Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 1034: 1034: Chiến Quái Nhân Tiên Hạc

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thoáng chốc, cánh tay phải và cẳng chân Tô Minh đã nổ tung, máu thịt bay tứ tung.Sắc mặt anh lập tức trắng bệch, vội lùi ra sau.Khí thế trên người anh chợt suy yếu, cả người rách mướp như hóa thành mảnh nhỏ, rồi bay ngược ra sau!Nhưng đó cũng không quan trọng, điều khó tin và đáng sợ hơn là… Trong quá trình bay ngược ra sau, cánh tay trông cực kỳ thê thảm giống như một đống thịt nát kia lại nắm chặt lấy gậy Tiên Hạc.Anh… thế mà lại chụp được gậy Tiên Hạc, hơn nữa còn cướp được nó.Song, đây chỉ là bắt đầu.Trong khi tất cả mọi người sởn gai ốc thì chỉ trong nửa giây bay ngược ra sau, cơ thể trông vô cùng thê thảm của Tô Minh bắt đầu khôi phục.Đầu tiên là các khớp đã vỡ vụn nối liền với nhau, máu thịt lúc nhúc, kinh mạch cũng được nối lại.Trông cực kỳ khủng bố!Quả thật đã vượt qua sự hiểu biết về cường độ cơ thể của mọi người.“May mà mình đã đúng”, trong cơn đau cùng cực, Tô Minh nhe răng cười, sướng rơn.Ban nãy, anh đã đánh cược.Sao anh lại không biết chuyện dùng bia Huyền Diệu tấn công, rời khỏi bên cạnh, đồng nghĩa sẽ cho Quái Nhân Tiên Hạc cơ hội gi3t ch3t mình chứ?Nhưng đó là điều anh muốn.Anh cược Quái Nhân sẽ chọn cách đến gần mình.Mà thế thì anh mới có cơ hội.Đúng thế, Quái Nhân Tiên Hạc quá mạnh, mạnh đến nỗi đáng sợ, không phải anh của bây giờ có thể vượt qua.Nếu để Quái Nhân Tiên Hạc phát huy như thường, đặc biệt là chiến đấu ở cự ly xa, mỗi một chiêu đều có chân khí, võ kỹ và quy luật không gian.Tô Minh dám dùng cơ thể và tay mình tiếp thử thì chắc chắn sẽ hóa thành cát bụi.Nhưng vì Quái Nhân Tiên Hạc vừa phải né bia Huyền Diệu,vừa phải lợi dụng khi nó rời khỏi bên cạnh Tô Minh để giết anh.Nên đã sử dụng thân pháp và không gian né khỏi bia Huyền Diệu, rồi áp sát Tô Minh là cách tốt nhất.Có vậy mới đỡ mất thời gian và nắm chắc được việc Tô Minh không kịp gọi bia Huyền Diệu về đế phòng ngự.Quả nhiên, Quái Nhân Tiên Hạc đã làm như thế.Mà khi đến gần Tô Minh, ông ta vẫn vì muốn nhanh chóng gi3t ch3t anh, nên đã chọn cách nhanh nhất là dùng gậy đập xuống.Đương nhiên khi đó ông ta không sử dụng chân khí và võ kỹ lên gậy vì nó cần có thời gian.Huống chi, Quái Nhân Tiên Hạc cũng tin rằng dù không có chân khí hay võ kỹ thì riêng sức mạnh và sự đáng sợ của gậy Tiên Hạc đã đủ đế gi3t ch3t Tô Minh mười ngàn lần rồi!Cũng không phải là ông ta tự kiêu hay gì.Tô Minh ước tính chắc riêng sức mạnh của Quái Nhân Tiên Hạc đã đạt tới khoảng 1 tỷ kg.Nó là một con số cực kỳ khủng bố.Nếu là một tu giả võ đạo Văn Đạo tầng tám hay tầng chín nào chắc đã bị đánh thành thịt nát rồi.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thoáng chốc, cánh tay phải và cẳng chân Tô Minh đã nổ tung, máu thịt bay tứ tung.Sắc mặt anh lập tức trắng bệch, vội lùi ra sau.Khí thế trên người anh chợt suy yếu, cả người rách mướp như hóa thành mảnh nhỏ, rồi bay ngược ra sau!Nhưng đó cũng không quan trọng, điều khó tin và đáng sợ hơn là… Trong quá trình bay ngược ra sau, cánh tay trông cực kỳ thê thảm giống như một đống thịt nát kia lại nắm chặt lấy gậy Tiên Hạc.Anh… thế mà lại chụp được gậy Tiên Hạc, hơn nữa còn cướp được nó.Song, đây chỉ là bắt đầu.Trong khi tất cả mọi người sởn gai ốc thì chỉ trong nửa giây bay ngược ra sau, cơ thể trông vô cùng thê thảm của Tô Minh bắt đầu khôi phục.Đầu tiên là các khớp đã vỡ vụn nối liền với nhau, máu thịt lúc nhúc, kinh mạch cũng được nối lại.Trông cực kỳ khủng bố!Quả thật đã vượt qua sự hiểu biết về cường độ cơ thể của mọi người.“May mà mình đã đúng”, trong cơn đau cùng cực, Tô Minh nhe răng cười, sướng rơn.Ban nãy, anh đã đánh cược.Sao anh lại không biết chuyện dùng bia Huyền Diệu tấn công, rời khỏi bên cạnh, đồng nghĩa sẽ cho Quái Nhân Tiên Hạc cơ hội gi3t ch3t mình chứ?Nhưng đó là điều anh muốn.Anh cược Quái Nhân sẽ chọn cách đến gần mình.Mà thế thì anh mới có cơ hội.Đúng thế, Quái Nhân Tiên Hạc quá mạnh, mạnh đến nỗi đáng sợ, không phải anh của bây giờ có thể vượt qua.Nếu để Quái Nhân Tiên Hạc phát huy như thường, đặc biệt là chiến đấu ở cự ly xa, mỗi một chiêu đều có chân khí, võ kỹ và quy luật không gian.Tô Minh dám dùng cơ thể và tay mình tiếp thử thì chắc chắn sẽ hóa thành cát bụi.Nhưng vì Quái Nhân Tiên Hạc vừa phải né bia Huyền Diệu,vừa phải lợi dụng khi nó rời khỏi bên cạnh Tô Minh để giết anh.Nên đã sử dụng thân pháp và không gian né khỏi bia Huyền Diệu, rồi áp sát Tô Minh là cách tốt nhất.Có vậy mới đỡ mất thời gian và nắm chắc được việc Tô Minh không kịp gọi bia Huyền Diệu về đế phòng ngự.Quả nhiên, Quái Nhân Tiên Hạc đã làm như thế.Mà khi đến gần Tô Minh, ông ta vẫn vì muốn nhanh chóng gi3t ch3t anh, nên đã chọn cách nhanh nhất là dùng gậy đập xuống.Đương nhiên khi đó ông ta không sử dụng chân khí và võ kỹ lên gậy vì nó cần có thời gian.Huống chi, Quái Nhân Tiên Hạc cũng tin rằng dù không có chân khí hay võ kỹ thì riêng sức mạnh và sự đáng sợ của gậy Tiên Hạc đã đủ đế gi3t ch3t Tô Minh mười ngàn lần rồi!Cũng không phải là ông ta tự kiêu hay gì.Tô Minh ước tính chắc riêng sức mạnh của Quái Nhân Tiên Hạc đã đạt tới khoảng 1 tỷ kg.Nó là một con số cực kỳ khủng bố.Nếu là một tu giả võ đạo Văn Đạo tầng tám hay tầng chín nào chắc đã bị đánh thành thịt nát rồi.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Thoáng chốc, cánh tay phải và cẳng chân Tô Minh đã nổ tung, máu thịt bay tứ tung.Sắc mặt anh lập tức trắng bệch, vội lùi ra sau.Khí thế trên người anh chợt suy yếu, cả người rách mướp như hóa thành mảnh nhỏ, rồi bay ngược ra sau!Nhưng đó cũng không quan trọng, điều khó tin và đáng sợ hơn là… Trong quá trình bay ngược ra sau, cánh tay trông cực kỳ thê thảm giống như một đống thịt nát kia lại nắm chặt lấy gậy Tiên Hạc.Anh… thế mà lại chụp được gậy Tiên Hạc, hơn nữa còn cướp được nó.Song, đây chỉ là bắt đầu.Trong khi tất cả mọi người sởn gai ốc thì chỉ trong nửa giây bay ngược ra sau, cơ thể trông vô cùng thê thảm của Tô Minh bắt đầu khôi phục.Đầu tiên là các khớp đã vỡ vụn nối liền với nhau, máu thịt lúc nhúc, kinh mạch cũng được nối lại.Trông cực kỳ khủng bố!Quả thật đã vượt qua sự hiểu biết về cường độ cơ thể của mọi người.“May mà mình đã đúng”, trong cơn đau cùng cực, Tô Minh nhe răng cười, sướng rơn.Ban nãy, anh đã đánh cược.Sao anh lại không biết chuyện dùng bia Huyền Diệu tấn công, rời khỏi bên cạnh, đồng nghĩa sẽ cho Quái Nhân Tiên Hạc cơ hội gi3t ch3t mình chứ?Nhưng đó là điều anh muốn.Anh cược Quái Nhân sẽ chọn cách đến gần mình.Mà thế thì anh mới có cơ hội.Đúng thế, Quái Nhân Tiên Hạc quá mạnh, mạnh đến nỗi đáng sợ, không phải anh của bây giờ có thể vượt qua.Nếu để Quái Nhân Tiên Hạc phát huy như thường, đặc biệt là chiến đấu ở cự ly xa, mỗi một chiêu đều có chân khí, võ kỹ và quy luật không gian.Tô Minh dám dùng cơ thể và tay mình tiếp thử thì chắc chắn sẽ hóa thành cát bụi.Nhưng vì Quái Nhân Tiên Hạc vừa phải né bia Huyền Diệu,vừa phải lợi dụng khi nó rời khỏi bên cạnh Tô Minh để giết anh.Nên đã sử dụng thân pháp và không gian né khỏi bia Huyền Diệu, rồi áp sát Tô Minh là cách tốt nhất.Có vậy mới đỡ mất thời gian và nắm chắc được việc Tô Minh không kịp gọi bia Huyền Diệu về đế phòng ngự.Quả nhiên, Quái Nhân Tiên Hạc đã làm như thế.Mà khi đến gần Tô Minh, ông ta vẫn vì muốn nhanh chóng gi3t ch3t anh, nên đã chọn cách nhanh nhất là dùng gậy đập xuống.Đương nhiên khi đó ông ta không sử dụng chân khí và võ kỹ lên gậy vì nó cần có thời gian.Huống chi, Quái Nhân Tiên Hạc cũng tin rằng dù không có chân khí hay võ kỹ thì riêng sức mạnh và sự đáng sợ của gậy Tiên Hạc đã đủ đế gi3t ch3t Tô Minh mười ngàn lần rồi!Cũng không phải là ông ta tự kiêu hay gì.Tô Minh ước tính chắc riêng sức mạnh của Quái Nhân Tiên Hạc đã đạt tới khoảng 1 tỷ kg.Nó là một con số cực kỳ khủng bố.Nếu là một tu giả võ đạo Văn Đạo tầng tám hay tầng chín nào chắc đã bị đánh thành thịt nát rồi.

Chương 1034: 1034: Chiến Quái Nhân Tiên Hạc