Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 544: Mong Lão Tổ Ra Mặt Phán Xét
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thật sự rất mạnh.ông ta chỉ đứng lơ lửng giữa không trung thôi đã ép cho toàn bộ dãy núi Đông Tự rên rỉ như gánh chịu động đất.Trên không, vô sô dòng khí màu tím che trời lấp đất bao phủ cả mặt trời.Bầu trời chợt tối sầm lại như mây đen kéo đến.Một bán bộ Tôn giả như Tiêu Nhược Dư cũng cảm thấy khó thở thì có thể thấy được áp lực ấy mạnh như thế nào."Cảnh giới phía trên của Đoạt mệnh? Đây hẳn là đạt tới cảnh giới Hóa thần.Mà cũng chỉ có Hóa thần mớicó thể để lại một luồng thân hồn sau khi chết nhỉ? Tên này cũng đáng để ra mặt đó chứ", Tô Minh lấm bẩm.Anh đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn ông cụ giữa không trung.Tô Minh chỉ là tò mò, dù gì thì đây cũng là lần đầu nhìn thấy cao thủ cảnh giới Hóa thần.Tuy chỉ là thần hồn kết hợp với linh khí.Nhưng đó cũng là một cao thủ cảnh giới Hóa thần hàng thật giá thật."Tôi là Trần Thông Vận -Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông, là cậu mời tôi ra?", ông cụ mặc áo tím nhìn Dương Phụng Lăng đang quỳ dưới đẩt hỏi.Giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc, lạnh một cách dửng dưng coi rẻ mạng sống.Quả nhiên theo thời gian trôi qua, linh khí ở tầng Trái Đất đã càng ngày càng giảm bớt.Vì lý do đó mà tu giá võđạo cũng ngày càng yếu đi qua từng thế hệ.Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông có cảnh giới Hóa thần, còn Tam trưởng lão đời thứ 17 hiện nay thì sao? Chỉ là bán bộ Đoạt mệnh, còn bị Tô Minh vặn cổ trong tích tắc, có thể thấy sự chênh lệch ấy lớn như nào."Thưa lão tổ, vâng...!Là Dương Phụng Lăng mời người ạ!", Dương Phụng Lăng kính cấn đáp.ông tavừa đáp vừa giơ tay chỉ vào Tô Minh nói: "Tên này đánh đến cửa, giết chết Nhị, Tam, Tứ, Ngũ trưởng lão của Huyền Thanh Tông ta.Còn đánh Đại trưởng lão bị thương nặng.Nay môn phái đã bước vào con đường cùng.Mong lão tổ hãy cứu chúng con cháu".Trên thực tế, Huyền Thanh Tông vẫn còn một vài cách để đối phó Tô Minh, ví dụ như bảo các đệ tử tự bạo, có lẽ dùng vô số mạng người có thể khiến Tô Minhbị thương.Thế nhưng, cái giá này quá đắt, dù Tô Minh có chết thì cả Huyền Thanh Tông cũng coi như xong đời.Trần Thông Vận ngẩng đầu nhìn về phía Tô Minh.Ông ta nhìn anh bằng một ánh mắt soi mói.Vừa nhìn thì thấy."Chưa đến 22 tuổi mà đã là Tôn giả sơ kỳ?", Trần Thông Vận kinh ngạc, sauđó chợt nổi giận.Là nổi giận với Dương Phụng Lăng.Ông ta cảm thấy tông chủ đời này của Huyền Thanh Tòng đang giỡn mặt mình!Đánh thức mình chỉ vì đối phó một thanh niên chưa đến 22 tuổi có cảnh giới Tôn giả sơ kỳ?"Thưa lão tổ, tên này là một thiên tài siêu cấp.Tuy cảnh giới không cao, nhưng rất mạnh.Tôi, Đại trưởng lão và mấy trưởng lão khác bắt tay nhau cũng không phải đối thủ của cậu ta.Cậu ta muốn Đại trưởng lão quỳ xuống dập đầu cho đến chết, không thì sẽ tiêu diệt Huyền Thanh Tông ta", Dương Phụng Lăng vội vàngnói: "Mong lão tổ ra mặt phán xét!"
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thật sự rất mạnh.ông ta chỉ đứng lơ lửng giữa không trung thôi đã ép cho toàn bộ dãy núi Đông Tự rên rỉ như gánh chịu động đất.Trên không, vô sô dòng khí màu tím che trời lấp đất bao phủ cả mặt trời.Bầu trời chợt tối sầm lại như mây đen kéo đến.Một bán bộ Tôn giả như Tiêu Nhược Dư cũng cảm thấy khó thở thì có thể thấy được áp lực ấy mạnh như thế nào."Cảnh giới phía trên của Đoạt mệnh? Đây hẳn là đạt tới cảnh giới Hóa thần.Mà cũng chỉ có Hóa thần mớicó thể để lại một luồng thân hồn sau khi chết nhỉ? Tên này cũng đáng để ra mặt đó chứ", Tô Minh lấm bẩm.Anh đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn ông cụ giữa không trung.Tô Minh chỉ là tò mò, dù gì thì đây cũng là lần đầu nhìn thấy cao thủ cảnh giới Hóa thần.Tuy chỉ là thần hồn kết hợp với linh khí.Nhưng đó cũng là một cao thủ cảnh giới Hóa thần hàng thật giá thật."Tôi là Trần Thông Vận -Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông, là cậu mời tôi ra?", ông cụ mặc áo tím nhìn Dương Phụng Lăng đang quỳ dưới đẩt hỏi.Giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc, lạnh một cách dửng dưng coi rẻ mạng sống.Quả nhiên theo thời gian trôi qua, linh khí ở tầng Trái Đất đã càng ngày càng giảm bớt.Vì lý do đó mà tu giá võđạo cũng ngày càng yếu đi qua từng thế hệ.Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông có cảnh giới Hóa thần, còn Tam trưởng lão đời thứ 17 hiện nay thì sao? Chỉ là bán bộ Đoạt mệnh, còn bị Tô Minh vặn cổ trong tích tắc, có thể thấy sự chênh lệch ấy lớn như nào."Thưa lão tổ, vâng...!Là Dương Phụng Lăng mời người ạ!", Dương Phụng Lăng kính cấn đáp.ông tavừa đáp vừa giơ tay chỉ vào Tô Minh nói: "Tên này đánh đến cửa, giết chết Nhị, Tam, Tứ, Ngũ trưởng lão của Huyền Thanh Tông ta.Còn đánh Đại trưởng lão bị thương nặng.Nay môn phái đã bước vào con đường cùng.Mong lão tổ hãy cứu chúng con cháu".Trên thực tế, Huyền Thanh Tông vẫn còn một vài cách để đối phó Tô Minh, ví dụ như bảo các đệ tử tự bạo, có lẽ dùng vô số mạng người có thể khiến Tô Minhbị thương.Thế nhưng, cái giá này quá đắt, dù Tô Minh có chết thì cả Huyền Thanh Tông cũng coi như xong đời.Trần Thông Vận ngẩng đầu nhìn về phía Tô Minh.Ông ta nhìn anh bằng một ánh mắt soi mói.Vừa nhìn thì thấy."Chưa đến 22 tuổi mà đã là Tôn giả sơ kỳ?", Trần Thông Vận kinh ngạc, sauđó chợt nổi giận.Là nổi giận với Dương Phụng Lăng.Ông ta cảm thấy tông chủ đời này của Huyền Thanh Tòng đang giỡn mặt mình!Đánh thức mình chỉ vì đối phó một thanh niên chưa đến 22 tuổi có cảnh giới Tôn giả sơ kỳ?"Thưa lão tổ, tên này là một thiên tài siêu cấp.Tuy cảnh giới không cao, nhưng rất mạnh.Tôi, Đại trưởng lão và mấy trưởng lão khác bắt tay nhau cũng không phải đối thủ của cậu ta.Cậu ta muốn Đại trưởng lão quỳ xuống dập đầu cho đến chết, không thì sẽ tiêu diệt Huyền Thanh Tông ta", Dương Phụng Lăng vội vàngnói: "Mong lão tổ ra mặt phán xét!"
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thật sự rất mạnh.ông ta chỉ đứng lơ lửng giữa không trung thôi đã ép cho toàn bộ dãy núi Đông Tự rên rỉ như gánh chịu động đất.Trên không, vô sô dòng khí màu tím che trời lấp đất bao phủ cả mặt trời.Bầu trời chợt tối sầm lại như mây đen kéo đến.Một bán bộ Tôn giả như Tiêu Nhược Dư cũng cảm thấy khó thở thì có thể thấy được áp lực ấy mạnh như thế nào."Cảnh giới phía trên của Đoạt mệnh? Đây hẳn là đạt tới cảnh giới Hóa thần.Mà cũng chỉ có Hóa thần mớicó thể để lại một luồng thân hồn sau khi chết nhỉ? Tên này cũng đáng để ra mặt đó chứ", Tô Minh lấm bẩm.Anh đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn ông cụ giữa không trung.Tô Minh chỉ là tò mò, dù gì thì đây cũng là lần đầu nhìn thấy cao thủ cảnh giới Hóa thần.Tuy chỉ là thần hồn kết hợp với linh khí.Nhưng đó cũng là một cao thủ cảnh giới Hóa thần hàng thật giá thật."Tôi là Trần Thông Vận -Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông, là cậu mời tôi ra?", ông cụ mặc áo tím nhìn Dương Phụng Lăng đang quỳ dưới đẩt hỏi.Giọng nói lạnh lùng không chút cảm xúc, lạnh một cách dửng dưng coi rẻ mạng sống.Quả nhiên theo thời gian trôi qua, linh khí ở tầng Trái Đất đã càng ngày càng giảm bớt.Vì lý do đó mà tu giá võđạo cũng ngày càng yếu đi qua từng thế hệ.Tam trưởng lão đời thứ 7 của Huyền Thanh Tông có cảnh giới Hóa thần, còn Tam trưởng lão đời thứ 17 hiện nay thì sao? Chỉ là bán bộ Đoạt mệnh, còn bị Tô Minh vặn cổ trong tích tắc, có thể thấy sự chênh lệch ấy lớn như nào."Thưa lão tổ, vâng...!Là Dương Phụng Lăng mời người ạ!", Dương Phụng Lăng kính cấn đáp.ông tavừa đáp vừa giơ tay chỉ vào Tô Minh nói: "Tên này đánh đến cửa, giết chết Nhị, Tam, Tứ, Ngũ trưởng lão của Huyền Thanh Tông ta.Còn đánh Đại trưởng lão bị thương nặng.Nay môn phái đã bước vào con đường cùng.Mong lão tổ hãy cứu chúng con cháu".Trên thực tế, Huyền Thanh Tông vẫn còn một vài cách để đối phó Tô Minh, ví dụ như bảo các đệ tử tự bạo, có lẽ dùng vô số mạng người có thể khiến Tô Minhbị thương.Thế nhưng, cái giá này quá đắt, dù Tô Minh có chết thì cả Huyền Thanh Tông cũng coi như xong đời.Trần Thông Vận ngẩng đầu nhìn về phía Tô Minh.Ông ta nhìn anh bằng một ánh mắt soi mói.Vừa nhìn thì thấy."Chưa đến 22 tuổi mà đã là Tôn giả sơ kỳ?", Trần Thông Vận kinh ngạc, sauđó chợt nổi giận.Là nổi giận với Dương Phụng Lăng.Ông ta cảm thấy tông chủ đời này của Huyền Thanh Tòng đang giỡn mặt mình!Đánh thức mình chỉ vì đối phó một thanh niên chưa đến 22 tuổi có cảnh giới Tôn giả sơ kỳ?"Thưa lão tổ, tên này là một thiên tài siêu cấp.Tuy cảnh giới không cao, nhưng rất mạnh.Tôi, Đại trưởng lão và mấy trưởng lão khác bắt tay nhau cũng không phải đối thủ của cậu ta.Cậu ta muốn Đại trưởng lão quỳ xuống dập đầu cho đến chết, không thì sẽ tiêu diệt Huyền Thanh Tông ta", Dương Phụng Lăng vội vàngnói: "Mong lão tổ ra mặt phán xét!"