“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 508: Lệnh bài bị người ta trộm đi rồi.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Xem ra gã Vân Chấn kia sắp thua rồi!”  Tần Ninh cười lạnh nói: “Tiểu Vũ, chuẩn bị xong chưa?”  Nghe lời nói của Tần Ninh, lúc này 4 chân của Tiểu Vũ đạp lên cây, bộ dạng nóng lòng muốn thử.  “Nhớ kỹ, phá vỡ bức tường lông chim, lấy tấm lệnh bài kia ra rồi lập tức tập hợp với ta, hai người chúng ta lập tức chạy biến”.  Tần Ninh nheo mắt khẽ cười.  Tiểu Vũ cũng phấn kích không thôi.  Nghĩ tới bộ dạng bi thảm của cha mẹ mình, lại nhìn thấy khí thế những kẻ kia tranh đấu, ánh sáng ở 3 sừng trên đầu nó chợt dao động.  “Chuẩn bị, xuất phát!”  Tần Ninh vừa dứt lời thì bóng dáng của Tiểu Vũ chợt lướt qua hóa thành một ánh sáng.  Mà lúc này, nhân mã 3 bên đã đánh đến mức tan tác.  “Vân Chấn, sao phải vậy chứ?  Thiên Lãm Thanh không nén nổi quát lên: “Ngươi làm như thế chỉ là con đường chết mà thôi. Lẽ nào vì một lệnh bài nòng cốt mà thật sự đấu với hai người bọn ta đến mức ngươi sống ta chết sao?”  “Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hai người chúng ta đánh độc chiến quả thực không phải là đối thủ của ngươi, nhưng liên hợp lại thì ngươi cũng đừng mơ đến phần thắng”.  Nhạc Vân Nhiên lúc này cũng thở dồn dập.  Vân Chấn cười lớn.  “Hai người các ngươi chắc đã quên, ta làm thế nào mà giết chết được hai con linh thú cấp 5 rồi hả?”  Lúc này, Vân Chấn đạp một bước lên, nhảy lên cao hơn trăm mét.  “Đại Nhật thần kiếm, kiếm chém thiên hạ!”  Vù…  Lúc này, trong tay Vân Chấn xuất hiện một thanh kiếm dài lóe lên ánh sáng lạnh thấu xương, sau đó ánh kiếm chợt vụt ra.   “Ngươi không cần mạng nữa hả?”  Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên chợt tái mét mặt.  

“Xem ra gã Vân Chấn kia sắp thua rồi!”  

Tần Ninh cười lạnh nói: “Tiểu Vũ, chuẩn bị xong chưa?”  

Nghe lời nói của Tần Ninh, lúc này 4 chân của Tiểu Vũ đạp lên cây, bộ dạng nóng lòng muốn thử.  

“Nhớ kỹ, phá vỡ bức tường lông chim, lấy tấm lệnh bài kia ra rồi lập tức tập hợp với ta, hai người chúng ta lập tức chạy biến”.  

Tần Ninh nheo mắt khẽ cười.  

Tiểu Vũ cũng phấn kích không thôi.  

Nghĩ tới bộ dạng bi thảm của cha mẹ mình, lại nhìn thấy khí thế những kẻ kia tranh đấu, ánh sáng ở 3 sừng trên đầu nó chợt dao động.  

“Chuẩn bị, xuất phát!”  

Tần Ninh vừa dứt lời thì bóng dáng của Tiểu Vũ chợt lướt qua hóa thành một ánh sáng.  

Mà lúc này, nhân mã 3 bên đã đánh đến mức tan tác.  

“Vân Chấn, sao phải vậy chứ?  

Thiên Lãm Thanh không nén nổi quát lên: “Ngươi làm như thế chỉ là con đường chết mà thôi. Lẽ nào vì một lệnh bài nòng cốt mà thật sự đấu với hai người bọn ta đến mức ngươi sống ta chết sao?”  

“Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hai người chúng ta đánh độc chiến quả thực không phải là đối thủ của ngươi, nhưng liên hợp lại thì ngươi cũng đừng mơ đến phần thắng”.  

Nhạc Vân Nhiên lúc này cũng thở dồn dập.  

Vân Chấn cười lớn.  

“Hai người các ngươi chắc đã quên, ta làm thế nào mà giết chết được hai con linh thú cấp 5 rồi hả?”  

Lúc này, Vân Chấn đạp một bước lên, nhảy lên cao hơn trăm mét.  

“Đại Nhật thần kiếm, kiếm chém thiên hạ!”  

Vù…  

Lúc này, trong tay Vân Chấn xuất hiện một thanh kiếm dài lóe lên ánh sáng lạnh thấu xương, sau đó ánh kiếm chợt vụt ra.   

“Ngươi không cần mạng nữa hả?”  

Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên chợt tái mét mặt.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Xem ra gã Vân Chấn kia sắp thua rồi!”  Tần Ninh cười lạnh nói: “Tiểu Vũ, chuẩn bị xong chưa?”  Nghe lời nói của Tần Ninh, lúc này 4 chân của Tiểu Vũ đạp lên cây, bộ dạng nóng lòng muốn thử.  “Nhớ kỹ, phá vỡ bức tường lông chim, lấy tấm lệnh bài kia ra rồi lập tức tập hợp với ta, hai người chúng ta lập tức chạy biến”.  Tần Ninh nheo mắt khẽ cười.  Tiểu Vũ cũng phấn kích không thôi.  Nghĩ tới bộ dạng bi thảm của cha mẹ mình, lại nhìn thấy khí thế những kẻ kia tranh đấu, ánh sáng ở 3 sừng trên đầu nó chợt dao động.  “Chuẩn bị, xuất phát!”  Tần Ninh vừa dứt lời thì bóng dáng của Tiểu Vũ chợt lướt qua hóa thành một ánh sáng.  Mà lúc này, nhân mã 3 bên đã đánh đến mức tan tác.  “Vân Chấn, sao phải vậy chứ?  Thiên Lãm Thanh không nén nổi quát lên: “Ngươi làm như thế chỉ là con đường chết mà thôi. Lẽ nào vì một lệnh bài nòng cốt mà thật sự đấu với hai người bọn ta đến mức ngươi sống ta chết sao?”  “Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hai người chúng ta đánh độc chiến quả thực không phải là đối thủ của ngươi, nhưng liên hợp lại thì ngươi cũng đừng mơ đến phần thắng”.  Nhạc Vân Nhiên lúc này cũng thở dồn dập.  Vân Chấn cười lớn.  “Hai người các ngươi chắc đã quên, ta làm thế nào mà giết chết được hai con linh thú cấp 5 rồi hả?”  Lúc này, Vân Chấn đạp một bước lên, nhảy lên cao hơn trăm mét.  “Đại Nhật thần kiếm, kiếm chém thiên hạ!”  Vù…  Lúc này, trong tay Vân Chấn xuất hiện một thanh kiếm dài lóe lên ánh sáng lạnh thấu xương, sau đó ánh kiếm chợt vụt ra.   “Ngươi không cần mạng nữa hả?”  Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên chợt tái mét mặt.  

Chương 508: Lệnh bài bị người ta trộm đi rồi.