Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 265: Khoảnh khắc dịu dàng đến kinh ngạc của nhị thiếu gia (1)
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1hẳng trách lúc nãy cô ấy nói với mình nhiều như thế, hóa ra là muốn kéo dài thời gian để Lệ Xuyên Lâm có thể đến kịpAnh đúng là coi nhẹ cô gái này rồiVốn dĩ anh nghĩ cô bị ốm, cơ thể yếu đuối, không có cách nào chống lại mới bị Hoắc Mân và Lưu Chấn bắt tới đâyNhưng khi Lệ Xuyên Lâm xuất hiện, trong nháy mắt anh đã hiểu hết mọi chuyệnCô ấy đã tương kế tựu kếNhân chứng, vật chứng đều ở bến cảng, chỉ cần Lệ Xuyên Lâm dẫn một đội cảnh sát đến, tất cả người ở đây đều bị bắt hếtĐúng là một cô gái thông minh! “Báo cáo Đội trưởng Lệ, chúng tôi phát hiện xác của Lưu Chấn, mới chết không lâu ạ.”3Một người cảnh sát gần đó chạy lại nói với Lệ Xuyên LâmNhiếp Nhiên nghe thấy thế thì thầm buồn bựcChết tiệt, cuối cùng thì cô vẫn chậm một bước, để cho Hoắc Hoành kịp ra tay!“Sao Lưu Chấn lại chết?” Đối diện với lời chất vấn của Lệ Xuyên Lâm, Hoắc Hoành bình thản, nụ cười trên môi vẫn giữ nguyên: “Lưu tổng và anh trai tôi vì chuyện hợp tác làm ăn mà bắt vợ chưa cưới của tôi đến đâyTôi định gọi điện thoại báo cảnh sát nhưng tiếc là chưa kịp gọi thì cảnh sát đã xuất hiện rồiPhải nói rằng năng lực của đội cảnh sát chúng ta rất tốt.” Nhiếp Nhiên trước giờ mặt dày hơn bức tường, nghe anh nói câu cuối cùng thì tỏ vẻ khinh2bỉThôi xin, anh đừng có tay thì cầm súng mà mặt lại vờ như mình là công dân tốt nữaĐúng là không biết xấu hổ!Thế nhưng khi Lệ Xuyên Lâm nghe được ba chữ “Vợ chưa cưới” thì lông mày chợt nhíu chặt lại, liếc nhìn Nhiếp Nhiên bên cạnhThấy Nhiếp Nhiên bị gắn cho cái mác vợ chưa cưới thì sắc mặt vô cùng khó coi, không hiểu sao trong lòng Lệ Xuyên Lâm lại dễ chịu chút ít, sau đó anh ta lại tiếp tục quay ra“Vậy thì sao ông ta lại chết?” “Anh tôi và ông ta không thương lượng được giá cả, vì thế xảy ra tranh chấp dẫn đến ngộ sát.” Nếu không phải đang ở trong cảnh ngộ này, Nhiếp Nhiên nhất định sẽ vỗ tay khen ngợiĐổ1hết mọi tội lỗi lên hai người đã chết, lại còn là hai người mà chính tay mình giải quyếtCái cớ này, cái lí do này thật sự người thường không thể nghĩ ra nổiQuan trọng là anh ta nói mà mặt không đỏ, đáng nể phục!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1hẳng trách lúc nãy cô ấy nói với mình nhiều như thế, hóa ra là muốn kéo dài thời gian để Lệ Xuyên Lâm có thể đến kịp
Anh đúng là coi nhẹ cô gái này rồi
Vốn dĩ anh nghĩ cô bị ốm, cơ thể yếu đuối, không có cách nào chống lại mới bị Hoắc Mân và Lưu Chấn bắt tới đây
Nhưng khi Lệ Xuyên Lâm xuất hiện, trong nháy mắt anh đã hiểu hết mọi chuyện
Cô ấy đã tương kế tựu kế
Nhân chứng, vật chứng đều ở bến cảng, chỉ cần Lệ Xuyên Lâm dẫn một đội cảnh sát đến, tất cả người ở đây đều bị bắt hết
Đúng là một cô gái thông minh! “Báo cáo Đội trưởng Lệ, chúng tôi phát hiện xác của Lưu Chấn, mới chết không lâu ạ.”3Một người cảnh sát gần đó chạy lại nói với Lệ Xuyên Lâm
Nhiếp Nhiên nghe thấy thế thì thầm buồn bực
Chết tiệt, cuối cùng thì cô vẫn chậm một bước, để cho Hoắc Hoành kịp ra tay!
“Sao Lưu Chấn lại chết?” Đối diện với lời chất vấn của Lệ Xuyên Lâm, Hoắc Hoành bình thản, nụ cười trên môi vẫn giữ nguyên: “Lưu tổng và anh trai tôi vì chuyện hợp tác làm ăn mà bắt vợ chưa cưới của tôi đến đây
Tôi định gọi điện thoại báo cảnh sát nhưng tiếc là chưa kịp gọi thì cảnh sát đã xuất hiện rồi
Phải nói rằng năng lực của đội cảnh sát chúng ta rất tốt.” Nhiếp Nhiên trước giờ mặt dày hơn bức tường, nghe anh nói câu cuối cùng thì tỏ vẻ khinh2bỉ
Thôi xin, anh đừng có tay thì cầm súng mà mặt lại vờ như mình là công dân tốt nữa
Đúng là không biết xấu hổ!
Thế nhưng khi Lệ Xuyên Lâm nghe được ba chữ “Vợ chưa cưới” thì lông mày chợt nhíu chặt lại, liếc nhìn Nhiếp Nhiên bên cạnh
Thấy Nhiếp Nhiên bị gắn cho cái mác vợ chưa cưới thì sắc mặt vô cùng khó coi, không hiểu sao trong lòng Lệ Xuyên Lâm lại dễ chịu chút ít, sau đó anh ta lại tiếp tục quay ra
“Vậy thì sao ông ta lại chết?” “Anh tôi và ông ta không thương lượng được giá cả, vì thế xảy ra tranh chấp dẫn đến ngộ sát.” Nếu không phải đang ở trong cảnh ngộ này, Nhiếp Nhiên nhất định sẽ vỗ tay khen ngợi
Đổ1hết mọi tội lỗi lên hai người đã chết, lại còn là hai người mà chính tay mình giải quyết
Cái cớ này, cái lí do này thật sự người thường không thể nghĩ ra nổi
Quan trọng là anh ta nói mà mặt không đỏ, đáng nể phục!
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.1hẳng trách lúc nãy cô ấy nói với mình nhiều như thế, hóa ra là muốn kéo dài thời gian để Lệ Xuyên Lâm có thể đến kịpAnh đúng là coi nhẹ cô gái này rồiVốn dĩ anh nghĩ cô bị ốm, cơ thể yếu đuối, không có cách nào chống lại mới bị Hoắc Mân và Lưu Chấn bắt tới đâyNhưng khi Lệ Xuyên Lâm xuất hiện, trong nháy mắt anh đã hiểu hết mọi chuyệnCô ấy đã tương kế tựu kếNhân chứng, vật chứng đều ở bến cảng, chỉ cần Lệ Xuyên Lâm dẫn một đội cảnh sát đến, tất cả người ở đây đều bị bắt hếtĐúng là một cô gái thông minh! “Báo cáo Đội trưởng Lệ, chúng tôi phát hiện xác của Lưu Chấn, mới chết không lâu ạ.”3Một người cảnh sát gần đó chạy lại nói với Lệ Xuyên LâmNhiếp Nhiên nghe thấy thế thì thầm buồn bựcChết tiệt, cuối cùng thì cô vẫn chậm một bước, để cho Hoắc Hoành kịp ra tay!“Sao Lưu Chấn lại chết?” Đối diện với lời chất vấn của Lệ Xuyên Lâm, Hoắc Hoành bình thản, nụ cười trên môi vẫn giữ nguyên: “Lưu tổng và anh trai tôi vì chuyện hợp tác làm ăn mà bắt vợ chưa cưới của tôi đến đâyTôi định gọi điện thoại báo cảnh sát nhưng tiếc là chưa kịp gọi thì cảnh sát đã xuất hiện rồiPhải nói rằng năng lực của đội cảnh sát chúng ta rất tốt.” Nhiếp Nhiên trước giờ mặt dày hơn bức tường, nghe anh nói câu cuối cùng thì tỏ vẻ khinh2bỉThôi xin, anh đừng có tay thì cầm súng mà mặt lại vờ như mình là công dân tốt nữaĐúng là không biết xấu hổ!Thế nhưng khi Lệ Xuyên Lâm nghe được ba chữ “Vợ chưa cưới” thì lông mày chợt nhíu chặt lại, liếc nhìn Nhiếp Nhiên bên cạnhThấy Nhiếp Nhiên bị gắn cho cái mác vợ chưa cưới thì sắc mặt vô cùng khó coi, không hiểu sao trong lòng Lệ Xuyên Lâm lại dễ chịu chút ít, sau đó anh ta lại tiếp tục quay ra“Vậy thì sao ông ta lại chết?” “Anh tôi và ông ta không thương lượng được giá cả, vì thế xảy ra tranh chấp dẫn đến ngộ sát.” Nếu không phải đang ở trong cảnh ngộ này, Nhiếp Nhiên nhất định sẽ vỗ tay khen ngợiĐổ1hết mọi tội lỗi lên hai người đã chết, lại còn là hai người mà chính tay mình giải quyếtCái cớ này, cái lí do này thật sự người thường không thể nghĩ ra nổiQuan trọng là anh ta nói mà mặt không đỏ, đáng nể phục!