“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 916: Năng lực của mình?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười nói: “Hoàn thiện được tầng sáu thì cô có thể lên thẳng cảnh giới Thiên Nguyên đấy”.  Nhìn Thiên Linh Lung, Tần Ninh cũng không thể không khen ngợi.  Chưa đầy hai mươi mà đã đạt cảnh giới Thiên Nguyên, thiên phú này quá kinh khủng.  Ở một trình độ nào đó, so với Viên Viên và Sương Nhi thì cũng ngang cơ.  Mặc dù nói Thiên Linh Lung có thực lực mạnh hơn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, nhưng không có nghĩa thiên phú của cô ta cao hơn hai người kia.  Phải biết rằng, Thiên Linh Lung một mạch ở trong Thiên Đạo lâu, tiếp nhận truyền thừa từ nhỏ đến lớn, có tài nguyên tu luyện tốt nhất.  Mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng là sau khi gặp hắn, được hắn điều chỉnh, dạy dỗ, cùng đan dược phụ trợ mới đạt được cao độ hiện giờ.  Ngày sau, hai cô sẽ không hề kém Thiên Linh Lung.  “Tông chủ, ta có một chuyện không hiểu, tông chủ có thể chỉ giáo hay không?”, Thiên Linh Lung xinh đẹp mà giọng nói cũng êm tai.  “Nói đi”.  “Bỏ qua U Động Thiên không nói, bên người tông chủ có hộ vệ mạnh mẽ là lão Vệ, muốn tự lập tông môn chẳng phải rất dễ dàng sao? Hà cớ gì phải nhớ mãi không quên Thanh Vân tông?”  Thiên Linh Lung thật sự không hiểu.  Lão Vệ mạnh mẽ như thế nào, không một ai biết rõ, nhưng đến cả cha cô ta còn nói, ông ta không thể thắng được lão Vệ.  Đừng nói là cha mình, đến cả hai hộ pháp U Hồn U Quỷ là địa năng cảnh giới Hóa Thần mà còn phải cẩn thận khi đối mặt với lão Vệ.  “Vậy thì chán lắm...”  Tần Ninh cười nói: “Ta muốn dựa vào năng lực của mình, đưa Thanh Vân tông trở nên lớn mạnh”.  Năng lực của mình?  Thiên Linh Lung lại nói: “U Động Thiên có tính là năng lực của tông chủ không?”  “Ông ta cam tâm tình nguyện giúp ta, ta việc gì phải từ chối?”  Nghe vậy, Thiên Linh Lung nhất thời không thể đáp lại được. Tần Ninh đúng là một người thần bí.  Mà sự thần bí này không phải do Tần Ninh tự xây nên, mà là từng bước thể hiện ra sau mỗi một việc phát sinh.  Khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh cũng không hề rời khỏi phái Thanh Vân.  Cả ngày ở lì trong môn phái, yên lặng không có việc gì thì ở cùng một chỗ với Thiên Linh Lung trên đỉnh Huyền Trần.  Hoặc là xuống đỉnh núi Huyền Trần giải đáp từng vấn đề mấu chốt tu hành mà các đệ tử môn hạ trấn giữ trong Võ Các hỏi.  Nhưng theo thời gian trôi qua, công việc này dần dần giao cho Thiên Linh Lung. 

Tần Ninh cười nói: “Hoàn thiện được tầng sáu thì cô có thể lên thẳng cảnh giới Thiên Nguyên đấy”.  

Nhìn Thiên Linh Lung, Tần Ninh cũng không thể không khen ngợi.  

Chưa đầy hai mươi mà đã đạt cảnh giới Thiên Nguyên, thiên phú này quá kinh khủng.  

Ở một trình độ nào đó, so với Viên Viên và Sương Nhi thì cũng ngang cơ.  

Mặc dù nói Thiên Linh Lung có thực lực mạnh hơn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, nhưng không có nghĩa thiên phú của cô ta cao hơn hai người kia.  

Phải biết rằng, Thiên Linh Lung một mạch ở trong Thiên Đạo lâu, tiếp nhận truyền thừa từ nhỏ đến lớn, có tài nguyên tu luyện tốt nhất.  

Mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng là sau khi gặp hắn, được hắn điều chỉnh, dạy dỗ, cùng đan dược phụ trợ mới đạt được cao độ hiện giờ.  

Ngày sau, hai cô sẽ không hề kém Thiên Linh Lung.  

“Tông chủ, ta có một chuyện không hiểu, tông chủ có thể chỉ giáo hay không?”, Thiên Linh Lung xinh đẹp mà giọng nói cũng êm tai.  

“Nói đi”.  

“Bỏ qua U Động Thiên không nói, bên người tông chủ có hộ vệ mạnh mẽ là lão Vệ, muốn tự lập tông môn chẳng phải rất dễ dàng sao? Hà cớ gì phải nhớ mãi không quên Thanh Vân tông?”  

Thiên Linh Lung thật sự không hiểu.  

Lão Vệ mạnh mẽ như thế nào, không một ai biết rõ, nhưng đến cả cha cô ta còn nói, ông ta không thể thắng được lão Vệ.  

Đừng nói là cha mình, đến cả hai hộ pháp U Hồn U Quỷ là địa năng cảnh giới Hóa Thần mà còn phải cẩn thận khi đối mặt với lão Vệ.  

“Vậy thì chán lắm...”  

Tần Ninh cười nói: “Ta muốn dựa vào năng lực của mình, đưa Thanh Vân tông trở nên lớn mạnh”.  

Năng lực của mình?  

Thiên Linh Lung lại nói: “U Động Thiên có tính là năng lực của tông chủ không?”  

“Ông ta cam tâm tình nguyện giúp ta, ta việc gì phải từ chối?”  

Nghe vậy, Thiên Linh Lung nhất thời không thể đáp lại được. Tần Ninh đúng là một người thần bí.  

Mà sự thần bí này không phải do Tần Ninh tự xây nên, mà là từng bước thể hiện ra sau mỗi một việc phát sinh.  

Khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh cũng không hề rời khỏi phái Thanh Vân.  

Cả ngày ở lì trong môn phái, yên lặng không có việc gì thì ở cùng một chỗ với Thiên Linh Lung trên đỉnh Huyền Trần.  

Hoặc là xuống đỉnh núi Huyền Trần giải đáp từng vấn đề mấu chốt tu hành mà các đệ tử môn hạ trấn giữ trong Võ Các hỏi.  

Nhưng theo thời gian trôi qua, công việc này dần dần giao cho Thiên Linh Lung. 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười nói: “Hoàn thiện được tầng sáu thì cô có thể lên thẳng cảnh giới Thiên Nguyên đấy”.  Nhìn Thiên Linh Lung, Tần Ninh cũng không thể không khen ngợi.  Chưa đầy hai mươi mà đã đạt cảnh giới Thiên Nguyên, thiên phú này quá kinh khủng.  Ở một trình độ nào đó, so với Viên Viên và Sương Nhi thì cũng ngang cơ.  Mặc dù nói Thiên Linh Lung có thực lực mạnh hơn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, nhưng không có nghĩa thiên phú của cô ta cao hơn hai người kia.  Phải biết rằng, Thiên Linh Lung một mạch ở trong Thiên Đạo lâu, tiếp nhận truyền thừa từ nhỏ đến lớn, có tài nguyên tu luyện tốt nhất.  Mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng là sau khi gặp hắn, được hắn điều chỉnh, dạy dỗ, cùng đan dược phụ trợ mới đạt được cao độ hiện giờ.  Ngày sau, hai cô sẽ không hề kém Thiên Linh Lung.  “Tông chủ, ta có một chuyện không hiểu, tông chủ có thể chỉ giáo hay không?”, Thiên Linh Lung xinh đẹp mà giọng nói cũng êm tai.  “Nói đi”.  “Bỏ qua U Động Thiên không nói, bên người tông chủ có hộ vệ mạnh mẽ là lão Vệ, muốn tự lập tông môn chẳng phải rất dễ dàng sao? Hà cớ gì phải nhớ mãi không quên Thanh Vân tông?”  Thiên Linh Lung thật sự không hiểu.  Lão Vệ mạnh mẽ như thế nào, không một ai biết rõ, nhưng đến cả cha cô ta còn nói, ông ta không thể thắng được lão Vệ.  Đừng nói là cha mình, đến cả hai hộ pháp U Hồn U Quỷ là địa năng cảnh giới Hóa Thần mà còn phải cẩn thận khi đối mặt với lão Vệ.  “Vậy thì chán lắm...”  Tần Ninh cười nói: “Ta muốn dựa vào năng lực của mình, đưa Thanh Vân tông trở nên lớn mạnh”.  Năng lực của mình?  Thiên Linh Lung lại nói: “U Động Thiên có tính là năng lực của tông chủ không?”  “Ông ta cam tâm tình nguyện giúp ta, ta việc gì phải từ chối?”  Nghe vậy, Thiên Linh Lung nhất thời không thể đáp lại được. Tần Ninh đúng là một người thần bí.  Mà sự thần bí này không phải do Tần Ninh tự xây nên, mà là từng bước thể hiện ra sau mỗi một việc phát sinh.  Khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh cũng không hề rời khỏi phái Thanh Vân.  Cả ngày ở lì trong môn phái, yên lặng không có việc gì thì ở cùng một chỗ với Thiên Linh Lung trên đỉnh Huyền Trần.  Hoặc là xuống đỉnh núi Huyền Trần giải đáp từng vấn đề mấu chốt tu hành mà các đệ tử môn hạ trấn giữ trong Võ Các hỏi.  Nhưng theo thời gian trôi qua, công việc này dần dần giao cho Thiên Linh Lung. 

Chương 916: Năng lực của mình?