Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…

Chương 822

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 822“Tôi đúng là hoàn toàn cạn lời với cậu!”Trình Kiêu đạp cho Trương Tư Tổ một phát, thờ ơ nói: “Được rồi, đừng nói linh tinh nữa. Lần này tôi trở về là muốn nói với mấy cậu một tiếng, phải diễn xuất thật tốt, đừng làm tôi mất mặt!”“Tôi còn có việc, đi trước đây.”Không đợi Trương Tư Tổ và mấy người khác nói, Trình Kiêu đã rời khỏi phòng ngủ.Đổi địa điểm hẹn thành khách sạn gần Học viện điện ảnh và truyền thông, Trình Kiêu ở trong khách sạn tu luyện.Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Thanh Nham đích thân lái xe đến đón Trình Kiêu, đi về phía Đại học Y Hà Tây.Trên xe, tài xế của Tô Thanh Nham tiểu Lý, ngồi ở vị trí phó lái.Vì thể hiện sự tôn trọng với Trình Kiêu, hiệu trưởng trường Đại học Y Tô Thanh Nham đích thân làm tài xế.“Thần y Trình, người bên phía đại học y Thủ Đô, mười giờ sáng sẽ đến, cậu còn hai tiếng để chuẩn bị. Nếu như cần cái gì, cậu cứ lên tiếng, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực làm cho cậu!”Tô Thanh Nham thông qua kính chiếu hậu, nhìn Trình Kiêu đang nhắm mắt dưỡng thần, giọng điệu cung kính nói.Trình Tiêu không mở mắt ra, thờ ơ nói: “Tôi không cần gì cả.”Vẻ mặt Tô Thanh Nham có chút cứng đờ, ông ta vô cùng xem trọng chuyện sinh viên chất lượng cao của trường đại học Y thủ đô đến đại học Y Hà Tây nghe giảng.Thậm chí, cả trường đại học Y Hà Tây đều vô cùng xem trọng.Lần này là lần đầu tiên đại học y thủ đô tổ chức cho sinh viên đến trường khác để nghe giảng.Không cần nghĩ cũng biết, có thể khiến sinh viên chất lượng cao của đại học y thủ đô đến để nghe giảng, địa vị và danh tiếng ở trong giới y học Á Tộc sẽ tăng vọt.Nhưng, ông ta cảm thấy thái độ của Trình Kiêu có chút quá tùy ý.Mặc dù ông ta rất tin tưởng vào y thuật của Trình Kiêu, nhưng dạy học và y thuật là hai chuyện khác nhau, y thuật cao không có nghĩa là có thể giảng giải ra được.Muốn giảng giải được y thuật của mình, để sinh viên hiểu được, điều này cần phải làm rất nhiều việc trước khi lên lớp.Ví dụ giáo án của các giáo viên, chính là thể hiện những tri thức một cách tốt nhất cho sinh viên thấy, để sinh viên dùng cách thức đơn giản nhất để ghi nhớ, vận dụng những gì đã học.Tô Thanh Nham trong lòng lo lắng, ngộ nhỡ thất bại, thì danh tiếng và địa vị của trường đại học Y Hà Tây, không những không được tăng lên, ngược lại sẽ trở thành trò cười trong giới y học.“Thần y Trình, cậu có cần chuẩn bị bài giảng trước không? Mặc dù y thuật của cậu cao siêu, nhưng y thuật và dạy học không giống nhau.” Tô Thanh Nham cố gắng khuyên bảo một lần nữa.Trình Kiều không thèm mở mắt ra, thờ ơ nói: “Hiệu trưởng Tô yên tâm đi, tôi tự có chừng mực.”Tô Thanh Nham không nói nữa, cho dù trong lòng vẫn còn lo lắng, nhưng ông ta cũng không dám nói nữa.Bây giờ Trình Kiêu là khách quý mà ông ta mời đến, ông ta không dám bất kính.Một lúc sau, Tô Thanh Nham nhận một cuộc điện thoại.Dường như có chuyện gấp gì đó.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 822“Tôi đúng là hoàn toàn cạn lời với cậu!”Trình Kiêu đạp cho Trương Tư Tổ một phát, thờ ơ nói: “Được rồi, đừng nói linh tinh nữa. Lần này tôi trở về là muốn nói với mấy cậu một tiếng, phải diễn xuất thật tốt, đừng làm tôi mất mặt!”“Tôi còn có việc, đi trước đây.”Không đợi Trương Tư Tổ và mấy người khác nói, Trình Kiêu đã rời khỏi phòng ngủ.Đổi địa điểm hẹn thành khách sạn gần Học viện điện ảnh và truyền thông, Trình Kiêu ở trong khách sạn tu luyện.Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Thanh Nham đích thân lái xe đến đón Trình Kiêu, đi về phía Đại học Y Hà Tây.Trên xe, tài xế của Tô Thanh Nham tiểu Lý, ngồi ở vị trí phó lái.Vì thể hiện sự tôn trọng với Trình Kiêu, hiệu trưởng trường Đại học Y Tô Thanh Nham đích thân làm tài xế.“Thần y Trình, người bên phía đại học y Thủ Đô, mười giờ sáng sẽ đến, cậu còn hai tiếng để chuẩn bị. Nếu như cần cái gì, cậu cứ lên tiếng, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực làm cho cậu!”Tô Thanh Nham thông qua kính chiếu hậu, nhìn Trình Kiêu đang nhắm mắt dưỡng thần, giọng điệu cung kính nói.Trình Tiêu không mở mắt ra, thờ ơ nói: “Tôi không cần gì cả.”Vẻ mặt Tô Thanh Nham có chút cứng đờ, ông ta vô cùng xem trọng chuyện sinh viên chất lượng cao của trường đại học Y thủ đô đến đại học Y Hà Tây nghe giảng.Thậm chí, cả trường đại học Y Hà Tây đều vô cùng xem trọng.Lần này là lần đầu tiên đại học y thủ đô tổ chức cho sinh viên đến trường khác để nghe giảng.Không cần nghĩ cũng biết, có thể khiến sinh viên chất lượng cao của đại học y thủ đô đến để nghe giảng, địa vị và danh tiếng ở trong giới y học Á Tộc sẽ tăng vọt.Nhưng, ông ta cảm thấy thái độ của Trình Kiêu có chút quá tùy ý.Mặc dù ông ta rất tin tưởng vào y thuật của Trình Kiêu, nhưng dạy học và y thuật là hai chuyện khác nhau, y thuật cao không có nghĩa là có thể giảng giải ra được.Muốn giảng giải được y thuật của mình, để sinh viên hiểu được, điều này cần phải làm rất nhiều việc trước khi lên lớp.Ví dụ giáo án của các giáo viên, chính là thể hiện những tri thức một cách tốt nhất cho sinh viên thấy, để sinh viên dùng cách thức đơn giản nhất để ghi nhớ, vận dụng những gì đã học.Tô Thanh Nham trong lòng lo lắng, ngộ nhỡ thất bại, thì danh tiếng và địa vị của trường đại học Y Hà Tây, không những không được tăng lên, ngược lại sẽ trở thành trò cười trong giới y học.“Thần y Trình, cậu có cần chuẩn bị bài giảng trước không? Mặc dù y thuật của cậu cao siêu, nhưng y thuật và dạy học không giống nhau.” Tô Thanh Nham cố gắng khuyên bảo một lần nữa.Trình Kiều không thèm mở mắt ra, thờ ơ nói: “Hiệu trưởng Tô yên tâm đi, tôi tự có chừng mực.”Tô Thanh Nham không nói nữa, cho dù trong lòng vẫn còn lo lắng, nhưng ông ta cũng không dám nói nữa.Bây giờ Trình Kiêu là khách quý mà ông ta mời đến, ông ta không dám bất kính.Một lúc sau, Tô Thanh Nham nhận một cuộc điện thoại.Dường như có chuyện gấp gì đó.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 822“Tôi đúng là hoàn toàn cạn lời với cậu!”Trình Kiêu đạp cho Trương Tư Tổ một phát, thờ ơ nói: “Được rồi, đừng nói linh tinh nữa. Lần này tôi trở về là muốn nói với mấy cậu một tiếng, phải diễn xuất thật tốt, đừng làm tôi mất mặt!”“Tôi còn có việc, đi trước đây.”Không đợi Trương Tư Tổ và mấy người khác nói, Trình Kiêu đã rời khỏi phòng ngủ.Đổi địa điểm hẹn thành khách sạn gần Học viện điện ảnh và truyền thông, Trình Kiêu ở trong khách sạn tu luyện.Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Thanh Nham đích thân lái xe đến đón Trình Kiêu, đi về phía Đại học Y Hà Tây.Trên xe, tài xế của Tô Thanh Nham tiểu Lý, ngồi ở vị trí phó lái.Vì thể hiện sự tôn trọng với Trình Kiêu, hiệu trưởng trường Đại học Y Tô Thanh Nham đích thân làm tài xế.“Thần y Trình, người bên phía đại học y Thủ Đô, mười giờ sáng sẽ đến, cậu còn hai tiếng để chuẩn bị. Nếu như cần cái gì, cậu cứ lên tiếng, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực làm cho cậu!”Tô Thanh Nham thông qua kính chiếu hậu, nhìn Trình Kiêu đang nhắm mắt dưỡng thần, giọng điệu cung kính nói.Trình Tiêu không mở mắt ra, thờ ơ nói: “Tôi không cần gì cả.”Vẻ mặt Tô Thanh Nham có chút cứng đờ, ông ta vô cùng xem trọng chuyện sinh viên chất lượng cao của trường đại học Y thủ đô đến đại học Y Hà Tây nghe giảng.Thậm chí, cả trường đại học Y Hà Tây đều vô cùng xem trọng.Lần này là lần đầu tiên đại học y thủ đô tổ chức cho sinh viên đến trường khác để nghe giảng.Không cần nghĩ cũng biết, có thể khiến sinh viên chất lượng cao của đại học y thủ đô đến để nghe giảng, địa vị và danh tiếng ở trong giới y học Á Tộc sẽ tăng vọt.Nhưng, ông ta cảm thấy thái độ của Trình Kiêu có chút quá tùy ý.Mặc dù ông ta rất tin tưởng vào y thuật của Trình Kiêu, nhưng dạy học và y thuật là hai chuyện khác nhau, y thuật cao không có nghĩa là có thể giảng giải ra được.Muốn giảng giải được y thuật của mình, để sinh viên hiểu được, điều này cần phải làm rất nhiều việc trước khi lên lớp.Ví dụ giáo án của các giáo viên, chính là thể hiện những tri thức một cách tốt nhất cho sinh viên thấy, để sinh viên dùng cách thức đơn giản nhất để ghi nhớ, vận dụng những gì đã học.Tô Thanh Nham trong lòng lo lắng, ngộ nhỡ thất bại, thì danh tiếng và địa vị của trường đại học Y Hà Tây, không những không được tăng lên, ngược lại sẽ trở thành trò cười trong giới y học.“Thần y Trình, cậu có cần chuẩn bị bài giảng trước không? Mặc dù y thuật của cậu cao siêu, nhưng y thuật và dạy học không giống nhau.” Tô Thanh Nham cố gắng khuyên bảo một lần nữa.Trình Kiều không thèm mở mắt ra, thờ ơ nói: “Hiệu trưởng Tô yên tâm đi, tôi tự có chừng mực.”Tô Thanh Nham không nói nữa, cho dù trong lòng vẫn còn lo lắng, nhưng ông ta cũng không dám nói nữa.Bây giờ Trình Kiêu là khách quý mà ông ta mời đến, ông ta không dám bất kính.Một lúc sau, Tô Thanh Nham nhận một cuộc điện thoại.Dường như có chuyện gấp gì đó.

Chương 822