Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…

Chương 375

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 375Thái độ của cô ta vẫn như cũ không kiêu ngạo không tự ti, liền giống lúc đối mặt Lỗ Thủy Sinh vừa rồi.Bởi vì cô ta rất rõ ràng, hôm nay A Phong có thể chào hỏi cô ta, đều là xem ở mặt mũi Trình Kiêu, không có liên quan gì với cô ta.Cho nên, chị Lạc Lạc hiểu rõ, cô ta không cần biểu hiện quá mức, làm thế ngược lại ném mặt mũi Trình Kiêu ra mặt đất.Có điều chị Lạc Lạc cũng không rõ ràng Trình Kiêu là sư tồn tại thế nào trong suy nghĩ những người này, cô ta căn bản không cần cân nhắc vì Trình Kiêu.A Phong bắt chuyện xong với chị Lạc Lạc, sau đó quay người nhìn qua Lỗ Thủy Sinh, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc .Lỗ Thủy Sinh chấn động toàn thân, không đợi A Phong mở miệng, phốc một tiếng quỳ trên mặt đất.“Anh Phong, tôi biết sai, xin tha cho tôi lần này đi!” Một hán tử lớn người như vậy, giờ phút này vậy mà lệ rơi đầy mặt, dập đầu cầu xin tha thứ.A Phong không thèm để ý tới, quát lạnh một tiếng: “Dẫn Lỗ Thủy Sinh tới.”Lập tức, hai tên thủ hạ một trái một phải, áp giải Lỗ Thủy Sinh đi đến trước mặt A Phong.“Quỳ xuống!” A Phong âm thanh lạnh lùng nói.Lỗ Thủy Sinh ngoan ngoãn quỳ xuống, A Phong đại biểu là ý chí của Mã đại lão, Lỗ Thủy Sinh anh ta cho dù chết, cũng không dám ngỗ nghịch mã đại lão.Nếu không, hắn ta sẽ sống không bằng chết.“Anh Phong, tôi thật sự biết sai rồi! Cầu xin anh tha cho tôi lần này ạ!”A Phong không để ý đến, trầm giọng hỏi: “Mày và anh Trình giao thủ một lần rồi sao?”Lỗ Thủy Sinh run run rẩy rẩy đáp: “Giao, giao thủ rồi!”“Tay nào?” A Phong mặt không thay đổi hỏi.“Tay này, tay này!” Lỗ Thủy Sinh nâng tay trái lên.A Phong đưa mắt liếc với hai tên thủ hạ ra ý một cái: “Đánh gãy đi.”Lỗ Thủy Sinh bị hù tới mức hồn phi phách tán, không ngừng dập đầu: “Anh Phong tôi sai rồi, anh Phong, tha cho tôi một lần đi!”Một thanh niên nắm tay trái Lỗ Thủy Sinh lên, một tên thanh niên khác trực tiếp một gậy đánh vào chỗ khớp nối khuỷu tay Lỗ Thủy Sinh.Răng rắc!Tiếng xương gãy Thanh thúy.Theo đó, Lỗ Thủy Sinh kêu thảm như heo bị chọc tiết!Đường đường Lỗ gia, bá chủ hoành hành một đời tại đường học viện, bị người đánh gãy cánh tay, thậm chí ngay cả phản kháng cũng không dám.Tất cả mọi người nhìn hoảng sợ run sợ, thậm chí ngay cả bọn họ đều cảm nhận được đau đớn.Lỗ Thủy Sinh cũng là nhân vật cầm được thì cũng buông được, gãy cánh tay liền gãy, dưới mắt vẫn là bảo trụ mạng nhỏ mới quan trọng.Cố nén thống khổ, sắc mặt Lỗ Thủy Sinh tái nhợt tiếp tục cầu xin tha thứ: “Anh Phong, phạt ngài cũng đã phạt, bây giờ ngài có thể tha tôi sao?”A Phong vẻ mặt phức tạp nhìn hắn ta, Lỗ Thủy Sinh xem như thân tín của hắn, đánh gãy một tay hắn ta, cũng là bất đắc dĩ.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 375Thái độ của cô ta vẫn như cũ không kiêu ngạo không tự ti, liền giống lúc đối mặt Lỗ Thủy Sinh vừa rồi.Bởi vì cô ta rất rõ ràng, hôm nay A Phong có thể chào hỏi cô ta, đều là xem ở mặt mũi Trình Kiêu, không có liên quan gì với cô ta.Cho nên, chị Lạc Lạc hiểu rõ, cô ta không cần biểu hiện quá mức, làm thế ngược lại ném mặt mũi Trình Kiêu ra mặt đất.Có điều chị Lạc Lạc cũng không rõ ràng Trình Kiêu là sư tồn tại thế nào trong suy nghĩ những người này, cô ta căn bản không cần cân nhắc vì Trình Kiêu.A Phong bắt chuyện xong với chị Lạc Lạc, sau đó quay người nhìn qua Lỗ Thủy Sinh, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc .Lỗ Thủy Sinh chấn động toàn thân, không đợi A Phong mở miệng, phốc một tiếng quỳ trên mặt đất.“Anh Phong, tôi biết sai, xin tha cho tôi lần này đi!” Một hán tử lớn người như vậy, giờ phút này vậy mà lệ rơi đầy mặt, dập đầu cầu xin tha thứ.A Phong không thèm để ý tới, quát lạnh một tiếng: “Dẫn Lỗ Thủy Sinh tới.”Lập tức, hai tên thủ hạ một trái một phải, áp giải Lỗ Thủy Sinh đi đến trước mặt A Phong.“Quỳ xuống!” A Phong âm thanh lạnh lùng nói.Lỗ Thủy Sinh ngoan ngoãn quỳ xuống, A Phong đại biểu là ý chí của Mã đại lão, Lỗ Thủy Sinh anh ta cho dù chết, cũng không dám ngỗ nghịch mã đại lão.Nếu không, hắn ta sẽ sống không bằng chết.“Anh Phong, tôi thật sự biết sai rồi! Cầu xin anh tha cho tôi lần này ạ!”A Phong không để ý đến, trầm giọng hỏi: “Mày và anh Trình giao thủ một lần rồi sao?”Lỗ Thủy Sinh run run rẩy rẩy đáp: “Giao, giao thủ rồi!”“Tay nào?” A Phong mặt không thay đổi hỏi.“Tay này, tay này!” Lỗ Thủy Sinh nâng tay trái lên.A Phong đưa mắt liếc với hai tên thủ hạ ra ý một cái: “Đánh gãy đi.”Lỗ Thủy Sinh bị hù tới mức hồn phi phách tán, không ngừng dập đầu: “Anh Phong tôi sai rồi, anh Phong, tha cho tôi một lần đi!”Một thanh niên nắm tay trái Lỗ Thủy Sinh lên, một tên thanh niên khác trực tiếp một gậy đánh vào chỗ khớp nối khuỷu tay Lỗ Thủy Sinh.Răng rắc!Tiếng xương gãy Thanh thúy.Theo đó, Lỗ Thủy Sinh kêu thảm như heo bị chọc tiết!Đường đường Lỗ gia, bá chủ hoành hành một đời tại đường học viện, bị người đánh gãy cánh tay, thậm chí ngay cả phản kháng cũng không dám.Tất cả mọi người nhìn hoảng sợ run sợ, thậm chí ngay cả bọn họ đều cảm nhận được đau đớn.Lỗ Thủy Sinh cũng là nhân vật cầm được thì cũng buông được, gãy cánh tay liền gãy, dưới mắt vẫn là bảo trụ mạng nhỏ mới quan trọng.Cố nén thống khổ, sắc mặt Lỗ Thủy Sinh tái nhợt tiếp tục cầu xin tha thứ: “Anh Phong, phạt ngài cũng đã phạt, bây giờ ngài có thể tha tôi sao?”A Phong vẻ mặt phức tạp nhìn hắn ta, Lỗ Thủy Sinh xem như thân tín của hắn, đánh gãy một tay hắn ta, cũng là bất đắc dĩ.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 375Thái độ của cô ta vẫn như cũ không kiêu ngạo không tự ti, liền giống lúc đối mặt Lỗ Thủy Sinh vừa rồi.Bởi vì cô ta rất rõ ràng, hôm nay A Phong có thể chào hỏi cô ta, đều là xem ở mặt mũi Trình Kiêu, không có liên quan gì với cô ta.Cho nên, chị Lạc Lạc hiểu rõ, cô ta không cần biểu hiện quá mức, làm thế ngược lại ném mặt mũi Trình Kiêu ra mặt đất.Có điều chị Lạc Lạc cũng không rõ ràng Trình Kiêu là sư tồn tại thế nào trong suy nghĩ những người này, cô ta căn bản không cần cân nhắc vì Trình Kiêu.A Phong bắt chuyện xong với chị Lạc Lạc, sau đó quay người nhìn qua Lỗ Thủy Sinh, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc .Lỗ Thủy Sinh chấn động toàn thân, không đợi A Phong mở miệng, phốc một tiếng quỳ trên mặt đất.“Anh Phong, tôi biết sai, xin tha cho tôi lần này đi!” Một hán tử lớn người như vậy, giờ phút này vậy mà lệ rơi đầy mặt, dập đầu cầu xin tha thứ.A Phong không thèm để ý tới, quát lạnh một tiếng: “Dẫn Lỗ Thủy Sinh tới.”Lập tức, hai tên thủ hạ một trái một phải, áp giải Lỗ Thủy Sinh đi đến trước mặt A Phong.“Quỳ xuống!” A Phong âm thanh lạnh lùng nói.Lỗ Thủy Sinh ngoan ngoãn quỳ xuống, A Phong đại biểu là ý chí của Mã đại lão, Lỗ Thủy Sinh anh ta cho dù chết, cũng không dám ngỗ nghịch mã đại lão.Nếu không, hắn ta sẽ sống không bằng chết.“Anh Phong, tôi thật sự biết sai rồi! Cầu xin anh tha cho tôi lần này ạ!”A Phong không để ý đến, trầm giọng hỏi: “Mày và anh Trình giao thủ một lần rồi sao?”Lỗ Thủy Sinh run run rẩy rẩy đáp: “Giao, giao thủ rồi!”“Tay nào?” A Phong mặt không thay đổi hỏi.“Tay này, tay này!” Lỗ Thủy Sinh nâng tay trái lên.A Phong đưa mắt liếc với hai tên thủ hạ ra ý một cái: “Đánh gãy đi.”Lỗ Thủy Sinh bị hù tới mức hồn phi phách tán, không ngừng dập đầu: “Anh Phong tôi sai rồi, anh Phong, tha cho tôi một lần đi!”Một thanh niên nắm tay trái Lỗ Thủy Sinh lên, một tên thanh niên khác trực tiếp một gậy đánh vào chỗ khớp nối khuỷu tay Lỗ Thủy Sinh.Răng rắc!Tiếng xương gãy Thanh thúy.Theo đó, Lỗ Thủy Sinh kêu thảm như heo bị chọc tiết!Đường đường Lỗ gia, bá chủ hoành hành một đời tại đường học viện, bị người đánh gãy cánh tay, thậm chí ngay cả phản kháng cũng không dám.Tất cả mọi người nhìn hoảng sợ run sợ, thậm chí ngay cả bọn họ đều cảm nhận được đau đớn.Lỗ Thủy Sinh cũng là nhân vật cầm được thì cũng buông được, gãy cánh tay liền gãy, dưới mắt vẫn là bảo trụ mạng nhỏ mới quan trọng.Cố nén thống khổ, sắc mặt Lỗ Thủy Sinh tái nhợt tiếp tục cầu xin tha thứ: “Anh Phong, phạt ngài cũng đã phạt, bây giờ ngài có thể tha tôi sao?”A Phong vẻ mặt phức tạp nhìn hắn ta, Lỗ Thủy Sinh xem như thân tín của hắn, đánh gãy một tay hắn ta, cũng là bất đắc dĩ.

Chương 375