Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 754
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 754Đổng sự Hồ đang chuẩn bị bấm số gọi điện, nghe Vương Đỗ Lan nói, chỉ đành phải căm giận đút điện thoại vào túi.Ông ta trừng mắt với Trình Kiêu nói: “Thằng nhóc, chờ hội nghị thượng đỉnh kết thúc, tôi sẽ cho cậu biết tay!”Lúc này, trong đại sảnh chợt xôn xao.Có người kinh ngạc kêu lên: “Tống Hoa An tới rồi!”“Chủ tịch Tống đến rồi!”Chỉ thấy Tống An Dân – cậu chủ nhà họ Tống dẫn đầu đi phía trước. Phía sau là một người đàn ông trung niên có dáng vẻ nho nhã, hơn năm mươi tuổi.Người có thể khiến cho cậu chủ Tống – Tống An Dân cung kính đi ở phía trước dẫn đường như vậy, chỉ có thể là một mình Tống Hoa An.“Chủ tịch Tống!”“Chào chủ tịch Tống!”Trên đường đi, ai nấy đều cúi đầu chào, đầy vẻ lấy lòng.Thậm chí có người cung kính cúi rạp người, tỏ thái độ khiêm tốn.Tống Hoa An mỉm cười chào hỏi mọi người, không bỏ sót một ai. Thậm chí ông ta có thể gọi tên những ông trùm chào hỏi mình.Chỉ từ điểm này, có thể thấy được Tống Hoa An có chí hướng không nhỏ.Người trộm vàng là kẻ trộm. Người cướp đoạt chính quyền là chư hầu. Người trộm được lòng người mới là vua!Tống Hoa An luôn tìm cách thu mua lòng người, có thể tưởng tượng được ông ta mưu toan điều gì!“Là chủ tịch Tống của tập đoàn Hoa An!” Đổng sự Hồ lộ vẻ kính trọng và ngưỡng mộ.“Người này chính là bá chủ Trung Châu, mấy tháng không gặp mà phong thái càng hơn xưa!” Một thành viên hội đồng quản trị khác xúc động nói.Trong mắt Vương Đỗ Lan thoáng lộ vẻ kiêng kỵ, mơ hồ có chút lo lắng. Rõ ràng, bà đã nhận thấy được âm mưu của nhà họ Tống.Thậm chí Lâm Ngọc đã nói cho bà nghe những phân tích của Trình Kiêu.Không sai, Vương Đỗ Lan quả thật đã nhận thấy được âm mưu của nhà họ Tống, nhưng bà không biết nhà họ Tống có bao nhiêu con át chủ bài.Thậm chí, bà không biết Nghiêm Đạo Minh sẽ phản bội.Tống Hoa An được mọi người vây quanh, đi thẳng tới trước sân khấu.Có người nói: “Chủ tịch Tống, nền kinh tế của Trung Châu chúng ta dưới sự lãnh đạo của ngài đang không ngừng phát triển. Ngài có công lãnh đạo, hãy lên nói với mọi người vài câu đi!”“Đúng vậy, chủ tịch Tống, ngài nói vài câu với mọi người đi. Mọi người đều mong được nghe những lời vàng ngọc của ngài đấy?”Tống Hoa An khiêm tốn suốt cả đoạn đường, được mọi người đẩy lên sân khấu.Cô hướng dẫn chương trình xinh đẹp vội vàng giao micro vào trong tay Tống Hoa An.Tống Hoa An khách sáo với cô hướng dẫn chương trình: “Cảm ơn!”Cô hướng dẫn chương trình lập tức kích động tới đỏ mặt. Không ngờ Chủ tịch Tống có danh tiếng chấn động Trung Châu lại cảm ơn cô ta!
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 754Đổng sự Hồ đang chuẩn bị bấm số gọi điện, nghe Vương Đỗ Lan nói, chỉ đành phải căm giận đút điện thoại vào túi.Ông ta trừng mắt với Trình Kiêu nói: “Thằng nhóc, chờ hội nghị thượng đỉnh kết thúc, tôi sẽ cho cậu biết tay!”Lúc này, trong đại sảnh chợt xôn xao.Có người kinh ngạc kêu lên: “Tống Hoa An tới rồi!”“Chủ tịch Tống đến rồi!”Chỉ thấy Tống An Dân – cậu chủ nhà họ Tống dẫn đầu đi phía trước. Phía sau là một người đàn ông trung niên có dáng vẻ nho nhã, hơn năm mươi tuổi.Người có thể khiến cho cậu chủ Tống – Tống An Dân cung kính đi ở phía trước dẫn đường như vậy, chỉ có thể là một mình Tống Hoa An.“Chủ tịch Tống!”“Chào chủ tịch Tống!”Trên đường đi, ai nấy đều cúi đầu chào, đầy vẻ lấy lòng.Thậm chí có người cung kính cúi rạp người, tỏ thái độ khiêm tốn.Tống Hoa An mỉm cười chào hỏi mọi người, không bỏ sót một ai. Thậm chí ông ta có thể gọi tên những ông trùm chào hỏi mình.Chỉ từ điểm này, có thể thấy được Tống Hoa An có chí hướng không nhỏ.Người trộm vàng là kẻ trộm. Người cướp đoạt chính quyền là chư hầu. Người trộm được lòng người mới là vua!Tống Hoa An luôn tìm cách thu mua lòng người, có thể tưởng tượng được ông ta mưu toan điều gì!“Là chủ tịch Tống của tập đoàn Hoa An!” Đổng sự Hồ lộ vẻ kính trọng và ngưỡng mộ.“Người này chính là bá chủ Trung Châu, mấy tháng không gặp mà phong thái càng hơn xưa!” Một thành viên hội đồng quản trị khác xúc động nói.Trong mắt Vương Đỗ Lan thoáng lộ vẻ kiêng kỵ, mơ hồ có chút lo lắng. Rõ ràng, bà đã nhận thấy được âm mưu của nhà họ Tống.Thậm chí Lâm Ngọc đã nói cho bà nghe những phân tích của Trình Kiêu.Không sai, Vương Đỗ Lan quả thật đã nhận thấy được âm mưu của nhà họ Tống, nhưng bà không biết nhà họ Tống có bao nhiêu con át chủ bài.Thậm chí, bà không biết Nghiêm Đạo Minh sẽ phản bội.Tống Hoa An được mọi người vây quanh, đi thẳng tới trước sân khấu.Có người nói: “Chủ tịch Tống, nền kinh tế của Trung Châu chúng ta dưới sự lãnh đạo của ngài đang không ngừng phát triển. Ngài có công lãnh đạo, hãy lên nói với mọi người vài câu đi!”“Đúng vậy, chủ tịch Tống, ngài nói vài câu với mọi người đi. Mọi người đều mong được nghe những lời vàng ngọc của ngài đấy?”Tống Hoa An khiêm tốn suốt cả đoạn đường, được mọi người đẩy lên sân khấu.Cô hướng dẫn chương trình xinh đẹp vội vàng giao micro vào trong tay Tống Hoa An.Tống Hoa An khách sáo với cô hướng dẫn chương trình: “Cảm ơn!”Cô hướng dẫn chương trình lập tức kích động tới đỏ mặt. Không ngờ Chủ tịch Tống có danh tiếng chấn động Trung Châu lại cảm ơn cô ta!
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 754Đổng sự Hồ đang chuẩn bị bấm số gọi điện, nghe Vương Đỗ Lan nói, chỉ đành phải căm giận đút điện thoại vào túi.Ông ta trừng mắt với Trình Kiêu nói: “Thằng nhóc, chờ hội nghị thượng đỉnh kết thúc, tôi sẽ cho cậu biết tay!”Lúc này, trong đại sảnh chợt xôn xao.Có người kinh ngạc kêu lên: “Tống Hoa An tới rồi!”“Chủ tịch Tống đến rồi!”Chỉ thấy Tống An Dân – cậu chủ nhà họ Tống dẫn đầu đi phía trước. Phía sau là một người đàn ông trung niên có dáng vẻ nho nhã, hơn năm mươi tuổi.Người có thể khiến cho cậu chủ Tống – Tống An Dân cung kính đi ở phía trước dẫn đường như vậy, chỉ có thể là một mình Tống Hoa An.“Chủ tịch Tống!”“Chào chủ tịch Tống!”Trên đường đi, ai nấy đều cúi đầu chào, đầy vẻ lấy lòng.Thậm chí có người cung kính cúi rạp người, tỏ thái độ khiêm tốn.Tống Hoa An mỉm cười chào hỏi mọi người, không bỏ sót một ai. Thậm chí ông ta có thể gọi tên những ông trùm chào hỏi mình.Chỉ từ điểm này, có thể thấy được Tống Hoa An có chí hướng không nhỏ.Người trộm vàng là kẻ trộm. Người cướp đoạt chính quyền là chư hầu. Người trộm được lòng người mới là vua!Tống Hoa An luôn tìm cách thu mua lòng người, có thể tưởng tượng được ông ta mưu toan điều gì!“Là chủ tịch Tống của tập đoàn Hoa An!” Đổng sự Hồ lộ vẻ kính trọng và ngưỡng mộ.“Người này chính là bá chủ Trung Châu, mấy tháng không gặp mà phong thái càng hơn xưa!” Một thành viên hội đồng quản trị khác xúc động nói.Trong mắt Vương Đỗ Lan thoáng lộ vẻ kiêng kỵ, mơ hồ có chút lo lắng. Rõ ràng, bà đã nhận thấy được âm mưu của nhà họ Tống.Thậm chí Lâm Ngọc đã nói cho bà nghe những phân tích của Trình Kiêu.Không sai, Vương Đỗ Lan quả thật đã nhận thấy được âm mưu của nhà họ Tống, nhưng bà không biết nhà họ Tống có bao nhiêu con át chủ bài.Thậm chí, bà không biết Nghiêm Đạo Minh sẽ phản bội.Tống Hoa An được mọi người vây quanh, đi thẳng tới trước sân khấu.Có người nói: “Chủ tịch Tống, nền kinh tế của Trung Châu chúng ta dưới sự lãnh đạo của ngài đang không ngừng phát triển. Ngài có công lãnh đạo, hãy lên nói với mọi người vài câu đi!”“Đúng vậy, chủ tịch Tống, ngài nói vài câu với mọi người đi. Mọi người đều mong được nghe những lời vàng ngọc của ngài đấy?”Tống Hoa An khiêm tốn suốt cả đoạn đường, được mọi người đẩy lên sân khấu.Cô hướng dẫn chương trình xinh đẹp vội vàng giao micro vào trong tay Tống Hoa An.Tống Hoa An khách sáo với cô hướng dẫn chương trình: “Cảm ơn!”Cô hướng dẫn chương trình lập tức kích động tới đỏ mặt. Không ngờ Chủ tịch Tống có danh tiếng chấn động Trung Châu lại cảm ơn cô ta!