“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 921: Bắt một người ư?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong một năm này, Tần Ninh từ cảnh giới Địa Võ tầng thứ năm đạt đến cảnh giới Địa Võ tầng thứ bảy, thế nhưng so với mấy người Kiếm Tiểu Minh thì có thể nói là chậm chạp khiến người khác sôi máu.   Nhưng Tần Ninh căn bản vốn chẳng thèm để ý đến mấy chuyện này, chỉ dốc sức chuyên chú vẽ tranh.  “Đến rồi à!”  Nhìn thấy bốn người nhóm Lý Nhất Phàm đi đến, Tần Ninh vẫn như cũ duy trì động tác vẽ tranh, mở miệng nói: “Buổi tối ta có quan sát thiên tượng, gần đây có thể khởi hành xuất phát lên đường đi đến Thiên Thận Cung!”  Quan sát thiên tượng buổi tối?  Tần Ninh miệt mài ngày đêm vẽ tranh, quan sát thiên tượng buổi tối chỗ nào vậy?  “Nhưng trước đó thì ta chuẩn bị đi đến ngoại vi Cửu U Đại Lục một chuyến, các ngươi cùng ta đi đến đó”.  Tần Ninh cười nhạt nói: “Chuẩn bị một chút đi”.  Chuẩn bị một chút? Chuẩn bị cái gì?  “Đi vào Thiên Thận Cung, ta cũng không chắc sẽ đảm bảo được an toàn cho tất cả các ngươi, cho nên lần này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mới có thể đi vào. Nếu không ta cũng không cần kéo dài đến một năm”.  “Mấy người các ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai xuất phát, ta dẫn các ngươi đi bắt một người”.  Bắt một người ư?  Nghe thấy lời này, bốn người càng thêm mơ hồ, như lọt vào sương mù.  Thế nhưng Tần Ninh từ trước đến nay vẫn luôn khiến người ta không thể nhìn thấu được, bốn người cũng không hỏi thêm.  Đợi đến khi bốn người rời đi, Tần Ninh một mình đứng ở trên đỉnh núi, vẫn vô cùng nghiêm túc vẽ tranh.  Dần dần, một bức tranh hiện ra trước mắt, đó là dáng vẻ của một cô gái. Cô gái trong bức tranh vô cùng trong sáng, dường như rất sống động có thể trực tiếp bước ra ngoài tranh.  “Vẫn chưa được…”  Tần Ninh cười khổ nói: “Lão già, ta đã vẽ ngươi suốt cả một năm trời, lão già ngươi cũng đừng phụ tâm ý của ta chứ!”  Sáng sớm ngày hôm sau, bốn người đã đợi để xuất phát.  Lần này không cưỡi Tiểu Thanh nữa mà là cưỡi linh thú phi hành.  Cửu U Đại Lục rộng lớn mênh mông, cưỡi Tiểu Thanh cho dù tốc độ có nhanh nhưng đến vùng ngoại vi đại lục cũng phải mất ít nhất hơn tháng, mà cưỡi linh thú phi hành thì chí ít có thể rút ngắn được một nửa thời gian.  Trong thời gian một năm này, lão Vệ cũng theo năm vị trưởng lão đi trấn giữ trong khu vực của ba môn phái lớn, giữ gìn sự ổn định, cũng không ở bên cạnh Tần Ninh.  Lúc này, năm người lên đường xuất phát, Tần Ninh cũng không sắp xếp thêm người khác đi cùng.  Ngồi ở trên thân linh thú phi hành, Kiếm Tiểu Minh không nhịn được mà hỏi: “Ca, lần này chúng ta rốt cuộc là đi đâu vậy?”

Trong một năm này, Tần Ninh từ cảnh giới Địa Võ tầng thứ năm đạt đến cảnh giới Địa Võ tầng thứ bảy, thế nhưng so với mấy người Kiếm Tiểu Minh thì có thể nói là chậm chạp khiến người khác sôi máu.   

Nhưng Tần Ninh căn bản vốn chẳng thèm để ý đến mấy chuyện này, chỉ dốc sức chuyên chú vẽ tranh.  

“Đến rồi à!”  

Nhìn thấy bốn người nhóm Lý Nhất Phàm đi đến, Tần Ninh vẫn như cũ duy trì động tác vẽ tranh, mở miệng nói: “Buổi tối ta có quan sát thiên tượng, gần đây có thể khởi hành xuất phát lên đường đi đến Thiên Thận Cung!”  

Quan sát thiên tượng buổi tối?  

Tần Ninh miệt mài ngày đêm vẽ tranh, quan sát thiên tượng buổi tối chỗ nào vậy?  

“Nhưng trước đó thì ta chuẩn bị đi đến ngoại vi Cửu U Đại Lục một chuyến, các ngươi cùng ta đi đến đó”.  

Tần Ninh cười nhạt nói: “Chuẩn bị một chút đi”.  

Chuẩn bị một chút? Chuẩn bị cái gì?  

“Đi vào Thiên Thận Cung, ta cũng không chắc sẽ đảm bảo được an toàn cho tất cả các ngươi, cho nên lần này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mới có thể đi vào. Nếu không ta cũng không cần kéo dài đến một năm”.  

“Mấy người các ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai xuất phát, ta dẫn các ngươi đi bắt một người”.  

Bắt một người ư?  

Nghe thấy lời này, bốn người càng thêm mơ hồ, như lọt vào sương mù.  

Thế nhưng Tần Ninh từ trước đến nay vẫn luôn khiến người ta không thể nhìn thấu được, bốn người cũng không hỏi thêm.  

Đợi đến khi bốn người rời đi, Tần Ninh một mình đứng ở trên đỉnh núi, vẫn vô cùng nghiêm túc vẽ tranh.  

Dần dần, một bức tranh hiện ra trước mắt, đó là dáng vẻ của một cô gái. Cô gái trong bức tranh vô cùng trong sáng, dường như rất sống động có thể trực tiếp bước ra ngoài tranh.  

“Vẫn chưa được…”  

Tần Ninh cười khổ nói: “Lão già, ta đã vẽ ngươi suốt cả một năm trời, lão già ngươi cũng đừng phụ tâm ý của ta chứ!”  

Sáng sớm ngày hôm sau, bốn người đã đợi để xuất phát.  

Lần này không cưỡi Tiểu Thanh nữa mà là cưỡi linh thú phi hành.  

Cửu U Đại Lục rộng lớn mênh mông, cưỡi Tiểu Thanh cho dù tốc độ có nhanh nhưng đến vùng ngoại vi đại lục cũng phải mất ít nhất hơn tháng, mà cưỡi linh thú phi hành thì chí ít có thể rút ngắn được một nửa thời gian.  

Trong thời gian một năm này, lão Vệ cũng theo năm vị trưởng lão đi trấn giữ trong khu vực của ba môn phái lớn, giữ gìn sự ổn định, cũng không ở bên cạnh Tần Ninh.  

Lúc này, năm người lên đường xuất phát, Tần Ninh cũng không sắp xếp thêm người khác đi cùng.  

Ngồi ở trên thân linh thú phi hành, Kiếm Tiểu Minh không nhịn được mà hỏi: “Ca, lần này chúng ta rốt cuộc là đi đâu vậy?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong một năm này, Tần Ninh từ cảnh giới Địa Võ tầng thứ năm đạt đến cảnh giới Địa Võ tầng thứ bảy, thế nhưng so với mấy người Kiếm Tiểu Minh thì có thể nói là chậm chạp khiến người khác sôi máu.   Nhưng Tần Ninh căn bản vốn chẳng thèm để ý đến mấy chuyện này, chỉ dốc sức chuyên chú vẽ tranh.  “Đến rồi à!”  Nhìn thấy bốn người nhóm Lý Nhất Phàm đi đến, Tần Ninh vẫn như cũ duy trì động tác vẽ tranh, mở miệng nói: “Buổi tối ta có quan sát thiên tượng, gần đây có thể khởi hành xuất phát lên đường đi đến Thiên Thận Cung!”  Quan sát thiên tượng buổi tối?  Tần Ninh miệt mài ngày đêm vẽ tranh, quan sát thiên tượng buổi tối chỗ nào vậy?  “Nhưng trước đó thì ta chuẩn bị đi đến ngoại vi Cửu U Đại Lục một chuyến, các ngươi cùng ta đi đến đó”.  Tần Ninh cười nhạt nói: “Chuẩn bị một chút đi”.  Chuẩn bị một chút? Chuẩn bị cái gì?  “Đi vào Thiên Thận Cung, ta cũng không chắc sẽ đảm bảo được an toàn cho tất cả các ngươi, cho nên lần này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mới có thể đi vào. Nếu không ta cũng không cần kéo dài đến một năm”.  “Mấy người các ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai xuất phát, ta dẫn các ngươi đi bắt một người”.  Bắt một người ư?  Nghe thấy lời này, bốn người càng thêm mơ hồ, như lọt vào sương mù.  Thế nhưng Tần Ninh từ trước đến nay vẫn luôn khiến người ta không thể nhìn thấu được, bốn người cũng không hỏi thêm.  Đợi đến khi bốn người rời đi, Tần Ninh một mình đứng ở trên đỉnh núi, vẫn vô cùng nghiêm túc vẽ tranh.  Dần dần, một bức tranh hiện ra trước mắt, đó là dáng vẻ của một cô gái. Cô gái trong bức tranh vô cùng trong sáng, dường như rất sống động có thể trực tiếp bước ra ngoài tranh.  “Vẫn chưa được…”  Tần Ninh cười khổ nói: “Lão già, ta đã vẽ ngươi suốt cả một năm trời, lão già ngươi cũng đừng phụ tâm ý của ta chứ!”  Sáng sớm ngày hôm sau, bốn người đã đợi để xuất phát.  Lần này không cưỡi Tiểu Thanh nữa mà là cưỡi linh thú phi hành.  Cửu U Đại Lục rộng lớn mênh mông, cưỡi Tiểu Thanh cho dù tốc độ có nhanh nhưng đến vùng ngoại vi đại lục cũng phải mất ít nhất hơn tháng, mà cưỡi linh thú phi hành thì chí ít có thể rút ngắn được một nửa thời gian.  Trong thời gian một năm này, lão Vệ cũng theo năm vị trưởng lão đi trấn giữ trong khu vực của ba môn phái lớn, giữ gìn sự ổn định, cũng không ở bên cạnh Tần Ninh.  Lúc này, năm người lên đường xuất phát, Tần Ninh cũng không sắp xếp thêm người khác đi cùng.  Ngồi ở trên thân linh thú phi hành, Kiếm Tiểu Minh không nhịn được mà hỏi: “Ca, lần này chúng ta rốt cuộc là đi đâu vậy?”

Chương 921: Bắt một người ư?