“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 483
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Năm ấy, có người trà trộn vào trong Đế Đô của đế quốc Thương Nghiễm để ám sát thuộc hạ, và kẻ đó đã sử dụng... ấn Thiên Thủ!” Ấn Thiên Thủ! Lời này nói ra, Tần Ninh hơi sửng sốt. “Ấn Thiên Thủ, ấn Thiên Thủ...” Tần Ninh lẩm bẩm, phảng phất như rơi vào trong hồi ức. Thương Hư không lên tiếng mà chỉ yên tĩnh đứng đó. “Ấn Thiên Thủ?” Thiên Động Tiên cũng kinh ngạc vô cùng. “Ông què, ấn Thiên Thủ là linh quyết gì vậy?” “Ấn Thiên Thủ là ấn pháp do đích thân Cửu U Đại Đế sáng tạo ra, uy lực vô cùng, có thể nói là một ấn quyết danh chấn khắp Cửu U đại lục”. Thiên Động Tiên chậm rãi nói: “Ta từng đọc được ghi chép trong học viện rằng, ấn Thiên Thủ chính là thần ấn vô thượng. Năm đó Cửu U Đại Đế sáng tạo ra ấn này, hoàn thiện cực kỳ, sau đó truyền lại cho đồ nhi của mình là tôn giả Thanh Vân”. “Mà sau đó, tôn giả Thanh Vân cũng truyền lại nó cho cương vương Minh Uyên và viện trưởng học viện Thiên Thần”. “Sau đó thì ta không rõ nữa...” Nghe vậy, Thương Hư tiếp tục nói: “Ngoài bốn vị này ra thì toàn bộ Cửu U đại lục chỉ còn một người khác nữa biết”. “Lạc hoàng, Lạc Phi Vũ!” Thương Hư cẩn thận nói. “Lạc hoàng!” Nghe vậy, ông què và hai cô gái cũng sửng sốt. Uy danh của Lạc hoàng ở trong Cửu U đại lục này không ai là không biết. Thương Hư giữ được mạng để kéo dài tuổi thọ, mặc dù thực lực không ngừng giảm sút, nhưng cuối cùng vẫn là một sự tồn tại mạnh mẽ. Đế quốc Thương Nghiễm cũng vì có Thương Hư mà mới có được nền tảng và thực lực làm đế quốc đứng đầu. Nếu Thương Hư làm được thì không chừng những người khác cũng có thể. “Ấn Thiên Thủ à...” Tần Ninh cười khổ.
“Năm ấy, có người trà trộn vào trong Đế Đô của đế quốc Thương Nghiễm để ám sát thuộc hạ, và kẻ đó đã sử dụng... ấn Thiên Thủ!”
Ấn Thiên Thủ!
Lời này nói ra, Tần Ninh hơi sửng sốt.
“Ấn Thiên Thủ, ấn Thiên Thủ...”
Tần Ninh lẩm bẩm, phảng phất như rơi vào trong hồi ức.
Thương Hư không lên tiếng mà chỉ yên tĩnh đứng đó.
“Ấn Thiên Thủ?”
Thiên Động Tiên cũng kinh ngạc vô cùng.
“Ông què, ấn Thiên Thủ là linh quyết gì vậy?”
“Ấn Thiên Thủ là ấn pháp do đích thân Cửu U Đại Đế sáng tạo ra, uy lực vô cùng, có thể nói là một ấn quyết danh chấn khắp Cửu U đại lục”.
Thiên Động Tiên chậm rãi nói: “Ta từng đọc được ghi chép trong học viện rằng, ấn Thiên Thủ chính là thần ấn vô thượng. Năm đó Cửu U Đại Đế sáng tạo ra ấn này, hoàn thiện cực kỳ, sau đó truyền lại cho đồ nhi của mình là tôn giả Thanh Vân”.
“Mà sau đó, tôn giả Thanh Vân cũng truyền lại nó cho cương vương Minh Uyên và viện trưởng học viện Thiên Thần”.
“Sau đó thì ta không rõ nữa...”
Nghe vậy, Thương Hư tiếp tục nói: “Ngoài bốn vị này ra thì toàn bộ Cửu U đại lục chỉ còn một người khác nữa biết”.
“Lạc hoàng, Lạc Phi Vũ!”
Thương Hư cẩn thận nói.
“Lạc hoàng!”
Nghe vậy, ông què và hai cô gái cũng sửng sốt.
Uy danh của Lạc hoàng ở trong Cửu U đại lục này không ai là không biết.
Thương Hư giữ được mạng để kéo dài tuổi thọ, mặc dù thực lực không ngừng giảm sút, nhưng cuối cùng vẫn là một sự tồn tại mạnh mẽ. Đế quốc Thương Nghiễm cũng vì có Thương Hư mà mới có được nền tảng và thực lực làm đế quốc đứng đầu.
Nếu Thương Hư làm được thì không chừng những người khác cũng có thể.
“Ấn Thiên Thủ à...”
Tần Ninh cười khổ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Năm ấy, có người trà trộn vào trong Đế Đô của đế quốc Thương Nghiễm để ám sát thuộc hạ, và kẻ đó đã sử dụng... ấn Thiên Thủ!” Ấn Thiên Thủ! Lời này nói ra, Tần Ninh hơi sửng sốt. “Ấn Thiên Thủ, ấn Thiên Thủ...” Tần Ninh lẩm bẩm, phảng phất như rơi vào trong hồi ức. Thương Hư không lên tiếng mà chỉ yên tĩnh đứng đó. “Ấn Thiên Thủ?” Thiên Động Tiên cũng kinh ngạc vô cùng. “Ông què, ấn Thiên Thủ là linh quyết gì vậy?” “Ấn Thiên Thủ là ấn pháp do đích thân Cửu U Đại Đế sáng tạo ra, uy lực vô cùng, có thể nói là một ấn quyết danh chấn khắp Cửu U đại lục”. Thiên Động Tiên chậm rãi nói: “Ta từng đọc được ghi chép trong học viện rằng, ấn Thiên Thủ chính là thần ấn vô thượng. Năm đó Cửu U Đại Đế sáng tạo ra ấn này, hoàn thiện cực kỳ, sau đó truyền lại cho đồ nhi của mình là tôn giả Thanh Vân”. “Mà sau đó, tôn giả Thanh Vân cũng truyền lại nó cho cương vương Minh Uyên và viện trưởng học viện Thiên Thần”. “Sau đó thì ta không rõ nữa...” Nghe vậy, Thương Hư tiếp tục nói: “Ngoài bốn vị này ra thì toàn bộ Cửu U đại lục chỉ còn một người khác nữa biết”. “Lạc hoàng, Lạc Phi Vũ!” Thương Hư cẩn thận nói. “Lạc hoàng!” Nghe vậy, ông què và hai cô gái cũng sửng sốt. Uy danh của Lạc hoàng ở trong Cửu U đại lục này không ai là không biết. Thương Hư giữ được mạng để kéo dài tuổi thọ, mặc dù thực lực không ngừng giảm sút, nhưng cuối cùng vẫn là một sự tồn tại mạnh mẽ. Đế quốc Thương Nghiễm cũng vì có Thương Hư mà mới có được nền tảng và thực lực làm đế quốc đứng đầu. Nếu Thương Hư làm được thì không chừng những người khác cũng có thể. “Ấn Thiên Thủ à...” Tần Ninh cười khổ.