Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 936: 936: Muộn Rồi

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tuy tộc Kim Bằng Thái Cố rất bá đạo trong bao năm qua, khiến người ta căm hận, trên thực tế, trong suốt hàng tỷ năm, có vô số tộc thú chất chứa oán hận và căm tức dành cho tộc Kim Bằng Thái Cổ.Thế nhưng giờ phút này đây, khi tộc Kim Bằng Thái Cổ bị dồn đến đường cùng, bị ép vào con đường chết thì vẫn có nhiều tộc thú có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.Họ hi vọng rằng tộc Kim Bằng Thái Cổ tiếp tục đứng ra gánh vác, tiếp tục đưa những quân bài tẩy của mình ra để chống lại Tò Minh.Nguyên nhân ấy hả, rất thiết thực, Tô Minh là loài người.Dù tất cả các tộc thú khác trong đế quốc Hoang Thú đều mong tộc Kim Bằng Thái Cổ diệt vọng, nhưng họ lại không mongsự diệt vong đó đến từ tay loài người.Tất nhiên, dù giờ phút này có rất nhiều kẻ mạnh trong tộc thú mang cảm xúc phức tạp cùng những suy nghĩ không thể nói rõ, nhưng chẳng có một ai dám đứng ra giúp tộc Kim Bằng Thái Cổ.Bởi vì Tò Minh quá mạnh!Cả Kim Tố Y cũng đã bị Tò Minh nghiền nát, khi Kim Tố Y tự bạo cũng không thể thương tổn được Tô Minh thì trong số hàng tỷ người tộc thú này, có ai dám chắc mình sẽ đánh lại Tô Minh nữa?Ngay sau đó.Khi tất cả mọi người trong tộc thú đều nghĩ Tô Minh sẽ trực tiếp tiến vào Bằng Cư.Nhưng bỗng nhiên.“Chàng trai loài người, nếu lúc này tôi nói mình đồng ý mọi yêu cầu của cậu, rồi chúng ta coi như hòa, thấy sao?”, Kim Cửu Thương bình tĩnh nói với giọng hơi van xin lẫn chút than thở mỏi mệt.“Muộn rồi”, Tò Minh không chút do dự lắc đầu.Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.“Chàng trai loài người này, các cậu hay có câu làm gì cũng nhường nhịn nhau, để sau này còn gặp lại.Cậu thật sự muốn không chết không ngừng ư?”, Kim Cửu Thương khàn khàn căm hận lại có chút điên cuồngnói.“Đúng thế”, Tô Minh vẫn bình tĩnh đáp.“Được! Được! Được!”, lần này, Kim cửu Thương giận quá hóa cười: “Đế xem cậu có thể vào Bằng Cư hay không! Không có lời mời của tộc Kim Bằng Thái CỔ tòi thì dù là ai, hay cả cậu, muốn vào cũng là chuyện viển vông thôi!”Lão ta vừa nói xong.Đột nhiên.Ầm ầm ầm ầm…cả khu vực Hoang Thành bất ngờ rung chuyển.Giống như đã xảy ra một trận động đất cực mạnh.Không những thế, trong trận rung chuyển kỳ lạ này, rõ ràng có thế cảm giác được thuộc tính Thổ đang điên cuồng đổ xô về Bằng Cư từ bốn phưong tám hướng.Xung quanh Bằng Cư bắt đầu hình thành màng sáng màu nâu lăn tăn sóng gọn.Sau đó, từng luồng ánh sáng ấy như măng mọc tre già bất ngờ phóng thẳng lên cao.Mỗi một luồng sáng trông như một bức tường bao bọc lấy Bằng Cư.Hàng trăm ngàn luồng sáng tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau, hình thành một không gian khép kín, bao quanh Bằng Cư.Kế tiếp, ta có thế thấy các loại thuộc tính Thổ từ trong hư không, bầu trời, không gian… như bị thứ gì hò hoán, điên cuồng lao về phía Bằng Cư, rồi hòa vào vòng sáng màu nâu kia.Nhưng đó cũng chưa phải là tất cả, chỉ chốc lát sau, màng sáng màu nâu kia đã dày tớimấy chục mét, trông cực kỳ rắn chắc.Bấy giờ, trên màng sáng màu nâu ấy lại hiện lên từng đường vân như mai rùa.Từng đường vân được phác thảo một cách rõ nét.Mỗi một đường vân như đang củng cố cho lớp màng sáng kia.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tuy tộc Kim Bằng Thái Cố rất bá đạo trong bao năm qua, khiến người ta căm hận, trên thực tế, trong suốt hàng tỷ năm, có vô số tộc thú chất chứa oán hận và căm tức dành cho tộc Kim Bằng Thái Cổ.Thế nhưng giờ phút này đây, khi tộc Kim Bằng Thái Cổ bị dồn đến đường cùng, bị ép vào con đường chết thì vẫn có nhiều tộc thú có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.Họ hi vọng rằng tộc Kim Bằng Thái Cổ tiếp tục đứng ra gánh vác, tiếp tục đưa những quân bài tẩy của mình ra để chống lại Tò Minh.Nguyên nhân ấy hả, rất thiết thực, Tô Minh là loài người.Dù tất cả các tộc thú khác trong đế quốc Hoang Thú đều mong tộc Kim Bằng Thái Cổ diệt vọng, nhưng họ lại không mongsự diệt vong đó đến từ tay loài người.Tất nhiên, dù giờ phút này có rất nhiều kẻ mạnh trong tộc thú mang cảm xúc phức tạp cùng những suy nghĩ không thể nói rõ, nhưng chẳng có một ai dám đứng ra giúp tộc Kim Bằng Thái Cổ.Bởi vì Tò Minh quá mạnh!Cả Kim Tố Y cũng đã bị Tò Minh nghiền nát, khi Kim Tố Y tự bạo cũng không thể thương tổn được Tô Minh thì trong số hàng tỷ người tộc thú này, có ai dám chắc mình sẽ đánh lại Tô Minh nữa?Ngay sau đó.Khi tất cả mọi người trong tộc thú đều nghĩ Tô Minh sẽ trực tiếp tiến vào Bằng Cư.Nhưng bỗng nhiên.“Chàng trai loài người, nếu lúc này tôi nói mình đồng ý mọi yêu cầu của cậu, rồi chúng ta coi như hòa, thấy sao?”, Kim Cửu Thương bình tĩnh nói với giọng hơi van xin lẫn chút than thở mỏi mệt.“Muộn rồi”, Tò Minh không chút do dự lắc đầu.Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.“Chàng trai loài người này, các cậu hay có câu làm gì cũng nhường nhịn nhau, để sau này còn gặp lại.Cậu thật sự muốn không chết không ngừng ư?”, Kim Cửu Thương khàn khàn căm hận lại có chút điên cuồngnói.“Đúng thế”, Tô Minh vẫn bình tĩnh đáp.“Được! Được! Được!”, lần này, Kim cửu Thương giận quá hóa cười: “Đế xem cậu có thể vào Bằng Cư hay không! Không có lời mời của tộc Kim Bằng Thái CỔ tòi thì dù là ai, hay cả cậu, muốn vào cũng là chuyện viển vông thôi!”Lão ta vừa nói xong.Đột nhiên.Ầm ầm ầm ầm…cả khu vực Hoang Thành bất ngờ rung chuyển.Giống như đã xảy ra một trận động đất cực mạnh.Không những thế, trong trận rung chuyển kỳ lạ này, rõ ràng có thế cảm giác được thuộc tính Thổ đang điên cuồng đổ xô về Bằng Cư từ bốn phưong tám hướng.Xung quanh Bằng Cư bắt đầu hình thành màng sáng màu nâu lăn tăn sóng gọn.Sau đó, từng luồng ánh sáng ấy như măng mọc tre già bất ngờ phóng thẳng lên cao.Mỗi một luồng sáng trông như một bức tường bao bọc lấy Bằng Cư.Hàng trăm ngàn luồng sáng tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau, hình thành một không gian khép kín, bao quanh Bằng Cư.Kế tiếp, ta có thế thấy các loại thuộc tính Thổ từ trong hư không, bầu trời, không gian… như bị thứ gì hò hoán, điên cuồng lao về phía Bằng Cư, rồi hòa vào vòng sáng màu nâu kia.Nhưng đó cũng chưa phải là tất cả, chỉ chốc lát sau, màng sáng màu nâu kia đã dày tớimấy chục mét, trông cực kỳ rắn chắc.Bấy giờ, trên màng sáng màu nâu ấy lại hiện lên từng đường vân như mai rùa.Từng đường vân được phác thảo một cách rõ nét.Mỗi một đường vân như đang củng cố cho lớp màng sáng kia.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Tuy tộc Kim Bằng Thái Cố rất bá đạo trong bao năm qua, khiến người ta căm hận, trên thực tế, trong suốt hàng tỷ năm, có vô số tộc thú chất chứa oán hận và căm tức dành cho tộc Kim Bằng Thái Cổ.Thế nhưng giờ phút này đây, khi tộc Kim Bằng Thái Cổ bị dồn đến đường cùng, bị ép vào con đường chết thì vẫn có nhiều tộc thú có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.Họ hi vọng rằng tộc Kim Bằng Thái Cổ tiếp tục đứng ra gánh vác, tiếp tục đưa những quân bài tẩy của mình ra để chống lại Tò Minh.Nguyên nhân ấy hả, rất thiết thực, Tô Minh là loài người.Dù tất cả các tộc thú khác trong đế quốc Hoang Thú đều mong tộc Kim Bằng Thái Cổ diệt vọng, nhưng họ lại không mongsự diệt vong đó đến từ tay loài người.Tất nhiên, dù giờ phút này có rất nhiều kẻ mạnh trong tộc thú mang cảm xúc phức tạp cùng những suy nghĩ không thể nói rõ, nhưng chẳng có một ai dám đứng ra giúp tộc Kim Bằng Thái Cổ.Bởi vì Tò Minh quá mạnh!Cả Kim Tố Y cũng đã bị Tò Minh nghiền nát, khi Kim Tố Y tự bạo cũng không thể thương tổn được Tô Minh thì trong số hàng tỷ người tộc thú này, có ai dám chắc mình sẽ đánh lại Tô Minh nữa?Ngay sau đó.Khi tất cả mọi người trong tộc thú đều nghĩ Tô Minh sẽ trực tiếp tiến vào Bằng Cư.Nhưng bỗng nhiên.“Chàng trai loài người, nếu lúc này tôi nói mình đồng ý mọi yêu cầu của cậu, rồi chúng ta coi như hòa, thấy sao?”, Kim Cửu Thương bình tĩnh nói với giọng hơi van xin lẫn chút than thở mỏi mệt.“Muộn rồi”, Tò Minh không chút do dự lắc đầu.Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.“Chàng trai loài người này, các cậu hay có câu làm gì cũng nhường nhịn nhau, để sau này còn gặp lại.Cậu thật sự muốn không chết không ngừng ư?”, Kim Cửu Thương khàn khàn căm hận lại có chút điên cuồngnói.“Đúng thế”, Tô Minh vẫn bình tĩnh đáp.“Được! Được! Được!”, lần này, Kim cửu Thương giận quá hóa cười: “Đế xem cậu có thể vào Bằng Cư hay không! Không có lời mời của tộc Kim Bằng Thái CỔ tòi thì dù là ai, hay cả cậu, muốn vào cũng là chuyện viển vông thôi!”Lão ta vừa nói xong.Đột nhiên.Ầm ầm ầm ầm…cả khu vực Hoang Thành bất ngờ rung chuyển.Giống như đã xảy ra một trận động đất cực mạnh.Không những thế, trong trận rung chuyển kỳ lạ này, rõ ràng có thế cảm giác được thuộc tính Thổ đang điên cuồng đổ xô về Bằng Cư từ bốn phưong tám hướng.Xung quanh Bằng Cư bắt đầu hình thành màng sáng màu nâu lăn tăn sóng gọn.Sau đó, từng luồng ánh sáng ấy như măng mọc tre già bất ngờ phóng thẳng lên cao.Mỗi một luồng sáng trông như một bức tường bao bọc lấy Bằng Cư.Hàng trăm ngàn luồng sáng tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau, hình thành một không gian khép kín, bao quanh Bằng Cư.Kế tiếp, ta có thế thấy các loại thuộc tính Thổ từ trong hư không, bầu trời, không gian… như bị thứ gì hò hoán, điên cuồng lao về phía Bằng Cư, rồi hòa vào vòng sáng màu nâu kia.Nhưng đó cũng chưa phải là tất cả, chỉ chốc lát sau, màng sáng màu nâu kia đã dày tớimấy chục mét, trông cực kỳ rắn chắc.Bấy giờ, trên màng sáng màu nâu ấy lại hiện lên từng đường vân như mai rùa.Từng đường vân được phác thảo một cách rõ nét.Mỗi một đường vân như đang củng cố cho lớp màng sáng kia.

Chương 936: 936: Muộn Rồi