Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 585
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 585Đường Quốc Hoa nhìn Trình Kiêu, nghiêm giọng bảo: “Cậu nhóc, Viện trưởng Ninh dùng tính mạng để đảm bảo giúp cậu, nếu chúng tôi không đồng ý thì quá đáng quá.”“Nhưng muốn chúng tôi hoàn toàn tin tưởng cậu thật sự có y thuật thì cậu phải thể hiện gì đó.”Nhìn thấy tấm lòng chân thành của Ninh Cát Sơn, để cứu những đứa trẻ đó, ông còn định quỳ xuống trước đám người này.Trình Kiêu cũng hơi cảm động.Anh nhìn Đường Quốc Hoa, hời hợt hỏi: “Thể hiện thế nào?”Đường Quốc Hoa nói: “Hai người chúng tôi sẽ đến phòng bệnh với cậu, chỉ cần cậu có thể nói ra nguyên nhân bệnh của những đứa trẻ này thì chúng tôi sẽ tin cậu. Có thể cho cậu tham gia công tác trị liệu tiếp theo.”“Được.” Trình Kiêu trả lời quả quyết.Đường Quốc Hoa nói: “Đi theo tôi!”Đường Quốc Hoa và Lục thần y đưa Trình Kiêu đến phòng bệnh.Ninh Cát Sơn ở lại phòng họp, trong lòng hơi bất an.Khi đối mặt với Trình Kiêu, Ninh Cát Sơn có sự tin tưởng mù quáng, nhưng khi không thấy anh, ông cũng hơi hoảng.Dù sao đến tổ chuyên gia đến từ Thủ đô cũng không có cách nào, thậm chí đã mời cả Lục Thần Y, dường như vẫn không có tiến triển gì.Cho dù Trình Kiêu có y thuật thần kỳ cũng không dám đảm bảo nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho những đứa trẻ này!Nhìn ba người phía Đường Quốc Hoa rời đi, lời chế nhạo trong phòng họp vang lên không ngớt.“Thật nực cười, Phó hội trưởng Đường lại đi tin thằng oắt đó?”“Hết cách, không biết tên nhóc đó đã dùng cách gì khiến cho Ninh Cát Sơn lấy mạng ra đảm bảo, dù thế nào phó hội trưởng Đường cũng phải cho chút mặt mũi!”“Nhưng cũng chỉ là thao tác ngoài mặt thôi, đến chúng ta còn không nhìn ra nguyên nhân bệnh của những đứa trẻ đó thì cậu ta có thể nhìn ra được gì?”“Hừ, chờ cậu ta đi ra, chúng ta sẽ tính sổ tiếp!”Trình Kiêu đi theo Đường Quốc Hoa và Lục thần y đến phòng bệnh, nếu Đường Quốc Hoa đã đồng ý để anh thử thì tức là thành tâm thành ý.Bệnh án, triệu chứng bệnh, hồ sơ xét nghiệm, v.v… của bọn trẻ đều được đưa đến cho Trình Kiêu.“Cậu xem kỹ đi!” Đường Quốc Hoa trầm giọng nói.Trình Kiêu không đọc hồ sơ báo cáo mà nhìn vào đứa trẻ trong lồng ấp qua kính.“Bế đứa trẻ ra cho tôi xem.”Đường Quốc Hoa và Lục thần y nhìn nhau, Lục thần y gật đầu.Đường Quốc Hoa yêu cầu y tá đeo khẩu trang, bế một đứa bé đến bên cửa sổ.“Có cần bắt mạch không?” Đường Quốc Hoa hỏi, Trình Kiêu không đọc phiếu xét nghiệm và ghi chép kiểm tra nên ông ta đoán có lẽ anh dùng cách của Trung y để chẩn đoán.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 585Đường Quốc Hoa nhìn Trình Kiêu, nghiêm giọng bảo: “Cậu nhóc, Viện trưởng Ninh dùng tính mạng để đảm bảo giúp cậu, nếu chúng tôi không đồng ý thì quá đáng quá.”“Nhưng muốn chúng tôi hoàn toàn tin tưởng cậu thật sự có y thuật thì cậu phải thể hiện gì đó.”Nhìn thấy tấm lòng chân thành của Ninh Cát Sơn, để cứu những đứa trẻ đó, ông còn định quỳ xuống trước đám người này.Trình Kiêu cũng hơi cảm động.Anh nhìn Đường Quốc Hoa, hời hợt hỏi: “Thể hiện thế nào?”Đường Quốc Hoa nói: “Hai người chúng tôi sẽ đến phòng bệnh với cậu, chỉ cần cậu có thể nói ra nguyên nhân bệnh của những đứa trẻ này thì chúng tôi sẽ tin cậu. Có thể cho cậu tham gia công tác trị liệu tiếp theo.”“Được.” Trình Kiêu trả lời quả quyết.Đường Quốc Hoa nói: “Đi theo tôi!”Đường Quốc Hoa và Lục thần y đưa Trình Kiêu đến phòng bệnh.Ninh Cát Sơn ở lại phòng họp, trong lòng hơi bất an.Khi đối mặt với Trình Kiêu, Ninh Cát Sơn có sự tin tưởng mù quáng, nhưng khi không thấy anh, ông cũng hơi hoảng.Dù sao đến tổ chuyên gia đến từ Thủ đô cũng không có cách nào, thậm chí đã mời cả Lục Thần Y, dường như vẫn không có tiến triển gì.Cho dù Trình Kiêu có y thuật thần kỳ cũng không dám đảm bảo nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho những đứa trẻ này!Nhìn ba người phía Đường Quốc Hoa rời đi, lời chế nhạo trong phòng họp vang lên không ngớt.“Thật nực cười, Phó hội trưởng Đường lại đi tin thằng oắt đó?”“Hết cách, không biết tên nhóc đó đã dùng cách gì khiến cho Ninh Cát Sơn lấy mạng ra đảm bảo, dù thế nào phó hội trưởng Đường cũng phải cho chút mặt mũi!”“Nhưng cũng chỉ là thao tác ngoài mặt thôi, đến chúng ta còn không nhìn ra nguyên nhân bệnh của những đứa trẻ đó thì cậu ta có thể nhìn ra được gì?”“Hừ, chờ cậu ta đi ra, chúng ta sẽ tính sổ tiếp!”Trình Kiêu đi theo Đường Quốc Hoa và Lục thần y đến phòng bệnh, nếu Đường Quốc Hoa đã đồng ý để anh thử thì tức là thành tâm thành ý.Bệnh án, triệu chứng bệnh, hồ sơ xét nghiệm, v.v… của bọn trẻ đều được đưa đến cho Trình Kiêu.“Cậu xem kỹ đi!” Đường Quốc Hoa trầm giọng nói.Trình Kiêu không đọc hồ sơ báo cáo mà nhìn vào đứa trẻ trong lồng ấp qua kính.“Bế đứa trẻ ra cho tôi xem.”Đường Quốc Hoa và Lục thần y nhìn nhau, Lục thần y gật đầu.Đường Quốc Hoa yêu cầu y tá đeo khẩu trang, bế một đứa bé đến bên cửa sổ.“Có cần bắt mạch không?” Đường Quốc Hoa hỏi, Trình Kiêu không đọc phiếu xét nghiệm và ghi chép kiểm tra nên ông ta đoán có lẽ anh dùng cách của Trung y để chẩn đoán.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 585Đường Quốc Hoa nhìn Trình Kiêu, nghiêm giọng bảo: “Cậu nhóc, Viện trưởng Ninh dùng tính mạng để đảm bảo giúp cậu, nếu chúng tôi không đồng ý thì quá đáng quá.”“Nhưng muốn chúng tôi hoàn toàn tin tưởng cậu thật sự có y thuật thì cậu phải thể hiện gì đó.”Nhìn thấy tấm lòng chân thành của Ninh Cát Sơn, để cứu những đứa trẻ đó, ông còn định quỳ xuống trước đám người này.Trình Kiêu cũng hơi cảm động.Anh nhìn Đường Quốc Hoa, hời hợt hỏi: “Thể hiện thế nào?”Đường Quốc Hoa nói: “Hai người chúng tôi sẽ đến phòng bệnh với cậu, chỉ cần cậu có thể nói ra nguyên nhân bệnh của những đứa trẻ này thì chúng tôi sẽ tin cậu. Có thể cho cậu tham gia công tác trị liệu tiếp theo.”“Được.” Trình Kiêu trả lời quả quyết.Đường Quốc Hoa nói: “Đi theo tôi!”Đường Quốc Hoa và Lục thần y đưa Trình Kiêu đến phòng bệnh.Ninh Cát Sơn ở lại phòng họp, trong lòng hơi bất an.Khi đối mặt với Trình Kiêu, Ninh Cát Sơn có sự tin tưởng mù quáng, nhưng khi không thấy anh, ông cũng hơi hoảng.Dù sao đến tổ chuyên gia đến từ Thủ đô cũng không có cách nào, thậm chí đã mời cả Lục Thần Y, dường như vẫn không có tiến triển gì.Cho dù Trình Kiêu có y thuật thần kỳ cũng không dám đảm bảo nhất định có thể chữa khỏi bệnh cho những đứa trẻ này!Nhìn ba người phía Đường Quốc Hoa rời đi, lời chế nhạo trong phòng họp vang lên không ngớt.“Thật nực cười, Phó hội trưởng Đường lại đi tin thằng oắt đó?”“Hết cách, không biết tên nhóc đó đã dùng cách gì khiến cho Ninh Cát Sơn lấy mạng ra đảm bảo, dù thế nào phó hội trưởng Đường cũng phải cho chút mặt mũi!”“Nhưng cũng chỉ là thao tác ngoài mặt thôi, đến chúng ta còn không nhìn ra nguyên nhân bệnh của những đứa trẻ đó thì cậu ta có thể nhìn ra được gì?”“Hừ, chờ cậu ta đi ra, chúng ta sẽ tính sổ tiếp!”Trình Kiêu đi theo Đường Quốc Hoa và Lục thần y đến phòng bệnh, nếu Đường Quốc Hoa đã đồng ý để anh thử thì tức là thành tâm thành ý.Bệnh án, triệu chứng bệnh, hồ sơ xét nghiệm, v.v… của bọn trẻ đều được đưa đến cho Trình Kiêu.“Cậu xem kỹ đi!” Đường Quốc Hoa trầm giọng nói.Trình Kiêu không đọc hồ sơ báo cáo mà nhìn vào đứa trẻ trong lồng ấp qua kính.“Bế đứa trẻ ra cho tôi xem.”Đường Quốc Hoa và Lục thần y nhìn nhau, Lục thần y gật đầu.Đường Quốc Hoa yêu cầu y tá đeo khẩu trang, bế một đứa bé đến bên cửa sổ.“Có cần bắt mạch không?” Đường Quốc Hoa hỏi, Trình Kiêu không đọc phiếu xét nghiệm và ghi chép kiểm tra nên ông ta đoán có lẽ anh dùng cách của Trung y để chẩn đoán.