giải nguy hiểm thay cho Tô Thương. Khi đó, Thanh Hoàng nữ đế đã là cao thủ giữa trời và đất, chưa có đối thủ. Với tình hình thực tế mà nói, Tô Thương chỉ là một con kiến ở tít dưới đất, chỉ có tư cách kính trọng ngước nhìn Thanh Hoàng nữ đế thôi. "Đan dược, ăn đi!" Sau khi cứu được Tô Thương, Thanh Hoàng nữ đế để lại một viên thuốc, rồi bóng người cũng biến mất luôn. Từ đó về sau, Tô Thương không còn gặp lại Thanh Hoàng nữ đế nữa. Về sau. Tô Thương đã mạnh lên, cũng đặt chân đến hàng ngũ cao thủ, khi đó anh ấy mới hiểu, hóa ra ánh sáng trong lòng mình, chính là Thanh Hoàng nữ đế uy nghi khắp vũ trụ. Từ đó trở đi, mục đích tu luyện của anh ấy, chính là theo đuổi theo kịp bước chân của Thanh Hoàng nữ đế. Chỉ tiếc là, Thanh Hoàng nữ đế phong nhã tài hoa, khoảng cách giữa hai người, tuy đang được thu nhỏ lại, nhưng từ đầu đến cuối, thậm chí, cơ hội gặp mặt lần sau cũng không có. Nhưng Tô Thương không chịu từ bỏ, vẫn nỗ lực tu luyện, từ trước đến nay không ham mê nữ nhi tình trường, cho dù anh ấy là tiên đế, nhưng bên cạnh cũng không có người phụ nữ nào thuộc về anh ấy cả. Tô Thương luôn trêu chọc, bản thân nhìn thấy Thanh Hoàng chính là sai lầm cả một đời. Tình cảm của anh ấy đối Thanh Hoàng nữ đế, thành thật mà nói, chắc chắn không phải là yêu, mà chỉ là sùng bái và cảm kích. Hai loại cảm xúc dung hợp lại với nhau, khiến cho Tô Thương nhớ mãi không quên về Thanh Hoàng nữ đế. Nhưng Lý Nguyệt thì khác. Trong khoảng thời gian ở chung này, Tô Thương có thể chắc chắn rằng, mình thích Lý Nguyệt. Anh ấy yêu Lý Nguyệt này, mà không phải yêu vẻ bề ngoài của Lý Nguyệt. Tô Thương thích Lý Nguyệt, không có chút liên quan nào đến dung mạo của Thanh Hoàng nữ đế. Bây giờ khi biết Lý Nguyệt là Thanh Hoàng nữ đế, Tô Thương không biết mình nên vui vẻ, hay là buồn, thậm chí trong lòng anh ấy còn có chút lo âu. "Vương Dương Minh, Thanh Hoàng nữ đế đến trái đất, là dùng trạng thái linh hồn, chiếm thấy thân thể của Lý Nguyệt sao??" Tô Thương vội vàng hỏi.