“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 2122
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Đương nhiên là thật rồi, tôi cần gì phải lừa ông chứ.” Vương Trọng Vân khẽ cười nói: “Ông cũng không cần phải suy nghĩ kỹ thế đâu, ông đã bế quan hơn một trăm năm rồi, đừng nói là ông có chắt trai, ngay cả con trai của ông Tô Kiền Khôn cũng đã có cả chắt trai rồi.” “Ha ha ha.” Tô Vô Kỵ nghe được tin này, vô cùng vui vẻ cười to: “Thằng nhóc Kiền Khôn đó, thường ngày ăn nhậu hưởng lạc, chơi bời lêu lổng, không có chí tiến thủ, không học vấn không nghề nghiệp, không cầu tiến bộ, không đứng đắn, chẳng ra ngô ra khoai gì cả, nói chung là rất không đâu vào đâu cả, không ngờ lại có thể làm cho nhà họ Tô con đàn cháu đống sung túc như vậy, tốt lắm, tốt lắm.” “Ông đánh giá con trai của mình như vậy có phải là có hơi quá đáng rồi không.” Vương Trọng Vân vừa vuốt bộ râu vừa cười nói. “Có gì mà quá đáng, không hề quá đáng chút nào.” Tô Vô Kỵ nói một cách nghiêm túc: “Tôi đây cũng coi như là coi trọng nó rồi, ông không biết đó chứ, lúc đó Chuẩn Đế không đến, cổ võ suy tàn, hệ thống tu chân vì xuất hiện Điềm Xấu mà gián đoạn, tôi ở cảnh giới Kết Đan đỉnh phong đã có thể áp chế được trái đất.” “Lúc đó, tôi nở mày nở mặt vô cùng, bao nhiêu người tìm đến cửa thỉnh giáo, khiêm tốn muốn học tập ở tôi để có thể nâng cao thực lực của mình.” Tô Vô Kỵ nói tiếp: “Nhưng thằng con trai ruột Tô Kiền Khôn lại chính là một đứa ngu ngốc, vậy mà lại chán ghét việc tu luyện, cả ngày chỉ biết ăn chơi chờ chết, tức chết không chứ.” “Ha ha ha.” Vương Trọng Vân khẽ cười nói: “Chẳng trách trước đây ông lại tỏ ý ra hiệu cho Tây Môn Phong Vân, giật dây các tông phái võ thuật lớn, bao vây tấn công núi Côn Luân, chắc hẳn chính là vì để bức ép Tô Kiền Khôn đúng chứ.” “Ừ.” Tô Vô Kỵ cũng không giấu diếm mà gật đầu nói: “Nếu như không làm như vậy, nó chỉ biết ham muốn hưởng lạc, làm sao mà có thành tựu nào được chứ.” “Người ta nói rằng cường đại mạnh mẽ không quá ba thế hệ, tôi cũng không muốn để nhà họ Tô hủy ở đời thứ hai được.” “À đúng rồi, hiện giờ thực lực của Tô Kiền Khôn thế nào rồi, đã bước vào hệ thống tu chân hay là còn ở hệ thống võ thuật?” Tô Vô Kỵ hỏi thăm. “Trước kia là hệ thống võ thuật, sau này đã đổi thành tu chân rồi, khoảng thời gian trước đó đã thành công đến Trúc Cơ.” Vương Trọng Vân nói tiếp: “Chẳng qua là, con trai của Tô Kiền Khôn là Tô Thần Binh, cũng chính là cháu trai của ông, cậu ta rất giỏi đấy, ngay ngày hôm qua đã hoàn thành nghiền nát Kim Đan lần đầu tiên, đã là cảnh giới Giả Đan nhất chuyển rồi.” “Ha ha ha.”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Đương nhiên là thật rồi, tôi cần gì phải lừa ông chứ.” Vương Trọng Vân khẽ cười nói: “Ông cũng không cần phải suy nghĩ kỹ thế đâu, ông đã bế quan hơn một trăm năm rồi, đừng nói là ông có chắt trai, ngay cả con trai của ông Tô Kiền Khôn cũng đã có cả chắt trai rồi.” “Ha ha ha.” Tô Vô Kỵ nghe được tin này, vô cùng vui vẻ cười to: “Thằng nhóc Kiền Khôn đó, thường ngày ăn nhậu hưởng lạc, chơi bời lêu lổng, không có chí tiến thủ, không học vấn không nghề nghiệp, không cầu tiến bộ, không đứng đắn, chẳng ra ngô ra khoai gì cả, nói chung là rất không đâu vào đâu cả, không ngờ lại có thể làm cho nhà họ Tô con đàn cháu đống sung túc như vậy, tốt lắm, tốt lắm.” “Ông đánh giá con trai của mình như vậy có phải là có hơi quá đáng rồi không.” Vương Trọng Vân vừa vuốt bộ râu vừa cười nói. “Có gì mà quá đáng, không hề quá đáng chút nào.” Tô Vô Kỵ nói một cách nghiêm túc: “Tôi đây cũng coi như là coi trọng nó rồi, ông không biết đó chứ, lúc đó Chuẩn Đế không đến, cổ võ suy tàn, hệ thống tu chân vì xuất hiện Điềm Xấu mà gián đoạn, tôi ở cảnh giới Kết Đan đỉnh phong đã có thể áp chế được trái đất.” “Lúc đó, tôi nở mày nở mặt vô cùng, bao nhiêu người tìm đến cửa thỉnh giáo, khiêm tốn muốn học tập ở tôi để có thể nâng cao thực lực của mình.” Tô Vô Kỵ nói tiếp: “Nhưng thằng con trai ruột Tô Kiền Khôn lại chính là một đứa ngu ngốc, vậy mà lại chán ghét việc tu luyện, cả ngày chỉ biết ăn chơi chờ chết, tức chết không chứ.” “Ha ha ha.” Vương Trọng Vân khẽ cười nói: “Chẳng trách trước đây ông lại tỏ ý ra hiệu cho Tây Môn Phong Vân, giật dây các tông phái võ thuật lớn, bao vây tấn công núi Côn Luân, chắc hẳn chính là vì để bức ép Tô Kiền Khôn đúng chứ.” “Ừ.” Tô Vô Kỵ cũng không giấu diếm mà gật đầu nói: “Nếu như không làm như vậy, nó chỉ biết ham muốn hưởng lạc, làm sao mà có thành tựu nào được chứ.” “Người ta nói rằng cường đại mạnh mẽ không quá ba thế hệ, tôi cũng không muốn để nhà họ Tô hủy ở đời thứ hai được.” “À đúng rồi, hiện giờ thực lực của Tô Kiền Khôn thế nào rồi, đã bước vào hệ thống tu chân hay là còn ở hệ thống võ thuật?” Tô Vô Kỵ hỏi thăm. “Trước kia là hệ thống võ thuật, sau này đã đổi thành tu chân rồi, khoảng thời gian trước đó đã thành công đến Trúc Cơ.” Vương Trọng Vân nói tiếp: “Chẳng qua là, con trai của Tô Kiền Khôn là Tô Thần Binh, cũng chính là cháu trai của ông, cậu ta rất giỏi đấy, ngay ngày hôm qua đã hoàn thành nghiền nát Kim Đan lần đầu tiên, đã là cảnh giới Giả Đan nhất chuyển rồi.” “Ha ha ha.”
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… “Đương nhiên là thật rồi, tôi cần gì phải lừa ông chứ.” Vương Trọng Vân khẽ cười nói: “Ông cũng không cần phải suy nghĩ kỹ thế đâu, ông đã bế quan hơn một trăm năm rồi, đừng nói là ông có chắt trai, ngay cả con trai của ông Tô Kiền Khôn cũng đã có cả chắt trai rồi.” “Ha ha ha.” Tô Vô Kỵ nghe được tin này, vô cùng vui vẻ cười to: “Thằng nhóc Kiền Khôn đó, thường ngày ăn nhậu hưởng lạc, chơi bời lêu lổng, không có chí tiến thủ, không học vấn không nghề nghiệp, không cầu tiến bộ, không đứng đắn, chẳng ra ngô ra khoai gì cả, nói chung là rất không đâu vào đâu cả, không ngờ lại có thể làm cho nhà họ Tô con đàn cháu đống sung túc như vậy, tốt lắm, tốt lắm.” “Ông đánh giá con trai của mình như vậy có phải là có hơi quá đáng rồi không.” Vương Trọng Vân vừa vuốt bộ râu vừa cười nói. “Có gì mà quá đáng, không hề quá đáng chút nào.” Tô Vô Kỵ nói một cách nghiêm túc: “Tôi đây cũng coi như là coi trọng nó rồi, ông không biết đó chứ, lúc đó Chuẩn Đế không đến, cổ võ suy tàn, hệ thống tu chân vì xuất hiện Điềm Xấu mà gián đoạn, tôi ở cảnh giới Kết Đan đỉnh phong đã có thể áp chế được trái đất.” “Lúc đó, tôi nở mày nở mặt vô cùng, bao nhiêu người tìm đến cửa thỉnh giáo, khiêm tốn muốn học tập ở tôi để có thể nâng cao thực lực của mình.” Tô Vô Kỵ nói tiếp: “Nhưng thằng con trai ruột Tô Kiền Khôn lại chính là một đứa ngu ngốc, vậy mà lại chán ghét việc tu luyện, cả ngày chỉ biết ăn chơi chờ chết, tức chết không chứ.” “Ha ha ha.” Vương Trọng Vân khẽ cười nói: “Chẳng trách trước đây ông lại tỏ ý ra hiệu cho Tây Môn Phong Vân, giật dây các tông phái võ thuật lớn, bao vây tấn công núi Côn Luân, chắc hẳn chính là vì để bức ép Tô Kiền Khôn đúng chứ.” “Ừ.” Tô Vô Kỵ cũng không giấu diếm mà gật đầu nói: “Nếu như không làm như vậy, nó chỉ biết ham muốn hưởng lạc, làm sao mà có thành tựu nào được chứ.” “Người ta nói rằng cường đại mạnh mẽ không quá ba thế hệ, tôi cũng không muốn để nhà họ Tô hủy ở đời thứ hai được.” “À đúng rồi, hiện giờ thực lực của Tô Kiền Khôn thế nào rồi, đã bước vào hệ thống tu chân hay là còn ở hệ thống võ thuật?” Tô Vô Kỵ hỏi thăm. “Trước kia là hệ thống võ thuật, sau này đã đổi thành tu chân rồi, khoảng thời gian trước đó đã thành công đến Trúc Cơ.” Vương Trọng Vân nói tiếp: “Chẳng qua là, con trai của Tô Kiền Khôn là Tô Thần Binh, cũng chính là cháu trai của ông, cậu ta rất giỏi đấy, ngay ngày hôm qua đã hoàn thành nghiền nát Kim Đan lần đầu tiên, đã là cảnh giới Giả Đan nhất chuyển rồi.” “Ha ha ha.”