“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn…
Chương 2237
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Đứa trẻ đáng thương, đây đều là bệnh mà người lớn tuổi mới mắc phải, cô tuổi còn nhỏ, sao lại...." Triệu Vân Chi thở dài một hơi, sau đó giữ chặt tay Xích Hồng Nguyệt, mở miệng nói: "Cô gái, đi theo tôi, tôi dẫn cô đi chữa bệnh." Vừa nói, Triệu Vân Chi liền kéo tay Xích Hồng Nguyệt, đi đến hướng chiếc xe sang trọng. Lần này, Xích Hồng Nguyệt cũng không phản kháng, mà lựa chọn làm theo, đi theo Triệu Vân Chi ngồi trong xe. Cô biết mẹ mình cũng không có trí nhứo của kiếp trước, ở thế giới này tương đương với người thứ hai. Nhưng Xích Hồng Nguyệt có thể xác định, Triệu Vân Chi chính là mẹ mình chuyển thế. Nói ngắn gọn, cô ấy là mẹ mình, mà cũng không phải mẹ mình, cái này nhìn thì không biết sao mà có thể nói rõ ràng được. Bây giờ rõ ràng, Xích Hồng Nguyệt xem Triệu Vân Chi như mẹ ruột mình, đồng ý ở bên cạnh Triệu Vân Chi. Những năm gần đây, cô quá thiếu tình thương của mẹ, bây giờ mẹ mình dang ở trước ắmt, Xích Hồng Nguyệt tất nhiên sẽ trân trọng cơ hội hai người ở bên nhau rồi. Thậm chí. Xích Hồng Nguyệt còn định đưa Triệu Vân Chi qua ngoại vực, dùng một số phương pháp đặc thù, để Triệu Vân Chi nhớ đến trí nhứo của kiếp trước. Kể từ đó, cô ấy sẽ chính thức là mẹ của mình rồi. Còn về ngọn nguồn linh khí... Xích Hồng Nguyệt sở dĩ muốn có được ngọn nguồn linh khí, chính vì để càng trở nên cường đại, từ đó trả thù Viêm Long tiên đế nếu như có thể, cô thậm chí muốn giết hại hung thủ năm đó giết mẹ mình, báo thù cho mẹ. Nhưng con đường này, quá gian nan, đầu tiên là ngọn nguồn linh khí, cô sẽ không chắc chắn có được. Cho dù đạt được rồi, nhưng để vượt qua Viêm Long tiên đế là cực kỳ khó khăn, chứ đừng đề cập đến chuyện giết cái tên hung thủ kia. Bây giờ. Mẹ mình còn sống ngay trước mặt, Xích Hồng Nguyệt có được cơ hội đoàn tụ cùng với mẹ, tất nhiên không đồng ý lại tiếp tục bị những chuyện này giày vò nữa. Vì cái cơ hội này rất mờ mịt, đặt chính mình vào tình cảnh nguy hiểm, đây không phải là phong các mà Xích Hồng Nguyệt mong muốn/ Vì thế. Càng nghĩ, Xích Hồng Nguyệt càng quyết định không tham gia linh khí khôi phục nữa, cũng không đi bắt Lý Nguyệt nữa, tự mình chăm sóc mẹ mình, yên ổn vượt qua những ngày linh khí khôi phục là được. Đợi sau khi linh khí khôi phục, Xích Hồng Nguyệt sẽ liên lạc với Viêm Long tiên đế, tất nhiên sẽ có cách để trở về ngoại vực rồi. Chỉ cần đến ngoại vực, Xích Hồng Nguyệt có rất nhiều cách, có thể để mẹ mình nhớ lại được kiếp trước. "Tô Thương, lần này tôi từ bỏ, thật sự là quá hời cho cậu rồi." "Mặc dù cậu từng giam giữ tôi, uy hiếp tôi, nhưng tôi kính trong con người cậu, tôi thừa nhận cậu có tư cách là đối thủ của tôi." "Lần linh khí khôi phục này, nguy cơ trùng trùng, hy vọng cậu có thể sống sót, chúng ta gặp nhau ở ngoại vực!" Xích Hồng Nguyệt thầm nghĩ, sau đó liền phối hợp với Triệu Vân Chi, lấy xe rời khỏi trang viên nhà họ Tô. Sau khi hai người đi không lâu, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện tại trang viên nhà họ Tô. Người đến, chính alf Vương Dương Minh.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Đứa trẻ đáng thương, đây đều là bệnh mà người lớn tuổi mới mắc phải, cô tuổi còn nhỏ, sao lại...." Triệu Vân Chi thở dài một hơi, sau đó giữ chặt tay Xích Hồng Nguyệt, mở miệng nói: "Cô gái, đi theo tôi, tôi dẫn cô đi chữa bệnh." Vừa nói, Triệu Vân Chi liền kéo tay Xích Hồng Nguyệt, đi đến hướng chiếc xe sang trọng. Lần này, Xích Hồng Nguyệt cũng không phản kháng, mà lựa chọn làm theo, đi theo Triệu Vân Chi ngồi trong xe. Cô biết mẹ mình cũng không có trí nhứo của kiếp trước, ở thế giới này tương đương với người thứ hai. Nhưng Xích Hồng Nguyệt có thể xác định, Triệu Vân Chi chính là mẹ mình chuyển thế. Nói ngắn gọn, cô ấy là mẹ mình, mà cũng không phải mẹ mình, cái này nhìn thì không biết sao mà có thể nói rõ ràng được. Bây giờ rõ ràng, Xích Hồng Nguyệt xem Triệu Vân Chi như mẹ ruột mình, đồng ý ở bên cạnh Triệu Vân Chi. Những năm gần đây, cô quá thiếu tình thương của mẹ, bây giờ mẹ mình dang ở trước ắmt, Xích Hồng Nguyệt tất nhiên sẽ trân trọng cơ hội hai người ở bên nhau rồi. Thậm chí. Xích Hồng Nguyệt còn định đưa Triệu Vân Chi qua ngoại vực, dùng một số phương pháp đặc thù, để Triệu Vân Chi nhớ đến trí nhứo của kiếp trước. Kể từ đó, cô ấy sẽ chính thức là mẹ của mình rồi. Còn về ngọn nguồn linh khí... Xích Hồng Nguyệt sở dĩ muốn có được ngọn nguồn linh khí, chính vì để càng trở nên cường đại, từ đó trả thù Viêm Long tiên đế nếu như có thể, cô thậm chí muốn giết hại hung thủ năm đó giết mẹ mình, báo thù cho mẹ. Nhưng con đường này, quá gian nan, đầu tiên là ngọn nguồn linh khí, cô sẽ không chắc chắn có được. Cho dù đạt được rồi, nhưng để vượt qua Viêm Long tiên đế là cực kỳ khó khăn, chứ đừng đề cập đến chuyện giết cái tên hung thủ kia. Bây giờ. Mẹ mình còn sống ngay trước mặt, Xích Hồng Nguyệt có được cơ hội đoàn tụ cùng với mẹ, tất nhiên không đồng ý lại tiếp tục bị những chuyện này giày vò nữa. Vì cái cơ hội này rất mờ mịt, đặt chính mình vào tình cảnh nguy hiểm, đây không phải là phong các mà Xích Hồng Nguyệt mong muốn/ Vì thế. Càng nghĩ, Xích Hồng Nguyệt càng quyết định không tham gia linh khí khôi phục nữa, cũng không đi bắt Lý Nguyệt nữa, tự mình chăm sóc mẹ mình, yên ổn vượt qua những ngày linh khí khôi phục là được. Đợi sau khi linh khí khôi phục, Xích Hồng Nguyệt sẽ liên lạc với Viêm Long tiên đế, tất nhiên sẽ có cách để trở về ngoại vực rồi. Chỉ cần đến ngoại vực, Xích Hồng Nguyệt có rất nhiều cách, có thể để mẹ mình nhớ lại được kiếp trước. "Tô Thương, lần này tôi từ bỏ, thật sự là quá hời cho cậu rồi." "Mặc dù cậu từng giam giữ tôi, uy hiếp tôi, nhưng tôi kính trong con người cậu, tôi thừa nhận cậu có tư cách là đối thủ của tôi." "Lần linh khí khôi phục này, nguy cơ trùng trùng, hy vọng cậu có thể sống sót, chúng ta gặp nhau ở ngoại vực!" Xích Hồng Nguyệt thầm nghĩ, sau đó liền phối hợp với Triệu Vân Chi, lấy xe rời khỏi trang viên nhà họ Tô. Sau khi hai người đi không lâu, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện tại trang viên nhà họ Tô. Người đến, chính alf Vương Dương Minh.
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu TiênTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân“Địa Ngục Cửu U! Dám giam cầm Huyền Thiên Tiên Đế ta sao, ông đây dù cho tự làm nổ đan điền của mình cũng sẽ san bằng nơi khốn khổ này. “Đến đây, hủy diệt hết đi!” Giang Bắc, bệnh viện nhân dân đệ nhất, phòng bệnh Vip. Một thanh niên mặc đồng phục bệnh viện, đột nhiên ngồi dậy, thần sắc hoảng loạn. Nhưng sau khi nhìn rõ môi trường xung quanh,vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, nhưng hơn hết là niềm vui mừng: “Ở đây là...trái đất?” “Huyền Thiên Tiên Đế ta đã trở về rồi sao?” “Ha ha” “Thật không ngờ san bằng địa ngục Cửu U lại có thể trở về trái đất, sướng quá đi mất!” “Đây là quyết định chính xác nhất trong mười vạn năm tu luyện của bổn Tiên đế, san bằng là tốt, san bằng là tốt mà!” Sau khi phấn khích xong, Huyền Thiên Tiên Đế phát hiện ra sức mạnh làm rung chuyển trời đất của mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Bên cạnh còn có mười mấy người đàn ông mặc đồng phục, canh gác hết sức nghiêm ngặt. Nhìn thấy anh tỉnh lại, mấy người đàn ông mặc đồng phục vô cùng phấn khích chăm chú nhìn vào anh. Nhìn… "Đứa trẻ đáng thương, đây đều là bệnh mà người lớn tuổi mới mắc phải, cô tuổi còn nhỏ, sao lại...." Triệu Vân Chi thở dài một hơi, sau đó giữ chặt tay Xích Hồng Nguyệt, mở miệng nói: "Cô gái, đi theo tôi, tôi dẫn cô đi chữa bệnh." Vừa nói, Triệu Vân Chi liền kéo tay Xích Hồng Nguyệt, đi đến hướng chiếc xe sang trọng. Lần này, Xích Hồng Nguyệt cũng không phản kháng, mà lựa chọn làm theo, đi theo Triệu Vân Chi ngồi trong xe. Cô biết mẹ mình cũng không có trí nhứo của kiếp trước, ở thế giới này tương đương với người thứ hai. Nhưng Xích Hồng Nguyệt có thể xác định, Triệu Vân Chi chính là mẹ mình chuyển thế. Nói ngắn gọn, cô ấy là mẹ mình, mà cũng không phải mẹ mình, cái này nhìn thì không biết sao mà có thể nói rõ ràng được. Bây giờ rõ ràng, Xích Hồng Nguyệt xem Triệu Vân Chi như mẹ ruột mình, đồng ý ở bên cạnh Triệu Vân Chi. Những năm gần đây, cô quá thiếu tình thương của mẹ, bây giờ mẹ mình dang ở trước ắmt, Xích Hồng Nguyệt tất nhiên sẽ trân trọng cơ hội hai người ở bên nhau rồi. Thậm chí. Xích Hồng Nguyệt còn định đưa Triệu Vân Chi qua ngoại vực, dùng một số phương pháp đặc thù, để Triệu Vân Chi nhớ đến trí nhứo của kiếp trước. Kể từ đó, cô ấy sẽ chính thức là mẹ của mình rồi. Còn về ngọn nguồn linh khí... Xích Hồng Nguyệt sở dĩ muốn có được ngọn nguồn linh khí, chính vì để càng trở nên cường đại, từ đó trả thù Viêm Long tiên đế nếu như có thể, cô thậm chí muốn giết hại hung thủ năm đó giết mẹ mình, báo thù cho mẹ. Nhưng con đường này, quá gian nan, đầu tiên là ngọn nguồn linh khí, cô sẽ không chắc chắn có được. Cho dù đạt được rồi, nhưng để vượt qua Viêm Long tiên đế là cực kỳ khó khăn, chứ đừng đề cập đến chuyện giết cái tên hung thủ kia. Bây giờ. Mẹ mình còn sống ngay trước mặt, Xích Hồng Nguyệt có được cơ hội đoàn tụ cùng với mẹ, tất nhiên không đồng ý lại tiếp tục bị những chuyện này giày vò nữa. Vì cái cơ hội này rất mờ mịt, đặt chính mình vào tình cảnh nguy hiểm, đây không phải là phong các mà Xích Hồng Nguyệt mong muốn/ Vì thế. Càng nghĩ, Xích Hồng Nguyệt càng quyết định không tham gia linh khí khôi phục nữa, cũng không đi bắt Lý Nguyệt nữa, tự mình chăm sóc mẹ mình, yên ổn vượt qua những ngày linh khí khôi phục là được. Đợi sau khi linh khí khôi phục, Xích Hồng Nguyệt sẽ liên lạc với Viêm Long tiên đế, tất nhiên sẽ có cách để trở về ngoại vực rồi. Chỉ cần đến ngoại vực, Xích Hồng Nguyệt có rất nhiều cách, có thể để mẹ mình nhớ lại được kiếp trước. "Tô Thương, lần này tôi từ bỏ, thật sự là quá hời cho cậu rồi." "Mặc dù cậu từng giam giữ tôi, uy hiếp tôi, nhưng tôi kính trong con người cậu, tôi thừa nhận cậu có tư cách là đối thủ của tôi." "Lần linh khí khôi phục này, nguy cơ trùng trùng, hy vọng cậu có thể sống sót, chúng ta gặp nhau ở ngoại vực!" Xích Hồng Nguyệt thầm nghĩ, sau đó liền phối hợp với Triệu Vân Chi, lấy xe rời khỏi trang viên nhà họ Tô. Sau khi hai người đi không lâu, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện tại trang viên nhà họ Tô. Người đến, chính alf Vương Dương Minh.