Anh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc…

Chương 431

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 431“Nhà họ Dương là cái thá gì chứ?”Nhưng dáng vẻ thờ ơ cũng giọng nói bất cần của Sở Bắc đã khiến Dương Xuyên càng tuyệt vọng hơn.Sở Bắc có thân phận thần bí, thực lực cũng rất đáng sợ.Có lẽ anh thật sự không sợ nhà họ Dương thật.“Vậy mày muốn gì?”Dương Xuyên thật sự thấy sợ!Chắc chắn Sở Bắc sẽ không tha cho hắn ta sau khi hắn ta đã làm nhiều việc như vậy.“Anh yên tâm, tôi không giết anh đâu, vì mạng của anh không đáng giá!”Sở Bắc khẽ lắc đầu, rồi đưa Tiểu Vũ Tâm sang tay Thanh Vũ.Thanh Vũ hiểu ý, lập tức bế cô bé rời đi ngay.Lúc này, chỉ còn Sở Bắc và Dương Xuyên đang ngồi dưới đất run rẩy.“Giúp tôi gửi lời đến người nhà anh!”Sở Bắc chắp tay sau lưng rồi cất giọng điềm nhiên.“Chuyện… gì?”Sở Bắc ngẫm nghĩ rồi nói: “Bảo với họ rằng lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt! Quả báo chỉ đến muộn, chứ không phải không có!”Nghe thấy thế, Dương Xuyên trợn tròn mắt rồi nhìn Sở Bắc với vẻ đầy khó tin.Câu nói này của anh có vẻ rất đơn giản, nhưng lại ẩn chứa hàm ý sâu xa nào đó.“Mày… rốt cuộc mày là ai?”Lúc này, Dương Xuyên càng thêm hãi hùng.Ban đầu, hắn ta cứ ngỡ Sở Bắc là con mồi.Nhưng hoá ra, từ đầu đến cuối, chính hắn ta mới là đối tượng bị săn.“Anh muốn biết lắm à?”Sở Bắc vẫn rất bình tĩnh, giọng nói còn có vẻ bỡn cợt.Dương Xuyên không trả lời.Sở Bắc lắc đầu rồi nói.“Nhưng đôi khi biết nhiều lại không tốt, anh chỉ cần biết tôi là người phương Bắc là đủ rồi!”“Anh là người phương Bắc ư?”Dương Xuyên ngẩn ra.Ngay sau đó, dường như hắn ta đã nghĩ ra điều gì đó nên lập tức hoá đá.Vậy là Sở Bắc ở phương Bắc, lại còn thao túng được tập đoàn Dã Bắc…Ầm!Dương Xuyên hít vào một hơi lạnh, cơ thể không ngừng run rẩy.Thần tướng trấn quốc.Đây là điều duy nhất mà hắn ta nghĩ ra được.Vì cái tên đó rất nổi tiếng.

Chương 431

“Nhà họ Dương là cái thá gì chứ?”

Nhưng dáng vẻ thờ ơ cũng giọng nói bất cần của Sở Bắc đã khiến Dương Xuyên càng tuyệt vọng hơn.

Sở Bắc có thân phận thần bí, thực lực cũng rất đáng sợ.

Có lẽ anh thật sự không sợ nhà họ Dương thật.

“Vậy mày muốn gì?”

Dương Xuyên thật sự thấy sợ!

Chắc chắn Sở Bắc sẽ không tha cho hắn ta sau khi hắn ta đã làm nhiều việc như vậy.

“Anh yên tâm, tôi không giết anh đâu, vì mạng của anh không đáng giá!”

Sở Bắc khẽ lắc đầu, rồi đưa Tiểu Vũ Tâm sang tay Thanh Vũ.

Thanh Vũ hiểu ý, lập tức bế cô bé rời đi ngay.

Lúc này, chỉ còn Sở Bắc và Dương Xuyên đang ngồi dưới đất run rẩy.

“Giúp tôi gửi lời đến người nhà anh!”

Sở Bắc chắp tay sau lưng rồi cất giọng điềm nhiên.

“Chuyện… gì?”

Sở Bắc ngẫm nghĩ rồi nói: “Bảo với họ rằng lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt! Quả báo chỉ đến muộn, chứ không phải không có!”

Nghe thấy thế, Dương Xuyên trợn tròn mắt rồi nhìn Sở Bắc với vẻ đầy khó tin.

Câu nói này của anh có vẻ rất đơn giản, nhưng lại ẩn chứa hàm ý sâu xa nào đó.

“Mày… rốt cuộc mày là ai?”

Lúc này, Dương Xuyên càng thêm hãi hùng.

Ban đầu, hắn ta cứ ngỡ Sở Bắc là con mồi.

Nhưng hoá ra, từ đầu đến cuối, chính hắn ta mới là đối tượng bị săn.

“Anh muốn biết lắm à?”

Sở Bắc vẫn rất bình tĩnh, giọng nói còn có vẻ bỡn cợt.

Dương Xuyên không trả lời.

Sở Bắc lắc đầu rồi nói.

“Nhưng đôi khi biết nhiều lại không tốt, anh chỉ cần biết tôi là người phương Bắc là đủ rồi!”

“Anh là người phương Bắc ư?”

Dương Xuyên ngẩn ra.

Ngay sau đó, dường như hắn ta đã nghĩ ra điều gì đó nên lập tức hoá đá.

Vậy là Sở Bắc ở phương Bắc, lại còn thao túng được tập đoàn Dã Bắc…

Ầm!

Dương Xuyên hít vào một hơi lạnh, cơ thể không ngừng run rẩy.

Thần tướng trấn quốc.

Đây là điều duy nhất mà hắn ta nghĩ ra được.

Vì cái tên đó rất nổi tiếng.

Chiến Thần Sở BắcTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhAnh thanh niên cảm khái, chống gậy đứng lên, sờ vào huân chương công quân gắn chi chít trên bộ quân trang mà trầm ngâm nhớ về quá khứ. Người bình thường dù chỉ nhận được một chiếc trong số những huân chương này cũng đủ để họ khoe khoang cả đời. Nhưng đây mới chỉ là một nửa trong số những gì anh từng nhận được. Chàng trai này tên là Sở Bắc, hai mươi tám tuổi. Có lẽ người trong thiên hạ không biết đến cái tên này. Nhưng anh còn có một danh xưng mà không ai không biết, thần tướng trấn quốc. Chỉ bốn chữ này cũng đủ thấy uy nghiêm rồi. Tên tuổi này làm đám trộm cắp trên mọi nẻo đường phương Bắc không dám vượt quá giới hạn suốt năm năm trời. Thế nhưng, năm năm trước! Sở Bắc đích thân tới Tân Hải chấp hành nhiệm vụ, không ngờ bị người của mình bán đứng, không những bị thương nặng mà còn trúng dược vật thúc tình, mấy lần suýt chết. Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cô gái bất chấp mọi thứ mà cứu anh. Giúp anh chạy trốn, giúp anh trừ độc… Chương 431“Nhà họ Dương là cái thá gì chứ?”Nhưng dáng vẻ thờ ơ cũng giọng nói bất cần của Sở Bắc đã khiến Dương Xuyên càng tuyệt vọng hơn.Sở Bắc có thân phận thần bí, thực lực cũng rất đáng sợ.Có lẽ anh thật sự không sợ nhà họ Dương thật.“Vậy mày muốn gì?”Dương Xuyên thật sự thấy sợ!Chắc chắn Sở Bắc sẽ không tha cho hắn ta sau khi hắn ta đã làm nhiều việc như vậy.“Anh yên tâm, tôi không giết anh đâu, vì mạng của anh không đáng giá!”Sở Bắc khẽ lắc đầu, rồi đưa Tiểu Vũ Tâm sang tay Thanh Vũ.Thanh Vũ hiểu ý, lập tức bế cô bé rời đi ngay.Lúc này, chỉ còn Sở Bắc và Dương Xuyên đang ngồi dưới đất run rẩy.“Giúp tôi gửi lời đến người nhà anh!”Sở Bắc chắp tay sau lưng rồi cất giọng điềm nhiên.“Chuyện… gì?”Sở Bắc ngẫm nghĩ rồi nói: “Bảo với họ rằng lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt! Quả báo chỉ đến muộn, chứ không phải không có!”Nghe thấy thế, Dương Xuyên trợn tròn mắt rồi nhìn Sở Bắc với vẻ đầy khó tin.Câu nói này của anh có vẻ rất đơn giản, nhưng lại ẩn chứa hàm ý sâu xa nào đó.“Mày… rốt cuộc mày là ai?”Lúc này, Dương Xuyên càng thêm hãi hùng.Ban đầu, hắn ta cứ ngỡ Sở Bắc là con mồi.Nhưng hoá ra, từ đầu đến cuối, chính hắn ta mới là đối tượng bị săn.“Anh muốn biết lắm à?”Sở Bắc vẫn rất bình tĩnh, giọng nói còn có vẻ bỡn cợt.Dương Xuyên không trả lời.Sở Bắc lắc đầu rồi nói.“Nhưng đôi khi biết nhiều lại không tốt, anh chỉ cần biết tôi là người phương Bắc là đủ rồi!”“Anh là người phương Bắc ư?”Dương Xuyên ngẩn ra.Ngay sau đó, dường như hắn ta đã nghĩ ra điều gì đó nên lập tức hoá đá.Vậy là Sở Bắc ở phương Bắc, lại còn thao túng được tập đoàn Dã Bắc…Ầm!Dương Xuyên hít vào một hơi lạnh, cơ thể không ngừng run rẩy.Thần tướng trấn quốc.Đây là điều duy nhất mà hắn ta nghĩ ra được.Vì cái tên đó rất nổi tiếng.

Chương 431