Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 1029
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 1029Mọi người lại bắt đầu xôn xao.“Mười một người, có tám người bị loại! Trời ạ! Tỉ lệ có thấp quá không vậy?”“Có lẽ sau đó sẽ nhiều người hơn, nếu không vòng thứ nhất đã có hơn một nửa số người bị loại rồi!”Mọi người đều đang chờ mong bài thi của chín giám khảo tiếp theo sẽ có nhiều người đạt tiêu chuẩn hơn, nhưng không ngờ người thông qua của chín giám khảo tiếp theo càng ít hơn.Trung bình trong số bài thi môi một giám khảo chấm có hai người thông qua.Cuối cùng chỉ có hai mươi ba người tiến vào vòng hai, tính cả Trình Kiêu là hai mười bốn người.Mọi người xôn xao!“Cuộc thi đấu Y Vương lần này gắt thế!”“Trước đây có hai phần mười số người loại trong vòng thứ nhất đã là nhiều lắm rồi, bây giờ loại bị loại tận tám phần mười!”“Có khi nào lần này còn chưa thấy vua giới Y học tiếp theo đã bị loại hết rồi không?”“Có lẽ những người lần này gần như đều không vượt qua vòng được!“Vậy thì sẽ thành trò cười đấy, nếu không có ai qua được ba vòng, thì Cuộc thi đấu Y Vương lần này sẽ trở thành trò cười trong lịch sử của cuộc thi!”Lúc này, cuối cùng ông Lưu cũng đã về.Mọi người vẫn luôn đợi ông Lưu trở lại tuyên bố kết quả, nhìn thấy ông Lưu đi vào từ cửa sau, mọi người đều nín thở.Cả đại sảnh trở nên yên tĩnh.Sắc mặt ông Lưu rất nặng nề, ông ta đi thẳng đến bên cạnh Trình Kiêu, sau đó đứng đối mặt với Trình Kiêu, không nói một lời Trình Kiêu cũng mở mắt ra nhìn ông Lưu với nét mặt lạnh lùng.Mười giám khảo trên bục cao đều nhìn sang, trong mắt lộ vẻ chờ mong.Vua Y học Sở Vân Hoa cũng nhìn sang, ông ta hơi nheo mắt Cuối cùng trên khuôn mặt bình tĩnh của Thượng Quan Dược Thạch cũng lộ vẻ nghiêm túc, hít thở cũng nhẹ nhàng hơn.Cốc Thiên Sơn cũng tò mò nhìn ông Lưu.Mấy người trẻ tuổi như Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền cũng suýt chút duôi dài cả cổ, đợi ông Lưu nói ra kết quả.Ninh Cát Sơn, Mạc Hoa Đình và hai vợ chồng Tôn Đại Hải cảm thấy thấp thỏm không yên, không biết ông Lưu mang đến tin tốt hay tin xấu.Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh, có thể nghe cả tiếng kim rơi.Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên: “Hừ, nét mặt Hội trưởng Lưu nghiêm túc như thế, có thể đoán được chắc chắn là bị thẳng nhóc kia lừa”Người nói chuyện chính là Cốc Sinh Ngọc.Rất nhiều người đều thầm suy đoán rốt cuộc ông Lưu có thành công luyện chế ra Thanh Điền Mai Tố hay không, lời của Cốc Sinh Ngọc lập tức dẫn mọi người suy nghĩ theo hướng thất bại.Dù ông Lưu có thành công cũng sẽ giảm bớt sự ngạc nhiên của mọi người.Quả nhiên có người tin là thật, cũng cười nhạo theo: “Tên ranh này, cậu ta cho rằng mình là ai mà có thể tìm ra sai sót trong Dược điển Á tộc, đúng là quá ngông cuồng!”
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 1029Mọi người lại bắt đầu xôn xao.“Mười một người, có tám người bị loại! Trời ạ! Tỉ lệ có thấp quá không vậy?”“Có lẽ sau đó sẽ nhiều người hơn, nếu không vòng thứ nhất đã có hơn một nửa số người bị loại rồi!”Mọi người đều đang chờ mong bài thi của chín giám khảo tiếp theo sẽ có nhiều người đạt tiêu chuẩn hơn, nhưng không ngờ người thông qua của chín giám khảo tiếp theo càng ít hơn.Trung bình trong số bài thi môi một giám khảo chấm có hai người thông qua.Cuối cùng chỉ có hai mươi ba người tiến vào vòng hai, tính cả Trình Kiêu là hai mười bốn người.Mọi người xôn xao!“Cuộc thi đấu Y Vương lần này gắt thế!”“Trước đây có hai phần mười số người loại trong vòng thứ nhất đã là nhiều lắm rồi, bây giờ loại bị loại tận tám phần mười!”“Có khi nào lần này còn chưa thấy vua giới Y học tiếp theo đã bị loại hết rồi không?”“Có lẽ những người lần này gần như đều không vượt qua vòng được!“Vậy thì sẽ thành trò cười đấy, nếu không có ai qua được ba vòng, thì Cuộc thi đấu Y Vương lần này sẽ trở thành trò cười trong lịch sử của cuộc thi!”Lúc này, cuối cùng ông Lưu cũng đã về.Mọi người vẫn luôn đợi ông Lưu trở lại tuyên bố kết quả, nhìn thấy ông Lưu đi vào từ cửa sau, mọi người đều nín thở.Cả đại sảnh trở nên yên tĩnh.Sắc mặt ông Lưu rất nặng nề, ông ta đi thẳng đến bên cạnh Trình Kiêu, sau đó đứng đối mặt với Trình Kiêu, không nói một lời Trình Kiêu cũng mở mắt ra nhìn ông Lưu với nét mặt lạnh lùng.Mười giám khảo trên bục cao đều nhìn sang, trong mắt lộ vẻ chờ mong.Vua Y học Sở Vân Hoa cũng nhìn sang, ông ta hơi nheo mắt Cuối cùng trên khuôn mặt bình tĩnh của Thượng Quan Dược Thạch cũng lộ vẻ nghiêm túc, hít thở cũng nhẹ nhàng hơn.Cốc Thiên Sơn cũng tò mò nhìn ông Lưu.Mấy người trẻ tuổi như Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền cũng suýt chút duôi dài cả cổ, đợi ông Lưu nói ra kết quả.Ninh Cát Sơn, Mạc Hoa Đình và hai vợ chồng Tôn Đại Hải cảm thấy thấp thỏm không yên, không biết ông Lưu mang đến tin tốt hay tin xấu.Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh, có thể nghe cả tiếng kim rơi.Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên: “Hừ, nét mặt Hội trưởng Lưu nghiêm túc như thế, có thể đoán được chắc chắn là bị thẳng nhóc kia lừa”Người nói chuyện chính là Cốc Sinh Ngọc.Rất nhiều người đều thầm suy đoán rốt cuộc ông Lưu có thành công luyện chế ra Thanh Điền Mai Tố hay không, lời của Cốc Sinh Ngọc lập tức dẫn mọi người suy nghĩ theo hướng thất bại.Dù ông Lưu có thành công cũng sẽ giảm bớt sự ngạc nhiên của mọi người.Quả nhiên có người tin là thật, cũng cười nhạo theo: “Tên ranh này, cậu ta cho rằng mình là ai mà có thể tìm ra sai sót trong Dược điển Á tộc, đúng là quá ngông cuồng!”
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… CHƯƠNG 1029Mọi người lại bắt đầu xôn xao.“Mười một người, có tám người bị loại! Trời ạ! Tỉ lệ có thấp quá không vậy?”“Có lẽ sau đó sẽ nhiều người hơn, nếu không vòng thứ nhất đã có hơn một nửa số người bị loại rồi!”Mọi người đều đang chờ mong bài thi của chín giám khảo tiếp theo sẽ có nhiều người đạt tiêu chuẩn hơn, nhưng không ngờ người thông qua của chín giám khảo tiếp theo càng ít hơn.Trung bình trong số bài thi môi một giám khảo chấm có hai người thông qua.Cuối cùng chỉ có hai mươi ba người tiến vào vòng hai, tính cả Trình Kiêu là hai mười bốn người.Mọi người xôn xao!“Cuộc thi đấu Y Vương lần này gắt thế!”“Trước đây có hai phần mười số người loại trong vòng thứ nhất đã là nhiều lắm rồi, bây giờ loại bị loại tận tám phần mười!”“Có khi nào lần này còn chưa thấy vua giới Y học tiếp theo đã bị loại hết rồi không?”“Có lẽ những người lần này gần như đều không vượt qua vòng được!“Vậy thì sẽ thành trò cười đấy, nếu không có ai qua được ba vòng, thì Cuộc thi đấu Y Vương lần này sẽ trở thành trò cười trong lịch sử của cuộc thi!”Lúc này, cuối cùng ông Lưu cũng đã về.Mọi người vẫn luôn đợi ông Lưu trở lại tuyên bố kết quả, nhìn thấy ông Lưu đi vào từ cửa sau, mọi người đều nín thở.Cả đại sảnh trở nên yên tĩnh.Sắc mặt ông Lưu rất nặng nề, ông ta đi thẳng đến bên cạnh Trình Kiêu, sau đó đứng đối mặt với Trình Kiêu, không nói một lời Trình Kiêu cũng mở mắt ra nhìn ông Lưu với nét mặt lạnh lùng.Mười giám khảo trên bục cao đều nhìn sang, trong mắt lộ vẻ chờ mong.Vua Y học Sở Vân Hoa cũng nhìn sang, ông ta hơi nheo mắt Cuối cùng trên khuôn mặt bình tĩnh của Thượng Quan Dược Thạch cũng lộ vẻ nghiêm túc, hít thở cũng nhẹ nhàng hơn.Cốc Thiên Sơn cũng tò mò nhìn ông Lưu.Mấy người trẻ tuổi như Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền cũng suýt chút duôi dài cả cổ, đợi ông Lưu nói ra kết quả.Ninh Cát Sơn, Mạc Hoa Đình và hai vợ chồng Tôn Đại Hải cảm thấy thấp thỏm không yên, không biết ông Lưu mang đến tin tốt hay tin xấu.Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh, có thể nghe cả tiếng kim rơi.Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên: “Hừ, nét mặt Hội trưởng Lưu nghiêm túc như thế, có thể đoán được chắc chắn là bị thẳng nhóc kia lừa”Người nói chuyện chính là Cốc Sinh Ngọc.Rất nhiều người đều thầm suy đoán rốt cuộc ông Lưu có thành công luyện chế ra Thanh Điền Mai Tố hay không, lời của Cốc Sinh Ngọc lập tức dẫn mọi người suy nghĩ theo hướng thất bại.Dù ông Lưu có thành công cũng sẽ giảm bớt sự ngạc nhiên của mọi người.Quả nhiên có người tin là thật, cũng cười nhạo theo: “Tên ranh này, cậu ta cho rằng mình là ai mà có thể tìm ra sai sót trong Dược điển Á tộc, đúng là quá ngông cuồng!”