Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 553
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 553Huấn luyện viên hơi sửng sốt, không dám tin nhìn Trình Kiêu.Vốn dĩ ông ta định ra tay dạy dỗ Trình Kiêu, ai bảo Trình Kiêu dám nói thứ ông ta dạy giống đồ chơi của trẻ con.Nhưng mà, vừa rồi nhìn thấy Trình Kiêu tung một cú đấm đánh bại Cố Tu Nhiễm, huấn luyện viên bị dọa thật rồi.Sau đó, huấn luyện viên bèn đánh trống lui quân.Nhưng, dù thế nào ông ta cũng không ngờ rằng Trình Kiêu lại chủ động khiêu chiến ông ta.Huấn luyện viên nhất thời thẹn quá hóa giận.Vừa rồi ông ta chỉ lo lắng, lỡ như đánh không thắng Trình Kiêu thì sẽ bị các bạn học chê cười.Nhưng, như vậy cũng không chứng tỏ ông ta không có lòng tin, dù sao Trình Kiêu có mạnh thì cũng chỉ là một sinh viên. Mà ông ta là huấn luyện viên luyện tán thủ chuyên nghiệp đã mười mấy năm.“Nhóc con, tôi công nhận cậu có chút thực lực, trong những sinh viên này đã không còn người nào là đối thủ của cậu! Thậm chí, cho dù là huấn luyện viên bình thường cũng không đánh thắng được cậu.”“Nhưng mà, cậu thật sự quá mức ngông cuồng! Bây giờ tôi sẽ cho cậu một bài học, để cậu biết núi này cao còn có núi khác con hơn!”Vẻ mặt huấn luyện viên lạnh lẽo, chậm rãi bước đến đối diện Trình Kiêu: “Bắt đầu đi!”“Cậu là sinh viên, tôi nhường cậu ba chiêu!” Huấn luyện viên tỏ thái độ không coi ai ra gì.Trình Kiêu cười xùy một tiếng, thản nhiên nói: “Không cần, nể mặt ông là thầy giáo, tôi cho ông một cơ hội ra tay.”“Ngông cuồng!” Huấn luyện viên tức giận quát lên: “Nếu cậu đã muốn chịu đánh, vậy tôi không khách khí. Đừng nói tôi ỷ lớn hiếp nhỏ!”Huấn luyện viên bỗng nhiên giậm hai chân tại chỗ một phát, cả người hệt như báo săn, trong chớp mắt vọt đến trước người Trình Kiêu.“Hây!”Trong tiếng thở ra, huấn luyện viên tung một cú đấm vào ngực Trình Kiêu.Các bạn học dưới đài kinh ngạc thốt lên: “Huấn luyện viên không hổ là huấn luyện viên, vậy mà cú đấm này còn vang lên tiếng xé gió, thật sự quá lợi hại luôn!”“Tôi cảm thấy bản lĩnh của huấn luyện viên giống như những cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp kia, cậu cảm thấy huấn luyện viên có biết khinh công không?” Một bạn học mê võ hiệp nào đó lộ vẻ sùng bái hỏi.“Nếu Trình Kiêu bị cú đấm này của huấn luyện viên đấm trúng, e rằng phải vào bệnh viện!”Trong mắt Cố Tu Nhiễm lấp lóa ánh sáng, thực lực của huấn luyện viên quả là mạnh mẽ. Vốn dĩ anh ta cho rằng trình độ của mình dù không bằng huấn luyện viên thì cũng không kém là bao.Nhưng bây giờ xem ra, anh ta vẫn kém nhiều lắm.Nhưng mà, chắc hẳn huấn luyện viên cũng dốc hết sức rồi. Nhưng, dường như vẫn kém cú đấm vừa rồi của Trình Kiêu.Vương Vũ Hàm ngạc nhiên nói: “Cậu Cố, huấn luyện viên dốc hết sức ra tay, chắc chắn đồ bỏ đi Trình Kiêu kia sẽ xui xẻo, cậu có thể trút giận rồi!”
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 553Huấn luyện viên hơi sửng sốt, không dám tin nhìn Trình Kiêu.Vốn dĩ ông ta định ra tay dạy dỗ Trình Kiêu, ai bảo Trình Kiêu dám nói thứ ông ta dạy giống đồ chơi của trẻ con.Nhưng mà, vừa rồi nhìn thấy Trình Kiêu tung một cú đấm đánh bại Cố Tu Nhiễm, huấn luyện viên bị dọa thật rồi.Sau đó, huấn luyện viên bèn đánh trống lui quân.Nhưng, dù thế nào ông ta cũng không ngờ rằng Trình Kiêu lại chủ động khiêu chiến ông ta.Huấn luyện viên nhất thời thẹn quá hóa giận.Vừa rồi ông ta chỉ lo lắng, lỡ như đánh không thắng Trình Kiêu thì sẽ bị các bạn học chê cười.Nhưng, như vậy cũng không chứng tỏ ông ta không có lòng tin, dù sao Trình Kiêu có mạnh thì cũng chỉ là một sinh viên. Mà ông ta là huấn luyện viên luyện tán thủ chuyên nghiệp đã mười mấy năm.“Nhóc con, tôi công nhận cậu có chút thực lực, trong những sinh viên này đã không còn người nào là đối thủ của cậu! Thậm chí, cho dù là huấn luyện viên bình thường cũng không đánh thắng được cậu.”“Nhưng mà, cậu thật sự quá mức ngông cuồng! Bây giờ tôi sẽ cho cậu một bài học, để cậu biết núi này cao còn có núi khác con hơn!”Vẻ mặt huấn luyện viên lạnh lẽo, chậm rãi bước đến đối diện Trình Kiêu: “Bắt đầu đi!”“Cậu là sinh viên, tôi nhường cậu ba chiêu!” Huấn luyện viên tỏ thái độ không coi ai ra gì.Trình Kiêu cười xùy một tiếng, thản nhiên nói: “Không cần, nể mặt ông là thầy giáo, tôi cho ông một cơ hội ra tay.”“Ngông cuồng!” Huấn luyện viên tức giận quát lên: “Nếu cậu đã muốn chịu đánh, vậy tôi không khách khí. Đừng nói tôi ỷ lớn hiếp nhỏ!”Huấn luyện viên bỗng nhiên giậm hai chân tại chỗ một phát, cả người hệt như báo săn, trong chớp mắt vọt đến trước người Trình Kiêu.“Hây!”Trong tiếng thở ra, huấn luyện viên tung một cú đấm vào ngực Trình Kiêu.Các bạn học dưới đài kinh ngạc thốt lên: “Huấn luyện viên không hổ là huấn luyện viên, vậy mà cú đấm này còn vang lên tiếng xé gió, thật sự quá lợi hại luôn!”“Tôi cảm thấy bản lĩnh của huấn luyện viên giống như những cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp kia, cậu cảm thấy huấn luyện viên có biết khinh công không?” Một bạn học mê võ hiệp nào đó lộ vẻ sùng bái hỏi.“Nếu Trình Kiêu bị cú đấm này của huấn luyện viên đấm trúng, e rằng phải vào bệnh viện!”Trong mắt Cố Tu Nhiễm lấp lóa ánh sáng, thực lực của huấn luyện viên quả là mạnh mẽ. Vốn dĩ anh ta cho rằng trình độ của mình dù không bằng huấn luyện viên thì cũng không kém là bao.Nhưng bây giờ xem ra, anh ta vẫn kém nhiều lắm.Nhưng mà, chắc hẳn huấn luyện viên cũng dốc hết sức rồi. Nhưng, dường như vẫn kém cú đấm vừa rồi của Trình Kiêu.Vương Vũ Hàm ngạc nhiên nói: “Cậu Cố, huấn luyện viên dốc hết sức ra tay, chắc chắn đồ bỏ đi Trình Kiêu kia sẽ xui xẻo, cậu có thể trút giận rồi!”
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 553Huấn luyện viên hơi sửng sốt, không dám tin nhìn Trình Kiêu.Vốn dĩ ông ta định ra tay dạy dỗ Trình Kiêu, ai bảo Trình Kiêu dám nói thứ ông ta dạy giống đồ chơi của trẻ con.Nhưng mà, vừa rồi nhìn thấy Trình Kiêu tung một cú đấm đánh bại Cố Tu Nhiễm, huấn luyện viên bị dọa thật rồi.Sau đó, huấn luyện viên bèn đánh trống lui quân.Nhưng, dù thế nào ông ta cũng không ngờ rằng Trình Kiêu lại chủ động khiêu chiến ông ta.Huấn luyện viên nhất thời thẹn quá hóa giận.Vừa rồi ông ta chỉ lo lắng, lỡ như đánh không thắng Trình Kiêu thì sẽ bị các bạn học chê cười.Nhưng, như vậy cũng không chứng tỏ ông ta không có lòng tin, dù sao Trình Kiêu có mạnh thì cũng chỉ là một sinh viên. Mà ông ta là huấn luyện viên luyện tán thủ chuyên nghiệp đã mười mấy năm.“Nhóc con, tôi công nhận cậu có chút thực lực, trong những sinh viên này đã không còn người nào là đối thủ của cậu! Thậm chí, cho dù là huấn luyện viên bình thường cũng không đánh thắng được cậu.”“Nhưng mà, cậu thật sự quá mức ngông cuồng! Bây giờ tôi sẽ cho cậu một bài học, để cậu biết núi này cao còn có núi khác con hơn!”Vẻ mặt huấn luyện viên lạnh lẽo, chậm rãi bước đến đối diện Trình Kiêu: “Bắt đầu đi!”“Cậu là sinh viên, tôi nhường cậu ba chiêu!” Huấn luyện viên tỏ thái độ không coi ai ra gì.Trình Kiêu cười xùy một tiếng, thản nhiên nói: “Không cần, nể mặt ông là thầy giáo, tôi cho ông một cơ hội ra tay.”“Ngông cuồng!” Huấn luyện viên tức giận quát lên: “Nếu cậu đã muốn chịu đánh, vậy tôi không khách khí. Đừng nói tôi ỷ lớn hiếp nhỏ!”Huấn luyện viên bỗng nhiên giậm hai chân tại chỗ một phát, cả người hệt như báo săn, trong chớp mắt vọt đến trước người Trình Kiêu.“Hây!”Trong tiếng thở ra, huấn luyện viên tung một cú đấm vào ngực Trình Kiêu.Các bạn học dưới đài kinh ngạc thốt lên: “Huấn luyện viên không hổ là huấn luyện viên, vậy mà cú đấm này còn vang lên tiếng xé gió, thật sự quá lợi hại luôn!”“Tôi cảm thấy bản lĩnh của huấn luyện viên giống như những cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp kia, cậu cảm thấy huấn luyện viên có biết khinh công không?” Một bạn học mê võ hiệp nào đó lộ vẻ sùng bái hỏi.“Nếu Trình Kiêu bị cú đấm này của huấn luyện viên đấm trúng, e rằng phải vào bệnh viện!”Trong mắt Cố Tu Nhiễm lấp lóa ánh sáng, thực lực của huấn luyện viên quả là mạnh mẽ. Vốn dĩ anh ta cho rằng trình độ của mình dù không bằng huấn luyện viên thì cũng không kém là bao.Nhưng bây giờ xem ra, anh ta vẫn kém nhiều lắm.Nhưng mà, chắc hẳn huấn luyện viên cũng dốc hết sức rồi. Nhưng, dường như vẫn kém cú đấm vừa rồi của Trình Kiêu.Vương Vũ Hàm ngạc nhiên nói: “Cậu Cố, huấn luyện viên dốc hết sức ra tay, chắc chắn đồ bỏ đi Trình Kiêu kia sẽ xui xẻo, cậu có thể trút giận rồi!”