Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 714
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 714Lâm Ngọc thở dài: “Đương nhiên tôi biết ý đồ của Nghiêm Thuỵ Văn, không phải tôi muốn lợi dụng nó để tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ sao?”“Bây giờ cậu phá hoại tất cả mọi chuyện rồi, sớm biết như thế tôi đã không cho cậu đi theo.”“Hơn nữa một khi Đổng sự Nghiêm rút vốn, Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ đối mặt với nguy cơ càng lớn hơn, tôi chẳng những không thể giúp đỡ mà còn gây thêm rắc rối? Ha ha…”“Đều tại cậu! Tôi đã nói với cậu là không có lệnh của tôi thì không được hành động thiếu suy nghĩ rồi, nhưng cậu lại không chịu nghe!”Trình Kiêu hơi lúng túng, dù anh biết trước lần này Lâm Ngọc đi tới hội nghị thượng đỉnh nhỏ sẽ có kết quả hay không, nhưng anh lại không thể nói ra. Cũng không thể nói với Lâm Ngọc rằng anh là nhà tiên tri được!”Hơn nữa muốn anh đứng nhìn chị Lâm Ngọc bị sỉ nhục, đương nhiên là không được rồi.Có điều rõ ràng những gì Lâm Ngọc lo lắng là dư thừa.Nhà họ Nghiêm có quá nhiều âm mưu, bọn họ muốn nịnh hót nhà họ Tống trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, lật đổ Tập đoàn Đông Vương, sao có thể rút vốn trong giai đoạn quan trọng như thế được?Hơn nữa theo hiểu biết của Trình Kiêu với ông già xảo trá Nghiêm Đạo Minh kia, thì chẳng những ông ta sẽ không rút vốn, mà ngược lại còn sẽ ra vẻ hết sức lo sợ để Lâm Ngọc lơ là.“Chị yên tâm, tôi dám đảm bảo nhà họ Nghiêm chắc chắn sẽ không rút vốn. Vả lại, không bao lâu nữa, người này sẽ quay lại tìm chị.” Trình Kiêu nói với vẻ tự tin.Lâm Ngọc cười lạnh lùng, không tin lời của Trình Kiêu.Cô hiểu rõ tính cách của Nghiêm Thuỵ Văn, Trình Kiêu đánh anh ta hai bạt tai, nếu anh ta chịu bỏ qua, thì anh ta đã không phải là Nghiêm Thuỵ Văn rồi.Có điều Lâm Ngọc cũng không tranh cãi với Trình Kiêu, bây giờ có tranh cãi cũng đã muộn.“Được rồi, cậu bị sa thải. Tiền lương hôm nay tôi đã chuyển, cậu đi đi!” Lâm Ngọc lạnh lùng nói.Trình Kiêu cười nói: “Tôi mới làm được có một ngày đã bị sa thải rồi ư? Chị phải bồi thường cho tôi tiền tổn thất tinh thần!”Thấy chị Lâm Ngọc luôn nghiêm chỉnh trước mặt anh kiếp trước, Trình Kiêu luôn không nhịn được muốn trêu cô.Lâm Ngọc trừng anh, lạnh lùng nói: “Cậu phá hỏng chuyện lớn của tôi, tôi không đòi cậu bồi thường thì thôi, cậu còn mặt mũi muốn tôi bồi thường tiền tổn thất tinh thần à!”“Mau đi đi! Nếu Nghiêm Thuỵ Văn dẫn người đến gây chuyện với cậu thì tôi không bảo vệ được cậu đâu.”Trình Kiêu thầm nói trong lòng, “Chị Lâm Ngọc vẫn hiền lành như thế, thà rằng bản thân đứng trong tình thế nguy hiểm cũng không muốn liên lụy đến người khác.”Đuổi việc anh thật ra là đang bảo vệ anh. Hơn nữa vệ sĩ là anh còn rất không nghe lời, phá hoại chuyện lớn của chủ, chủ không đòi bồi thường đã là tốt bụng lắm rồi.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 714Lâm Ngọc thở dài: “Đương nhiên tôi biết ý đồ của Nghiêm Thuỵ Văn, không phải tôi muốn lợi dụng nó để tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ sao?”“Bây giờ cậu phá hoại tất cả mọi chuyện rồi, sớm biết như thế tôi đã không cho cậu đi theo.”“Hơn nữa một khi Đổng sự Nghiêm rút vốn, Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ đối mặt với nguy cơ càng lớn hơn, tôi chẳng những không thể giúp đỡ mà còn gây thêm rắc rối? Ha ha…”“Đều tại cậu! Tôi đã nói với cậu là không có lệnh của tôi thì không được hành động thiếu suy nghĩ rồi, nhưng cậu lại không chịu nghe!”Trình Kiêu hơi lúng túng, dù anh biết trước lần này Lâm Ngọc đi tới hội nghị thượng đỉnh nhỏ sẽ có kết quả hay không, nhưng anh lại không thể nói ra. Cũng không thể nói với Lâm Ngọc rằng anh là nhà tiên tri được!”Hơn nữa muốn anh đứng nhìn chị Lâm Ngọc bị sỉ nhục, đương nhiên là không được rồi.Có điều rõ ràng những gì Lâm Ngọc lo lắng là dư thừa.Nhà họ Nghiêm có quá nhiều âm mưu, bọn họ muốn nịnh hót nhà họ Tống trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, lật đổ Tập đoàn Đông Vương, sao có thể rút vốn trong giai đoạn quan trọng như thế được?Hơn nữa theo hiểu biết của Trình Kiêu với ông già xảo trá Nghiêm Đạo Minh kia, thì chẳng những ông ta sẽ không rút vốn, mà ngược lại còn sẽ ra vẻ hết sức lo sợ để Lâm Ngọc lơ là.“Chị yên tâm, tôi dám đảm bảo nhà họ Nghiêm chắc chắn sẽ không rút vốn. Vả lại, không bao lâu nữa, người này sẽ quay lại tìm chị.” Trình Kiêu nói với vẻ tự tin.Lâm Ngọc cười lạnh lùng, không tin lời của Trình Kiêu.Cô hiểu rõ tính cách của Nghiêm Thuỵ Văn, Trình Kiêu đánh anh ta hai bạt tai, nếu anh ta chịu bỏ qua, thì anh ta đã không phải là Nghiêm Thuỵ Văn rồi.Có điều Lâm Ngọc cũng không tranh cãi với Trình Kiêu, bây giờ có tranh cãi cũng đã muộn.“Được rồi, cậu bị sa thải. Tiền lương hôm nay tôi đã chuyển, cậu đi đi!” Lâm Ngọc lạnh lùng nói.Trình Kiêu cười nói: “Tôi mới làm được có một ngày đã bị sa thải rồi ư? Chị phải bồi thường cho tôi tiền tổn thất tinh thần!”Thấy chị Lâm Ngọc luôn nghiêm chỉnh trước mặt anh kiếp trước, Trình Kiêu luôn không nhịn được muốn trêu cô.Lâm Ngọc trừng anh, lạnh lùng nói: “Cậu phá hỏng chuyện lớn của tôi, tôi không đòi cậu bồi thường thì thôi, cậu còn mặt mũi muốn tôi bồi thường tiền tổn thất tinh thần à!”“Mau đi đi! Nếu Nghiêm Thuỵ Văn dẫn người đến gây chuyện với cậu thì tôi không bảo vệ được cậu đâu.”Trình Kiêu thầm nói trong lòng, “Chị Lâm Ngọc vẫn hiền lành như thế, thà rằng bản thân đứng trong tình thế nguy hiểm cũng không muốn liên lụy đến người khác.”Đuổi việc anh thật ra là đang bảo vệ anh. Hơn nữa vệ sĩ là anh còn rất không nghe lời, phá hoại chuyện lớn của chủ, chủ không đòi bồi thường đã là tốt bụng lắm rồi.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 714Lâm Ngọc thở dài: “Đương nhiên tôi biết ý đồ của Nghiêm Thuỵ Văn, không phải tôi muốn lợi dụng nó để tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ sao?”“Bây giờ cậu phá hoại tất cả mọi chuyện rồi, sớm biết như thế tôi đã không cho cậu đi theo.”“Hơn nữa một khi Đổng sự Nghiêm rút vốn, Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ đối mặt với nguy cơ càng lớn hơn, tôi chẳng những không thể giúp đỡ mà còn gây thêm rắc rối? Ha ha…”“Đều tại cậu! Tôi đã nói với cậu là không có lệnh của tôi thì không được hành động thiếu suy nghĩ rồi, nhưng cậu lại không chịu nghe!”Trình Kiêu hơi lúng túng, dù anh biết trước lần này Lâm Ngọc đi tới hội nghị thượng đỉnh nhỏ sẽ có kết quả hay không, nhưng anh lại không thể nói ra. Cũng không thể nói với Lâm Ngọc rằng anh là nhà tiên tri được!”Hơn nữa muốn anh đứng nhìn chị Lâm Ngọc bị sỉ nhục, đương nhiên là không được rồi.Có điều rõ ràng những gì Lâm Ngọc lo lắng là dư thừa.Nhà họ Nghiêm có quá nhiều âm mưu, bọn họ muốn nịnh hót nhà họ Tống trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, lật đổ Tập đoàn Đông Vương, sao có thể rút vốn trong giai đoạn quan trọng như thế được?Hơn nữa theo hiểu biết của Trình Kiêu với ông già xảo trá Nghiêm Đạo Minh kia, thì chẳng những ông ta sẽ không rút vốn, mà ngược lại còn sẽ ra vẻ hết sức lo sợ để Lâm Ngọc lơ là.“Chị yên tâm, tôi dám đảm bảo nhà họ Nghiêm chắc chắn sẽ không rút vốn. Vả lại, không bao lâu nữa, người này sẽ quay lại tìm chị.” Trình Kiêu nói với vẻ tự tin.Lâm Ngọc cười lạnh lùng, không tin lời của Trình Kiêu.Cô hiểu rõ tính cách của Nghiêm Thuỵ Văn, Trình Kiêu đánh anh ta hai bạt tai, nếu anh ta chịu bỏ qua, thì anh ta đã không phải là Nghiêm Thuỵ Văn rồi.Có điều Lâm Ngọc cũng không tranh cãi với Trình Kiêu, bây giờ có tranh cãi cũng đã muộn.“Được rồi, cậu bị sa thải. Tiền lương hôm nay tôi đã chuyển, cậu đi đi!” Lâm Ngọc lạnh lùng nói.Trình Kiêu cười nói: “Tôi mới làm được có một ngày đã bị sa thải rồi ư? Chị phải bồi thường cho tôi tiền tổn thất tinh thần!”Thấy chị Lâm Ngọc luôn nghiêm chỉnh trước mặt anh kiếp trước, Trình Kiêu luôn không nhịn được muốn trêu cô.Lâm Ngọc trừng anh, lạnh lùng nói: “Cậu phá hỏng chuyện lớn của tôi, tôi không đòi cậu bồi thường thì thôi, cậu còn mặt mũi muốn tôi bồi thường tiền tổn thất tinh thần à!”“Mau đi đi! Nếu Nghiêm Thuỵ Văn dẫn người đến gây chuyện với cậu thì tôi không bảo vệ được cậu đâu.”Trình Kiêu thầm nói trong lòng, “Chị Lâm Ngọc vẫn hiền lành như thế, thà rằng bản thân đứng trong tình thế nguy hiểm cũng không muốn liên lụy đến người khác.”Đuổi việc anh thật ra là đang bảo vệ anh. Hơn nữa vệ sĩ là anh còn rất không nghe lời, phá hoại chuyện lớn của chủ, chủ không đòi bồi thường đã là tốt bụng lắm rồi.