Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 193: Là Võ Kỹ Bán Bộ Huyền Cấp
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Toàn thân Thẩm Tịch như bị điện giật.Một giây trước còn ở trên thiên đường, một giây sau đã ở dưới địa ngục.Ồng ta không thế phản ứng kịp!Đâu chỉ có ông ta?Ngay cả những người khác có mặt ở đây cũng không thể phản ứng lại.Kiến và cá voi đấu nhau nhưng kiến đột nhiên trở nênmạnh mẽ và to gấp một trăm triệu lần, chỉ cần há miệng một cái là có thể nuốt trọn cá voi! Mọi người có thể tin nổi không? Có hiểu được không? Có thể chấp nhận được không? Hiện thực diễn ra trước mặt, thật sự không thể chấp nhận nổi.Ủng hộ chúng mình tại лhayho。comngay cả dì Cầm và Tiêu Nhược Dư đứng ở bên cạnh cửa sổ ở tầng 3 mà cũng như hóa đá.Dì Cầm thuộc cảnh giới thiên vị, là người có thực lực khủng khiếp mà lúc này cơ mặt như co rúm lại.Sau khi lùi về sau sáu bảybước, Thẩm Hạc cố gắng khống chế thân người, cố đè nén vẻ sợ hãi và chấn động, vung tay áo lên, trong tay xuất hiện một con dao chém màu vàng dài 66cm.Dao màu vàng không hề đơn giản.Vừa lấy ra thì chỉ cảm thấy không khí xung quanh tràn ngập hơi nóng, dường như màu vàng trên con dao này là ngọn lửa.Ngoài ra, luồng khí trên con dao màu vàng cũng tản ra xung quanh, cảm giác như làm vỡ tan bầu không khí xung quanh.Chỉ thấy Thẩm Hạc hít một hơi thật sâu, cố chịu đau, ánhmắt nhìn gắt gao về phía Tô Minh, dường như ý chí chiến đấu và sự kiên định đã hiện rõ.Xương cốt trong cơ thế ông ta như gầm rú, đan điền vận chuyển như muốn nổ tung, chân khí trào dâng, tất cả dồn hết sang một cánh tay khác.Cơ bắp trong cánh tay này nổi lên cuồn cuộn, có sức mạnh hủy diệt khí tức.Sức mạnh dao động, toàn bộ cơ thể đổ dồn vào thanh dao chém màu vàng.Thanh dao vốn có màu vàng lấp lánh nhưng sau khi chân khíđổ vào thì nó càng sáng hơn, cứ như mặt trời nóng rực.Thẩm Hạc nắm con dao trong tay, không lùi mà lao về trước, hét lớn: "A! Giết!"Đây là một chiêu trong võ kỹ, đến từ Chân Diễm tông.Là võ kỹ bán bộ huyền cấp.Thẩm Hạc đã tu luyện chiêu này ba năm rồi."Xùy! "Chỉ nhìn thấy trên thanh Kim Sắc Trảm Đao tràn ngập sắc vàng, hóa thành một tia sáng chói như sấm sét, trực tiếp phóng thẳng vào Tô Minh.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Toàn thân Thẩm Tịch như bị điện giật.Một giây trước còn ở trên thiên đường, một giây sau đã ở dưới địa ngục.Ồng ta không thế phản ứng kịp!Đâu chỉ có ông ta?Ngay cả những người khác có mặt ở đây cũng không thể phản ứng lại.Kiến và cá voi đấu nhau nhưng kiến đột nhiên trở nênmạnh mẽ và to gấp một trăm triệu lần, chỉ cần há miệng một cái là có thể nuốt trọn cá voi! Mọi người có thể tin nổi không? Có hiểu được không? Có thể chấp nhận được không? Hiện thực diễn ra trước mặt, thật sự không thể chấp nhận nổi.Ủng hộ chúng mình tại лhayho。comngay cả dì Cầm và Tiêu Nhược Dư đứng ở bên cạnh cửa sổ ở tầng 3 mà cũng như hóa đá.Dì Cầm thuộc cảnh giới thiên vị, là người có thực lực khủng khiếp mà lúc này cơ mặt như co rúm lại.Sau khi lùi về sau sáu bảybước, Thẩm Hạc cố gắng khống chế thân người, cố đè nén vẻ sợ hãi và chấn động, vung tay áo lên, trong tay xuất hiện một con dao chém màu vàng dài 66cm.Dao màu vàng không hề đơn giản.Vừa lấy ra thì chỉ cảm thấy không khí xung quanh tràn ngập hơi nóng, dường như màu vàng trên con dao này là ngọn lửa.Ngoài ra, luồng khí trên con dao màu vàng cũng tản ra xung quanh, cảm giác như làm vỡ tan bầu không khí xung quanh.Chỉ thấy Thẩm Hạc hít một hơi thật sâu, cố chịu đau, ánhmắt nhìn gắt gao về phía Tô Minh, dường như ý chí chiến đấu và sự kiên định đã hiện rõ.Xương cốt trong cơ thế ông ta như gầm rú, đan điền vận chuyển như muốn nổ tung, chân khí trào dâng, tất cả dồn hết sang một cánh tay khác.Cơ bắp trong cánh tay này nổi lên cuồn cuộn, có sức mạnh hủy diệt khí tức.Sức mạnh dao động, toàn bộ cơ thể đổ dồn vào thanh dao chém màu vàng.Thanh dao vốn có màu vàng lấp lánh nhưng sau khi chân khíđổ vào thì nó càng sáng hơn, cứ như mặt trời nóng rực.Thẩm Hạc nắm con dao trong tay, không lùi mà lao về trước, hét lớn: "A! Giết!"Đây là một chiêu trong võ kỹ, đến từ Chân Diễm tông.Là võ kỹ bán bộ huyền cấp.Thẩm Hạc đã tu luyện chiêu này ba năm rồi."Xùy! "Chỉ nhìn thấy trên thanh Kim Sắc Trảm Đao tràn ngập sắc vàng, hóa thành một tia sáng chói như sấm sét, trực tiếp phóng thẳng vào Tô Minh.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Toàn thân Thẩm Tịch như bị điện giật.Một giây trước còn ở trên thiên đường, một giây sau đã ở dưới địa ngục.Ồng ta không thế phản ứng kịp!Đâu chỉ có ông ta?Ngay cả những người khác có mặt ở đây cũng không thể phản ứng lại.Kiến và cá voi đấu nhau nhưng kiến đột nhiên trở nênmạnh mẽ và to gấp một trăm triệu lần, chỉ cần há miệng một cái là có thể nuốt trọn cá voi! Mọi người có thể tin nổi không? Có hiểu được không? Có thể chấp nhận được không? Hiện thực diễn ra trước mặt, thật sự không thể chấp nhận nổi.Ủng hộ chúng mình tại лhayho。comngay cả dì Cầm và Tiêu Nhược Dư đứng ở bên cạnh cửa sổ ở tầng 3 mà cũng như hóa đá.Dì Cầm thuộc cảnh giới thiên vị, là người có thực lực khủng khiếp mà lúc này cơ mặt như co rúm lại.Sau khi lùi về sau sáu bảybước, Thẩm Hạc cố gắng khống chế thân người, cố đè nén vẻ sợ hãi và chấn động, vung tay áo lên, trong tay xuất hiện một con dao chém màu vàng dài 66cm.Dao màu vàng không hề đơn giản.Vừa lấy ra thì chỉ cảm thấy không khí xung quanh tràn ngập hơi nóng, dường như màu vàng trên con dao này là ngọn lửa.Ngoài ra, luồng khí trên con dao màu vàng cũng tản ra xung quanh, cảm giác như làm vỡ tan bầu không khí xung quanh.Chỉ thấy Thẩm Hạc hít một hơi thật sâu, cố chịu đau, ánhmắt nhìn gắt gao về phía Tô Minh, dường như ý chí chiến đấu và sự kiên định đã hiện rõ.Xương cốt trong cơ thế ông ta như gầm rú, đan điền vận chuyển như muốn nổ tung, chân khí trào dâng, tất cả dồn hết sang một cánh tay khác.Cơ bắp trong cánh tay này nổi lên cuồn cuộn, có sức mạnh hủy diệt khí tức.Sức mạnh dao động, toàn bộ cơ thể đổ dồn vào thanh dao chém màu vàng.Thanh dao vốn có màu vàng lấp lánh nhưng sau khi chân khíđổ vào thì nó càng sáng hơn, cứ như mặt trời nóng rực.Thẩm Hạc nắm con dao trong tay, không lùi mà lao về trước, hét lớn: "A! Giết!"Đây là một chiêu trong võ kỹ, đến từ Chân Diễm tông.Là võ kỹ bán bộ huyền cấp.Thẩm Hạc đã tu luyện chiêu này ba năm rồi."Xùy! "Chỉ nhìn thấy trên thanh Kim Sắc Trảm Đao tràn ngập sắc vàng, hóa thành một tia sáng chói như sấm sét, trực tiếp phóng thẳng vào Tô Minh.