Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 281
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 281Đặng Gia Luân luôn hành sự ngang ngược, căn bản không cho Y Linh mặt mũi, ngược lại lại tở vẻ khinh bỉ nhìn về Trình Kiêu, ngữ khí khinh bạc nói: “Ta liền đuổi đấy, em có thể làm gì ta?”“Vừa rồi nhóc con này ăn nói rất ngông cuồng mà, trước thực lực tuyệt đối, bất luận ngón trò gì đều là một chuyện cười.”“Bây giờ ta có được thực lực tuyệt đối, mày ở trước mặt ta chính là trò đùa. Ta bảo mày cút, thì mày nhất định phải cút!”Ánh mắt Trình Kiêu rốt cục lạnh xuống, nhìn vẻ mặt phách lối của Đặng Gia Luân, giọng nói đạm mạc, không mang theo một tia tình cảm: “Lập tức biến đi trước mắt ta, không thì, tôi một bàn tay đập chết cậu tại chỗ luôn.”Giọng nói của Trình Kiêu đạm mạc đến tột cùng, nhưng lại làm cho Đặng Gia Luân run lên trong lòng.Anh ta là người rất ngang ngược càn rỡ, nhưng anh ta cũng không ngốc. Trái lại, anh ta còn rất khôn khéo, như Trình Kiêu nói, anh ta dùng bộ dáng ngang ngược càn rỡ để che dấu tâm cơ thâm sâu của bản thân mình.Trong lời nói Trình Kiêu, anh ta nghe được sát ý mãnh liệt. Anh ta có thể phân biệt ra được đó không phải uy hiếp, mà là thẩm phán do một nhân vật ghê gớm cực kỳ nắm bắt sự sống chết của người khác mà tùy ý đưa ra.Anh ta cảm thấy nếu như anh ta dám nói thêm một câu nữa, Trình Kiêu sẽ lập tức giết anh ta.Mặc dù anh ta không biết Trình Kiêu làm sao để làm được, nhưng mà, tiềm thức nói cho anh ta biết, Trình Kiêu nhất định có thể làm được.Đây là sư suy nghĩ rất mâu thuẫn, nhưng lại đồng thời xuất hiện tại trong lòng Đặng Gia Luân.Có điều, ngay trước mặt nhiều người như vậy ở hội trường, Đặng Gia Luân anh ta dù như thế nào cũng không thể cứ thế mà bị dọa lùi bước, trực giác là một chuyện, nhưng lý trí và phán đoán lại là một chuyện.Đặng Gia Luân hiển nhiên tin tưởng lý trí và phán đoán của mình.Anh ta không tin Trình Kiêu một con rể tới nhà, ăn cơm mềm, dám ra tay với anh.Huống chi là giết người!Bây giờ, dù sao cũng là xã hội pháp trị, ngay cả gia tộc giới võ đạo, cũng không dám công khai xem thường pháp luật thế tục.Tần gia chính là một ví dụ, nếu không phải kết thù với Trình Kiêu, Tần gia có lẽ sẽ một mực ẩn núp xuống.Không đợi Đặng Gia Luân mở miệng, Y Linh bỗng nhiên lo lắng quát lạnh nói: “Đặng Gia Luân, tôi cảnh cáo anh lần cuối cùng, sau này không thể vu khống thanh danh của tôi, nếu như tái phạm lần nữa, đừng trách tôi không khách khí!”“Anh đi nhanh một chút! Tôi không muốn nhìn thấy anh!” Y Linh nói rất nhanh, một mạch mà thành.Đặng Gia Luân hơi sững sờ, anh ta đây là lần đầu tiên nhìn thấy Y Linh nổi giận lớn như vậy. Trước kia dù Y Linh chán ghét, cũng sẽ không nói lời quá nặng.Đúng, nhất định là bởi vì cái tên gọi Trình Kiêu này, xem ra mấy người kia nói không sai, Y Linh vậy mà có hứng thú với một tên ăn cơm mềm này.Loại chuyện như này, nhất định phải mau chóng giải quyết sớm hơn.Nhìn thấy Y Linh vẻ mặt lo lắng, ánh mắt Trình Kiêu ngược lại trở lại bình tĩnh.Câu nói đuổi Đặng Gia Luân đi đó, thực ra là Y Linh vì cứu Đặng Gia Luân.Có điều Trình Kiêu có thể hiểu rõ khổ tâm của Y Linh, cô ta vì lo lắng Trình Kiêu thật sư sẽ đả thương Đặng Gia Luân, sau này sẽ nhiều thêm một kẻ địch mạnh mẽ là Đặng gia.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 281Đặng Gia Luân luôn hành sự ngang ngược, căn bản không cho Y Linh mặt mũi, ngược lại lại tở vẻ khinh bỉ nhìn về Trình Kiêu, ngữ khí khinh bạc nói: “Ta liền đuổi đấy, em có thể làm gì ta?”“Vừa rồi nhóc con này ăn nói rất ngông cuồng mà, trước thực lực tuyệt đối, bất luận ngón trò gì đều là một chuyện cười.”“Bây giờ ta có được thực lực tuyệt đối, mày ở trước mặt ta chính là trò đùa. Ta bảo mày cút, thì mày nhất định phải cút!”Ánh mắt Trình Kiêu rốt cục lạnh xuống, nhìn vẻ mặt phách lối của Đặng Gia Luân, giọng nói đạm mạc, không mang theo một tia tình cảm: “Lập tức biến đi trước mắt ta, không thì, tôi một bàn tay đập chết cậu tại chỗ luôn.”Giọng nói của Trình Kiêu đạm mạc đến tột cùng, nhưng lại làm cho Đặng Gia Luân run lên trong lòng.Anh ta là người rất ngang ngược càn rỡ, nhưng anh ta cũng không ngốc. Trái lại, anh ta còn rất khôn khéo, như Trình Kiêu nói, anh ta dùng bộ dáng ngang ngược càn rỡ để che dấu tâm cơ thâm sâu của bản thân mình.Trong lời nói Trình Kiêu, anh ta nghe được sát ý mãnh liệt. Anh ta có thể phân biệt ra được đó không phải uy hiếp, mà là thẩm phán do một nhân vật ghê gớm cực kỳ nắm bắt sự sống chết của người khác mà tùy ý đưa ra.Anh ta cảm thấy nếu như anh ta dám nói thêm một câu nữa, Trình Kiêu sẽ lập tức giết anh ta.Mặc dù anh ta không biết Trình Kiêu làm sao để làm được, nhưng mà, tiềm thức nói cho anh ta biết, Trình Kiêu nhất định có thể làm được.Đây là sư suy nghĩ rất mâu thuẫn, nhưng lại đồng thời xuất hiện tại trong lòng Đặng Gia Luân.Có điều, ngay trước mặt nhiều người như vậy ở hội trường, Đặng Gia Luân anh ta dù như thế nào cũng không thể cứ thế mà bị dọa lùi bước, trực giác là một chuyện, nhưng lý trí và phán đoán lại là một chuyện.Đặng Gia Luân hiển nhiên tin tưởng lý trí và phán đoán của mình.Anh ta không tin Trình Kiêu một con rể tới nhà, ăn cơm mềm, dám ra tay với anh.Huống chi là giết người!Bây giờ, dù sao cũng là xã hội pháp trị, ngay cả gia tộc giới võ đạo, cũng không dám công khai xem thường pháp luật thế tục.Tần gia chính là một ví dụ, nếu không phải kết thù với Trình Kiêu, Tần gia có lẽ sẽ một mực ẩn núp xuống.Không đợi Đặng Gia Luân mở miệng, Y Linh bỗng nhiên lo lắng quát lạnh nói: “Đặng Gia Luân, tôi cảnh cáo anh lần cuối cùng, sau này không thể vu khống thanh danh của tôi, nếu như tái phạm lần nữa, đừng trách tôi không khách khí!”“Anh đi nhanh một chút! Tôi không muốn nhìn thấy anh!” Y Linh nói rất nhanh, một mạch mà thành.Đặng Gia Luân hơi sững sờ, anh ta đây là lần đầu tiên nhìn thấy Y Linh nổi giận lớn như vậy. Trước kia dù Y Linh chán ghét, cũng sẽ không nói lời quá nặng.Đúng, nhất định là bởi vì cái tên gọi Trình Kiêu này, xem ra mấy người kia nói không sai, Y Linh vậy mà có hứng thú với một tên ăn cơm mềm này.Loại chuyện như này, nhất định phải mau chóng giải quyết sớm hơn.Nhìn thấy Y Linh vẻ mặt lo lắng, ánh mắt Trình Kiêu ngược lại trở lại bình tĩnh.Câu nói đuổi Đặng Gia Luân đi đó, thực ra là Y Linh vì cứu Đặng Gia Luân.Có điều Trình Kiêu có thể hiểu rõ khổ tâm của Y Linh, cô ta vì lo lắng Trình Kiêu thật sư sẽ đả thương Đặng Gia Luân, sau này sẽ nhiều thêm một kẻ địch mạnh mẽ là Đặng gia.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 281Đặng Gia Luân luôn hành sự ngang ngược, căn bản không cho Y Linh mặt mũi, ngược lại lại tở vẻ khinh bỉ nhìn về Trình Kiêu, ngữ khí khinh bạc nói: “Ta liền đuổi đấy, em có thể làm gì ta?”“Vừa rồi nhóc con này ăn nói rất ngông cuồng mà, trước thực lực tuyệt đối, bất luận ngón trò gì đều là một chuyện cười.”“Bây giờ ta có được thực lực tuyệt đối, mày ở trước mặt ta chính là trò đùa. Ta bảo mày cút, thì mày nhất định phải cút!”Ánh mắt Trình Kiêu rốt cục lạnh xuống, nhìn vẻ mặt phách lối của Đặng Gia Luân, giọng nói đạm mạc, không mang theo một tia tình cảm: “Lập tức biến đi trước mắt ta, không thì, tôi một bàn tay đập chết cậu tại chỗ luôn.”Giọng nói của Trình Kiêu đạm mạc đến tột cùng, nhưng lại làm cho Đặng Gia Luân run lên trong lòng.Anh ta là người rất ngang ngược càn rỡ, nhưng anh ta cũng không ngốc. Trái lại, anh ta còn rất khôn khéo, như Trình Kiêu nói, anh ta dùng bộ dáng ngang ngược càn rỡ để che dấu tâm cơ thâm sâu của bản thân mình.Trong lời nói Trình Kiêu, anh ta nghe được sát ý mãnh liệt. Anh ta có thể phân biệt ra được đó không phải uy hiếp, mà là thẩm phán do một nhân vật ghê gớm cực kỳ nắm bắt sự sống chết của người khác mà tùy ý đưa ra.Anh ta cảm thấy nếu như anh ta dám nói thêm một câu nữa, Trình Kiêu sẽ lập tức giết anh ta.Mặc dù anh ta không biết Trình Kiêu làm sao để làm được, nhưng mà, tiềm thức nói cho anh ta biết, Trình Kiêu nhất định có thể làm được.Đây là sư suy nghĩ rất mâu thuẫn, nhưng lại đồng thời xuất hiện tại trong lòng Đặng Gia Luân.Có điều, ngay trước mặt nhiều người như vậy ở hội trường, Đặng Gia Luân anh ta dù như thế nào cũng không thể cứ thế mà bị dọa lùi bước, trực giác là một chuyện, nhưng lý trí và phán đoán lại là một chuyện.Đặng Gia Luân hiển nhiên tin tưởng lý trí và phán đoán của mình.Anh ta không tin Trình Kiêu một con rể tới nhà, ăn cơm mềm, dám ra tay với anh.Huống chi là giết người!Bây giờ, dù sao cũng là xã hội pháp trị, ngay cả gia tộc giới võ đạo, cũng không dám công khai xem thường pháp luật thế tục.Tần gia chính là một ví dụ, nếu không phải kết thù với Trình Kiêu, Tần gia có lẽ sẽ một mực ẩn núp xuống.Không đợi Đặng Gia Luân mở miệng, Y Linh bỗng nhiên lo lắng quát lạnh nói: “Đặng Gia Luân, tôi cảnh cáo anh lần cuối cùng, sau này không thể vu khống thanh danh của tôi, nếu như tái phạm lần nữa, đừng trách tôi không khách khí!”“Anh đi nhanh một chút! Tôi không muốn nhìn thấy anh!” Y Linh nói rất nhanh, một mạch mà thành.Đặng Gia Luân hơi sững sờ, anh ta đây là lần đầu tiên nhìn thấy Y Linh nổi giận lớn như vậy. Trước kia dù Y Linh chán ghét, cũng sẽ không nói lời quá nặng.Đúng, nhất định là bởi vì cái tên gọi Trình Kiêu này, xem ra mấy người kia nói không sai, Y Linh vậy mà có hứng thú với một tên ăn cơm mềm này.Loại chuyện như này, nhất định phải mau chóng giải quyết sớm hơn.Nhìn thấy Y Linh vẻ mặt lo lắng, ánh mắt Trình Kiêu ngược lại trở lại bình tĩnh.Câu nói đuổi Đặng Gia Luân đi đó, thực ra là Y Linh vì cứu Đặng Gia Luân.Có điều Trình Kiêu có thể hiểu rõ khổ tâm của Y Linh, cô ta vì lo lắng Trình Kiêu thật sư sẽ đả thương Đặng Gia Luân, sau này sẽ nhiều thêm một kẻ địch mạnh mẽ là Đặng gia.