Con tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn…
Chương 1070
Tiên Đế Trùng SinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu ChânCon tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn… Trong khoảnh khắc này, vô số ánh kiếm rải rác như nước, bắn ra bốn phương tám hướng, đâm thủng từng tầng hư không, khiến chu vi mấy nghìn dặm hóa thành bão táp kiếm vực.Thậm chí có tu sĩ đứng cách vạn dặm, tưởng rằng chỗ này cách xa chiến trường, chắc chắn sẽ không bị cuốn vào, kết quả một luồng ánh kiếm bay tới, nghiền nát cả xác thịt lẫn kim đan của anh ta. Tốt xấu gì cũng là đại tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, vậy mà không đỡ nổi một luồng ánh kiếm còn sót, trong khi có tới hàng trăm nghìn luồng như vậy.“Ôi!”Giây phút đó, sắc mặt của tất cả các tu sĩ chứng kiến cảnh tượng này đều cứng đờ.Diệp Thành sử dụng đại thần thông Nhất Kiếm Cách Thế, ngưng tụ nửa nguyên sức mạnh của xác thịt, pháp lực và linh hồn, cộng thêm cưỡng ép kích phát kiếm ý thiên tướng trong thanh thần binh gãy. Nhát kiếm có thể chém rớt trăng sao trên trời, vậy mà không thể xâm nhập vào phạm vi trăm trượng của Lăng Tiêu Chân Tiên sao?Không thể nào!Không ít tu sĩ Địa Cầu đã chuẩn bị hoan hô, chúc mừng Diệp Thành đánh bại Lăng Tiêu Chân Tiên, chính thức trở thành người đứng đầu tinh vực bị lãng quên, lúc này thân hình lảo đảo, không dám tin cảnh tượng trước mắt.“Sao lại như vậy được?”Ngay cả các tu sĩ ngoại vực và các tán tu biển sao cũng thấy khó hiểu.Trong mắt bọn họ, nhát kiếm kia của Diệp Thành đã lên đến đỉnh cao nhân gian, Bán Bộ Chân Tiên bình thường, thậm chí là Thiếu chủ Vân Thần của Kim Ô Môn, cũng sẽ tan xương nát thịt trước nhát kiếm này. Ánh kiếm huy hoàng kia cuồn cuộn sôi trào, cuốn tung mấy nghìn dặm, cho dù là sao trên trời cũng có thể rơi xuống.Đứng trước nó, cho dù là hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn Kim Đan, Nguyên Anh cũng sẽ bị càn quét.Nhưng tại sao nhát kiếm mạnh đến vậy lại thất bại chứ?“Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”, Lăng Tiêu Chân Tiên bình thản nói.Ánh mắt lão ta lạnh lùng như sông băng lạnh giá nhất dưới cửu u, nhìn chằm chằm Diệp Thành, không có bất cứ cảm xúc nào.
Trong khoảnh khắc này, vô số ánh kiếm rải rác như nước, bắn ra bốn phương tám hướng, đâm thủng từng tầng hư không, khiến chu vi mấy nghìn dặm hóa thành bão táp kiếm vực.
Thậm chí có tu sĩ đứng cách vạn dặm, tưởng rằng chỗ này cách xa chiến trường, chắc chắn sẽ không bị cuốn vào, kết quả một luồng ánh kiếm bay tới, nghiền nát cả xác thịt lẫn kim đan của anh ta. Tốt xấu gì cũng là đại tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, vậy mà không đỡ nổi một luồng ánh kiếm còn sót, trong khi có tới hàng trăm nghìn luồng như vậy.
“Ôi!”
Giây phút đó, sắc mặt của tất cả các tu sĩ chứng kiến cảnh tượng này đều cứng đờ.
Diệp Thành sử dụng đại thần thông Nhất Kiếm Cách Thế, ngưng tụ nửa nguyên sức mạnh của xác thịt, pháp lực và linh hồn, cộng thêm cưỡng ép kích phát kiếm ý thiên tướng trong thanh thần binh gãy. Nhát kiếm có thể chém rớt trăng sao trên trời, vậy mà không thể xâm nhập vào phạm vi trăm trượng của Lăng Tiêu Chân Tiên sao?
Không thể nào!
Không ít tu sĩ Địa Cầu đã chuẩn bị hoan hô, chúc mừng Diệp Thành đánh bại Lăng Tiêu Chân Tiên, chính thức trở thành người đứng đầu tinh vực bị lãng quên, lúc này thân hình lảo đảo, không dám tin cảnh tượng trước mắt.
“Sao lại như vậy được?”
Ngay cả các tu sĩ ngoại vực và các tán tu biển sao cũng thấy khó hiểu.
Trong mắt bọn họ, nhát kiếm kia của Diệp Thành đã lên đến đỉnh cao nhân gian, Bán Bộ Chân Tiên bình thường, thậm chí là Thiếu chủ Vân Thần của Kim Ô Môn, cũng sẽ tan xương nát thịt trước nhát kiếm này. Ánh kiếm huy hoàng kia cuồn cuộn sôi trào, cuốn tung mấy nghìn dặm, cho dù là sao trên trời cũng có thể rơi xuống.
Đứng trước nó, cho dù là hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn Kim Đan, Nguyên Anh cũng sẽ bị càn quét.
Nhưng tại sao nhát kiếm mạnh đến vậy lại thất bại chứ?
“Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”, Lăng Tiêu Chân Tiên bình thản nói.
Ánh mắt lão ta lạnh lùng như sông băng lạnh giá nhất dưới cửu u, nhìn chằm chằm Diệp Thành, không có bất cứ cảm xúc nào.
Tiên Đế Trùng SinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu ChânCon tàu cao tốc hướng tới thành phố Hải Thành đang lao vun vút thì bỗng nhiên "ầm" một tiếng, chấn động kịch liệt. Cùng với chấn động này, Diệp Thành chậm rãi mở mắt. Trong mắt anh tràn ngập vẻ khó hiểu và ngỡ ngàng, sau khi quan sát xung quanh vài vòng thì lập tức nhíu mày. "Đây chẳng phải là chuyến cao tốc tới Hải Thành để đính hôn với Bạch Tiểu Huyên năm mình 23 tuổi sao?" Một giây trước, anh vẫn còn đang trải qua đạo lôi kiếp cuối cùng, nhưng bây giờ anh lại trùng sinh trở về Địa Cầu. Kiếp trước, mình tới Hải Thành để chuẩn bị đính hôn với Bạch Tiểu Huyên. Nhưng không ngờ, Bạch Tiểu Huyên mà mình yêu thương nhất lại không thể vượt qua nổi sự theo đuổi của cậu ấm nhà giàu, phản bội mình. Đây không phải là điều đáng hận nhất. Đáng hận nhất là kẻ thứ ba kia vì muốn độc chiếm Bạch Tiểu Huyên mà không ngừng lập mưu hại mình. Đầu tiên là dụ dỗ mình ở sòng bạc thua đến tán gia bại sản, sau đó bày kế vu oan là mình gian lận để người bên sòng bạc chặt hai tay của mình. Dù là vậy hắn vẫn… Trong khoảnh khắc này, vô số ánh kiếm rải rác như nước, bắn ra bốn phương tám hướng, đâm thủng từng tầng hư không, khiến chu vi mấy nghìn dặm hóa thành bão táp kiếm vực.Thậm chí có tu sĩ đứng cách vạn dặm, tưởng rằng chỗ này cách xa chiến trường, chắc chắn sẽ không bị cuốn vào, kết quả một luồng ánh kiếm bay tới, nghiền nát cả xác thịt lẫn kim đan của anh ta. Tốt xấu gì cũng là đại tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, vậy mà không đỡ nổi một luồng ánh kiếm còn sót, trong khi có tới hàng trăm nghìn luồng như vậy.“Ôi!”Giây phút đó, sắc mặt của tất cả các tu sĩ chứng kiến cảnh tượng này đều cứng đờ.Diệp Thành sử dụng đại thần thông Nhất Kiếm Cách Thế, ngưng tụ nửa nguyên sức mạnh của xác thịt, pháp lực và linh hồn, cộng thêm cưỡng ép kích phát kiếm ý thiên tướng trong thanh thần binh gãy. Nhát kiếm có thể chém rớt trăng sao trên trời, vậy mà không thể xâm nhập vào phạm vi trăm trượng của Lăng Tiêu Chân Tiên sao?Không thể nào!Không ít tu sĩ Địa Cầu đã chuẩn bị hoan hô, chúc mừng Diệp Thành đánh bại Lăng Tiêu Chân Tiên, chính thức trở thành người đứng đầu tinh vực bị lãng quên, lúc này thân hình lảo đảo, không dám tin cảnh tượng trước mắt.“Sao lại như vậy được?”Ngay cả các tu sĩ ngoại vực và các tán tu biển sao cũng thấy khó hiểu.Trong mắt bọn họ, nhát kiếm kia của Diệp Thành đã lên đến đỉnh cao nhân gian, Bán Bộ Chân Tiên bình thường, thậm chí là Thiếu chủ Vân Thần của Kim Ô Môn, cũng sẽ tan xương nát thịt trước nhát kiếm này. Ánh kiếm huy hoàng kia cuồn cuộn sôi trào, cuốn tung mấy nghìn dặm, cho dù là sao trên trời cũng có thể rơi xuống.Đứng trước nó, cho dù là hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn Kim Đan, Nguyên Anh cũng sẽ bị càn quét.Nhưng tại sao nhát kiếm mạnh đến vậy lại thất bại chứ?“Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình”, Lăng Tiêu Chân Tiên bình thản nói.Ánh mắt lão ta lạnh lùng như sông băng lạnh giá nhất dưới cửu u, nhìn chằm chằm Diệp Thành, không có bất cứ cảm xúc nào.