Con tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn…

Chương 980

Tiên Đế Trùng SinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu ChânCon tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn… Rất nhiều người đều sững người, sau đó cũng hiểu rõ. Là do Vân Lam coi trọng thực lực của Diệp Thành, thật sự trân quý tài năng. Phân thân Diệp Thành đã mạnh đến vậy rồi huống chi là người thật chứ?  Ánh mắt mấy người Thần tử áo đen, Trùng Dương chợt có chút không vui, nhưng cuối cùng cũng không nói lời nào. Kể cả rất nhiều trưởng lão và các thần tướng, cũng đều kiêng dè thực lực Diệp Thành, chỉ một phân thân đã đủ đối đầu với ba Thần Tử thì người thật chẳng phải là chấn động cả trời trăng sao?  “Thế nào, nếu không vừa ý, thì vẫn có thể bàn bạc các điều kiện”, Vân Lam rất có thành ý nói.  Thế nhưng Diệp Thành lại cười nhạt nói:  “Thủ hạ của anh lại dám huyết tẩy phái Sương Diệp tôi, đánh đệ tử tôi bị thương, hôm nay còn đem theo trăm ngàn đại quân đến vây đánh Địa Cầu, cho là Diệp mỗ tôi đây dễ bị ức hiếp sao? Vả lại, cũng chỉ là một Nguyên Anh mà muốn mời gọi tôi làm thuộc hạ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  Giọng điệu Diệp Thành bình thản, như thể đang kể lại sự thật.  Anh đường đường là Huyền Thành Tiên Đế chuyển kiếp, cho dù là chưởng giáo Tiên Tông cũng không đủ tư cách để Diệp Thành cúi đầu, huống chi chỉ là một người được gọi là “Thần Tử” một vùng hoang vu bên rìa vũ trụ chứ?  Vân Lam nghe vậy, sắc mặt lại lạnh lùng, ánh mắt âm u.  “Hừ, mạnh miệng thật!”  Mấy trưởng lão Kim Ô Môn càng biến sắc, lớn tiếng quát: “Tên vô lại này, không biết tốt xấu, Thần Tử nhà ta thành tâm thành ý, vậy mà lại dám làm nhục điện hạ nhà ta!”  “Quá ngông cuồng, kẻ này không thể giữ lại!”  “Cho đại quân nghiền nát anh ta đi, xem thử anh ta được mấy phần bản lĩnh!”  Ngay cả mấy vị Thần Tử sắc mặt cũng đều khó coi.  Vân Lam là người mạnh nhất trong số bọn họ, Diệp Thành xem thường hắn ta, thì chẳng phải là khinh thường tất cả mọi người ở đây sao? Các vị Thần Tử tâm khí cao ngạo, sao chấp nhận như vậy được?  Tất cả tu sĩ nghe thấy như vậy đều đồng loạt giật mình, mấy vị Thần Tử ánh mắt lại càng suy nghĩ nhiều hơn.  

Tiên Đế Trùng SinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu ChânCon tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn… Rất nhiều người đều sững người, sau đó cũng hiểu rõ. Là do Vân Lam coi trọng thực lực của Diệp Thành, thật sự trân quý tài năng. Phân thân Diệp Thành đã mạnh đến vậy rồi huống chi là người thật chứ?  Ánh mắt mấy người Thần tử áo đen, Trùng Dương chợt có chút không vui, nhưng cuối cùng cũng không nói lời nào. Kể cả rất nhiều trưởng lão và các thần tướng, cũng đều kiêng dè thực lực Diệp Thành, chỉ một phân thân đã đủ đối đầu với ba Thần Tử thì người thật chẳng phải là chấn động cả trời trăng sao?  “Thế nào, nếu không vừa ý, thì vẫn có thể bàn bạc các điều kiện”, Vân Lam rất có thành ý nói.  Thế nhưng Diệp Thành lại cười nhạt nói:  “Thủ hạ của anh lại dám huyết tẩy phái Sương Diệp tôi, đánh đệ tử tôi bị thương, hôm nay còn đem theo trăm ngàn đại quân đến vây đánh Địa Cầu, cho là Diệp mỗ tôi đây dễ bị ức hiếp sao? Vả lại, cũng chỉ là một Nguyên Anh mà muốn mời gọi tôi làm thuộc hạ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  Giọng điệu Diệp Thành bình thản, như thể đang kể lại sự thật.  Anh đường đường là Huyền Thành Tiên Đế chuyển kiếp, cho dù là chưởng giáo Tiên Tông cũng không đủ tư cách để Diệp Thành cúi đầu, huống chi chỉ là một người được gọi là “Thần Tử” một vùng hoang vu bên rìa vũ trụ chứ?  Vân Lam nghe vậy, sắc mặt lại lạnh lùng, ánh mắt âm u.  “Hừ, mạnh miệng thật!”  Mấy trưởng lão Kim Ô Môn càng biến sắc, lớn tiếng quát: “Tên vô lại này, không biết tốt xấu, Thần Tử nhà ta thành tâm thành ý, vậy mà lại dám làm nhục điện hạ nhà ta!”  “Quá ngông cuồng, kẻ này không thể giữ lại!”  “Cho đại quân nghiền nát anh ta đi, xem thử anh ta được mấy phần bản lĩnh!”  Ngay cả mấy vị Thần Tử sắc mặt cũng đều khó coi.  Vân Lam là người mạnh nhất trong số bọn họ, Diệp Thành xem thường hắn ta, thì chẳng phải là khinh thường tất cả mọi người ở đây sao? Các vị Thần Tử tâm khí cao ngạo, sao chấp nhận như vậy được?  Tất cả tu sĩ nghe thấy như vậy đều đồng loạt giật mình, mấy vị Thần Tử ánh mắt lại càng suy nghĩ nhiều hơn.  

Tiên Đế Trùng SinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu ChânCon tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn… Rất nhiều người đều sững người, sau đó cũng hiểu rõ. Là do Vân Lam coi trọng thực lực của Diệp Thành, thật sự trân quý tài năng. Phân thân Diệp Thành đã mạnh đến vậy rồi huống chi là người thật chứ?  Ánh mắt mấy người Thần tử áo đen, Trùng Dương chợt có chút không vui, nhưng cuối cùng cũng không nói lời nào. Kể cả rất nhiều trưởng lão và các thần tướng, cũng đều kiêng dè thực lực Diệp Thành, chỉ một phân thân đã đủ đối đầu với ba Thần Tử thì người thật chẳng phải là chấn động cả trời trăng sao?  “Thế nào, nếu không vừa ý, thì vẫn có thể bàn bạc các điều kiện”, Vân Lam rất có thành ý nói.  Thế nhưng Diệp Thành lại cười nhạt nói:  “Thủ hạ của anh lại dám huyết tẩy phái Sương Diệp tôi, đánh đệ tử tôi bị thương, hôm nay còn đem theo trăm ngàn đại quân đến vây đánh Địa Cầu, cho là Diệp mỗ tôi đây dễ bị ức hiếp sao? Vả lại, cũng chỉ là một Nguyên Anh mà muốn mời gọi tôi làm thuộc hạ, đúng là không biết tự lượng sức mình!”  Giọng điệu Diệp Thành bình thản, như thể đang kể lại sự thật.  Anh đường đường là Huyền Thành Tiên Đế chuyển kiếp, cho dù là chưởng giáo Tiên Tông cũng không đủ tư cách để Diệp Thành cúi đầu, huống chi chỉ là một người được gọi là “Thần Tử” một vùng hoang vu bên rìa vũ trụ chứ?  Vân Lam nghe vậy, sắc mặt lại lạnh lùng, ánh mắt âm u.  “Hừ, mạnh miệng thật!”  Mấy trưởng lão Kim Ô Môn càng biến sắc, lớn tiếng quát: “Tên vô lại này, không biết tốt xấu, Thần Tử nhà ta thành tâm thành ý, vậy mà lại dám làm nhục điện hạ nhà ta!”  “Quá ngông cuồng, kẻ này không thể giữ lại!”  “Cho đại quân nghiền nát anh ta đi, xem thử anh ta được mấy phần bản lĩnh!”  Ngay cả mấy vị Thần Tử sắc mặt cũng đều khó coi.  Vân Lam là người mạnh nhất trong số bọn họ, Diệp Thành xem thường hắn ta, thì chẳng phải là khinh thường tất cả mọi người ở đây sao? Các vị Thần Tử tâm khí cao ngạo, sao chấp nhận như vậy được?  Tất cả tu sĩ nghe thấy như vậy đều đồng loạt giật mình, mấy vị Thần Tử ánh mắt lại càng suy nghĩ nhiều hơn.  

Chương 980