“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 917: Đây là điềm báo hưng thịnh!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thực lực của Thiên Linh Lung tuy không bằng năm vị trưởng lão, thế nhưng đối với chuyện giảng giải tu hành thì đừng nói là năm vị trưởng lão, cho dù là tông chủ của môn phái trong bậc thang thứ hai như Thiên Đạo Nhất cũng chưa chắc hơn được nàng ta.  Tần Ninh cũng dần dần buông tay, giao Võ Các cho Thiên Linh Lung xử lý.  Hiện nay, trong phái Thanh Vân, các chủ Đan Các là Thẩm Văn Hiên, các chủ Võ Các là Thiên Linh Lung, viện chủ Viện Kiếm Đạo là Kiếm Tiểu Minh.  Còn về phần Khí Các và Trận Các thì do Tần Ninh đích thân xử lý, bởi vì bây giờ Khí Các và Trận Các dường như vẫn chỉ là thùng rỗng kêu to.  Tần Ninh ngược lại chỉ được cái tên, chuyện gì cũng đều không làm.  Mất gần ba tháng trời Tần Ninh mới hoàn thành xong cuốn Thiên Đạo Thánh Điển, giao cho Thiên Đạo Nhất.  Đối với chuyện này, Thiên Đạo Nhất đương nhiên nghìn ơn vạn tạ.  Cái này là khẩu quyết trọng công pháp tầng thứ sáu, đối với Thiên Đạo Lâu bọn họ mà nói thật sự là vô cùng trân quý.  Hơn nữa trong khoảng thời gian này, năm trưởng lão lớn đều không ở phái Thanh Vân, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong phái Thanh Vân đều do đệ tử đứng đầu Lý Nhất Phàm lo liệu, ngoại trừ là đại sự thì Tần Ninh sẽ trả lời vài câu.  Bây giờ Tần Ninh làm tông chủ vẫn chưa được một năm, nghiễm nhiên trở thành chưởng quỹ vung tay (*).  (*) chưởng quỹ vung tay: ý chỉ những người đứng đầu không làm gì, chỉ sai bảo người khác.  Tuy nhiên, phái Thanh Vân trong mấy tháng này cũng càng ngày càng đi đúng hướng, thậm chí còn có không ít người ngưỡng mộ danh tiếng mà tìm đến muốn bái nhập tham gia môn phái.  Đây là điềm báo hưng thịnh!  Thời gian sau đó, bên trong toàn bộ vùng đất Cửu U dường như đã yên ổn, cũng không có xảy ra chuyện lớn gì. Mà phái Thanh Vân sau mấy tháng sôi trào cũng dần dần ổn định trở lại.  Lại nửa năm như vậy trôi qua, bên trong phái Thanh Vân có thể nói là tràn đầy sức sống, số lượng đệ tử bây giờ đã gần hai ngàn người, quả thật là vô cùng náo nhiệt.  Cách lần náo nhiệt trước khoảng chín tháng, trong chín tháng này, phái Thanh Vân cuối cùng đã thật sự có thể được gọi là môn phái trong bậc thang thứ ba.  “Đệ tử mới nhập môn mau đến xem Viện Kiếm Đạo của chúng ta”.  Lúc này, bên trong phái Thanh Vân, trước đại điện Thanh Vân có một bóng hình buồn rầu đang đi qua đi lại, liên tục nói: “Viện trưởng Viện Kiếm Đạo là Kiếm Tiểu Minh, Kiếm Tiểu Minh là huynh đệ của tông chủ phái Thanh Vân chúng ta, còn là hậu nhân của Kiếm Thánh Kiếm Âm Sơn”.  “Tận dụng cơ hội, cơ hội không có lần hai đâu”.  Hôm nay phái Thanh Vân lại một lần nữa tuyển nhận hơn một trăm đệ tử, trước mắt chính là lúc phân chia các môn cho nên ở quảng trường bây giờ trái lại rất náo nhiệt.  “Tiểu Phi, thế nào rồi?”  Lúc này, một bóng người đi đến, trên dưới toàn thân khí tức thâm thúy, lộ ra sức mạnh to lớn khiến người khác không dám coi thường.

Thực lực của Thiên Linh Lung tuy không bằng năm vị trưởng lão, thế nhưng đối với chuyện giảng giải tu hành thì đừng nói là năm vị trưởng lão, cho dù là tông chủ của môn phái trong bậc thang thứ hai như Thiên Đạo Nhất cũng chưa chắc hơn được nàng ta.  

Tần Ninh cũng dần dần buông tay, giao Võ Các cho Thiên Linh Lung xử lý.  

Hiện nay, trong phái Thanh Vân, các chủ Đan Các là Thẩm Văn Hiên, các chủ Võ Các là Thiên Linh Lung, viện chủ Viện Kiếm Đạo là Kiếm Tiểu Minh.  

Còn về phần Khí Các và Trận Các thì do Tần Ninh đích thân xử lý, bởi vì bây giờ Khí Các và Trận Các dường như vẫn chỉ là thùng rỗng kêu to.  

Tần Ninh ngược lại chỉ được cái tên, chuyện gì cũng đều không làm.  

Mất gần ba tháng trời Tần Ninh mới hoàn thành xong cuốn Thiên Đạo Thánh Điển, giao cho Thiên Đạo Nhất.  

Đối với chuyện này, Thiên Đạo Nhất đương nhiên nghìn ơn vạn tạ.  

Cái này là khẩu quyết trọng công pháp tầng thứ sáu, đối với Thiên Đạo Lâu bọn họ mà nói thật sự là vô cùng trân quý.  

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, năm trưởng lão lớn đều không ở phái Thanh Vân, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong phái Thanh Vân đều do đệ tử đứng đầu Lý Nhất Phàm lo liệu, ngoại trừ là đại sự thì Tần Ninh sẽ trả lời vài câu.  

Bây giờ Tần Ninh làm tông chủ vẫn chưa được một năm, nghiễm nhiên trở thành chưởng quỹ vung tay (*).  

(*) chưởng quỹ vung tay: ý chỉ những người đứng đầu không làm gì, chỉ sai bảo người khác.  

Tuy nhiên, phái Thanh Vân trong mấy tháng này cũng càng ngày càng đi đúng hướng, thậm chí còn có không ít người ngưỡng mộ danh tiếng mà tìm đến muốn bái nhập tham gia môn phái.  

Đây là điềm báo hưng thịnh!  

Thời gian sau đó, bên trong toàn bộ vùng đất Cửu U dường như đã yên ổn, cũng không có xảy ra chuyện lớn gì. Mà phái Thanh Vân sau mấy tháng sôi trào cũng dần dần ổn định trở lại.  

Lại nửa năm như vậy trôi qua, bên trong phái Thanh Vân có thể nói là tràn đầy sức sống, số lượng đệ tử bây giờ đã gần hai ngàn người, quả thật là vô cùng náo nhiệt.  

Cách lần náo nhiệt trước khoảng chín tháng, trong chín tháng này, phái Thanh Vân cuối cùng đã thật sự có thể được gọi là môn phái trong bậc thang thứ ba.  

“Đệ tử mới nhập môn mau đến xem Viện Kiếm Đạo của chúng ta”.  

Lúc này, bên trong phái Thanh Vân, trước đại điện Thanh Vân có một bóng hình buồn rầu đang đi qua đi lại, liên tục nói: “Viện trưởng Viện Kiếm Đạo là Kiếm Tiểu Minh, Kiếm Tiểu Minh là huynh đệ của tông chủ phái Thanh Vân chúng ta, còn là hậu nhân của Kiếm Thánh Kiếm Âm Sơn”.  

“Tận dụng cơ hội, cơ hội không có lần hai đâu”.  

Hôm nay phái Thanh Vân lại một lần nữa tuyển nhận hơn một trăm đệ tử, trước mắt chính là lúc phân chia các môn cho nên ở quảng trường bây giờ trái lại rất náo nhiệt.  

“Tiểu Phi, thế nào rồi?”  

Lúc này, một bóng người đi đến, trên dưới toàn thân khí tức thâm thúy, lộ ra sức mạnh to lớn khiến người khác không dám coi thường.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thực lực của Thiên Linh Lung tuy không bằng năm vị trưởng lão, thế nhưng đối với chuyện giảng giải tu hành thì đừng nói là năm vị trưởng lão, cho dù là tông chủ của môn phái trong bậc thang thứ hai như Thiên Đạo Nhất cũng chưa chắc hơn được nàng ta.  Tần Ninh cũng dần dần buông tay, giao Võ Các cho Thiên Linh Lung xử lý.  Hiện nay, trong phái Thanh Vân, các chủ Đan Các là Thẩm Văn Hiên, các chủ Võ Các là Thiên Linh Lung, viện chủ Viện Kiếm Đạo là Kiếm Tiểu Minh.  Còn về phần Khí Các và Trận Các thì do Tần Ninh đích thân xử lý, bởi vì bây giờ Khí Các và Trận Các dường như vẫn chỉ là thùng rỗng kêu to.  Tần Ninh ngược lại chỉ được cái tên, chuyện gì cũng đều không làm.  Mất gần ba tháng trời Tần Ninh mới hoàn thành xong cuốn Thiên Đạo Thánh Điển, giao cho Thiên Đạo Nhất.  Đối với chuyện này, Thiên Đạo Nhất đương nhiên nghìn ơn vạn tạ.  Cái này là khẩu quyết trọng công pháp tầng thứ sáu, đối với Thiên Đạo Lâu bọn họ mà nói thật sự là vô cùng trân quý.  Hơn nữa trong khoảng thời gian này, năm trưởng lão lớn đều không ở phái Thanh Vân, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong phái Thanh Vân đều do đệ tử đứng đầu Lý Nhất Phàm lo liệu, ngoại trừ là đại sự thì Tần Ninh sẽ trả lời vài câu.  Bây giờ Tần Ninh làm tông chủ vẫn chưa được một năm, nghiễm nhiên trở thành chưởng quỹ vung tay (*).  (*) chưởng quỹ vung tay: ý chỉ những người đứng đầu không làm gì, chỉ sai bảo người khác.  Tuy nhiên, phái Thanh Vân trong mấy tháng này cũng càng ngày càng đi đúng hướng, thậm chí còn có không ít người ngưỡng mộ danh tiếng mà tìm đến muốn bái nhập tham gia môn phái.  Đây là điềm báo hưng thịnh!  Thời gian sau đó, bên trong toàn bộ vùng đất Cửu U dường như đã yên ổn, cũng không có xảy ra chuyện lớn gì. Mà phái Thanh Vân sau mấy tháng sôi trào cũng dần dần ổn định trở lại.  Lại nửa năm như vậy trôi qua, bên trong phái Thanh Vân có thể nói là tràn đầy sức sống, số lượng đệ tử bây giờ đã gần hai ngàn người, quả thật là vô cùng náo nhiệt.  Cách lần náo nhiệt trước khoảng chín tháng, trong chín tháng này, phái Thanh Vân cuối cùng đã thật sự có thể được gọi là môn phái trong bậc thang thứ ba.  “Đệ tử mới nhập môn mau đến xem Viện Kiếm Đạo của chúng ta”.  Lúc này, bên trong phái Thanh Vân, trước đại điện Thanh Vân có một bóng hình buồn rầu đang đi qua đi lại, liên tục nói: “Viện trưởng Viện Kiếm Đạo là Kiếm Tiểu Minh, Kiếm Tiểu Minh là huynh đệ của tông chủ phái Thanh Vân chúng ta, còn là hậu nhân của Kiếm Thánh Kiếm Âm Sơn”.  “Tận dụng cơ hội, cơ hội không có lần hai đâu”.  Hôm nay phái Thanh Vân lại một lần nữa tuyển nhận hơn một trăm đệ tử, trước mắt chính là lúc phân chia các môn cho nên ở quảng trường bây giờ trái lại rất náo nhiệt.  “Tiểu Phi, thế nào rồi?”  Lúc này, một bóng người đi đến, trên dưới toàn thân khí tức thâm thúy, lộ ra sức mạnh to lớn khiến người khác không dám coi thường.

Chương 917: Đây là điềm báo hưng thịnh!