“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 922: “Vậy thì chính là chỗ này rồi!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Ta không biết!” Câu trả lời của Tần Ninh khiến mấy người nhóm Kiếm Tiểu Minh ngạc nhiên. Không biết? Nói đùa cái gì vậy. “Đi đến cương quốc Nam Yến tìm Yến Đế hỏi một chút rồi nói sau”. “Vâng”. Sau khoảng hơn mười ngày, linh thú phi hành xuất hiện ở phía trên đế đô cương quốc Nam Yến dần bay xuống, đám người vốn đang căng thẳng không thôi nhìn thấy người đến là Tần Ninh vội vàng thông báo cho Yến Đế. Chẳng mấy chốc Yến Đế đã xuất hiện, lập tức cung kính tiếp đãi Tần Ninh. “Được rồi, ta đến đây không phải gây phiền phức cho ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút chuyện, ngươi có biết ở trên Cửu U Đại Lục này có một cái sa mạc nào rất kỳ lạ hay không”. Kỳ lạ sao? Yến Đế nhìn về phía Tần Ninh, bày ra vẻ mặt khó hiểu. “Chính là ở bên trong sa mạc có thể sẽ xuất hiện đầm lầy này, rừng này, hồ nước này, chính là một sa mạc như thế. Chú ý, cái ta nói không phải là ốc đảo, mà là một sa mạc có chứa những cái đó”. “Cái mà Tần công tử nói đến có phải là Đại Vũ Lục Châu?” Yến Đế lúc này cười nói: “Chỉ có Đại Vũ Lục Châu mới là một nơi thần kỳ như vậy”. “Đại Vũ Lục Châu cũng không phải là ốc đảo mà là một cái sa mạc, thế nhưng trên sa mạc lại có rừng phát triển rậm rạp, những cái mà ngài nói như rừng rậm, sông núi cũng có ở trên sa mạc, thật sự rất kỳ lạ”. “Vậy thì chính là chỗ này rồi!” Tần Ninh lẩm bẩm. “Đại Vũ Lục Châu, xem ra những cái cũ ấy vẫn còn!” Tần Ninh cười cười, nói: “Yến Đế, ngươi trở về nói với đám Thương Hư Minh Ung và Thiên Ám, trong đế quốc, những đệ tử có tâm tính tố chất tốt có thể đưa đến phái Thanh Vân ở trong vùng đất Cửu U”. “Vâng!” Yến Đế nghe thấy lời này lập tức hiểu rõ, trong thời gian một năm Tần Ninh rời đi, e rằng đã đứng vững ở bên trong vùng đất Cửu U. Nếu không thì sẽ không để đám người Thương Hư bọn hắn phái người đến đó. “Gần đây đế quốc Bắc Minh đã thành lập Thượng Quốc, nguyên soái Thương Hư trấn giữ. Có chúng ta chờ giúp đỡ, sẽ không có vấn đề gì đâu”, Yến Đế cung kính nói. “Được, cương quốc Nam Yến của ngươi có đệ tử thích hợp cũng có thể đưa đến đó”. “Đa tạ Tần công tử”. Yến Đế vội vàng chắp tay. Hắn ta thân là đế vương của một cương quốc, đương nhiên cũng không ngốc. Không chỉ không ngốc, hơn nữa lại còn rất khôn khéo. Thành Cam Ninh bây giờ sớm đã là của Kiếm gia, tất cả mọi việc hắn ta cứ làm theo lời Tần Ninh.
“Ta không biết!”
Câu trả lời của Tần Ninh khiến mấy người nhóm Kiếm Tiểu Minh ngạc nhiên.
Không biết?
Nói đùa cái gì vậy.
“Đi đến cương quốc Nam Yến tìm Yến Đế hỏi một chút rồi nói sau”.
“Vâng”.
Sau khoảng hơn mười ngày, linh thú phi hành xuất hiện ở phía trên đế đô cương quốc Nam Yến dần bay xuống, đám người vốn đang căng thẳng không thôi nhìn thấy người đến là Tần Ninh vội vàng thông báo cho Yến Đế.
Chẳng mấy chốc Yến Đế đã xuất hiện, lập tức cung kính tiếp đãi Tần Ninh.
“Được rồi, ta đến đây không phải gây phiền phức cho ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút chuyện, ngươi có biết ở trên Cửu U Đại Lục này có một cái sa mạc nào rất kỳ lạ hay không”.
Kỳ lạ sao?
Yến Đế nhìn về phía Tần Ninh, bày ra vẻ mặt khó hiểu.
“Chính là ở bên trong sa mạc có thể sẽ xuất hiện đầm lầy này, rừng này, hồ nước này, chính là một sa mạc như thế. Chú ý, cái ta nói không phải là ốc đảo, mà là một sa mạc có chứa những cái đó”.
“Cái mà Tần công tử nói đến có phải là Đại Vũ Lục Châu?”
Yến Đế lúc này cười nói: “Chỉ có Đại Vũ Lục Châu mới là một nơi thần kỳ như vậy”.
“Đại Vũ Lục Châu cũng không phải là ốc đảo mà là một cái sa mạc, thế nhưng trên sa mạc lại có rừng phát triển rậm rạp, những cái mà ngài nói như rừng rậm, sông núi cũng có ở trên sa mạc, thật sự rất kỳ lạ”.
“Vậy thì chính là chỗ này rồi!”
Tần Ninh lẩm bẩm.
“Đại Vũ Lục Châu, xem ra những cái cũ ấy vẫn còn!”
Tần Ninh cười cười, nói: “Yến Đế, ngươi trở về nói với đám Thương Hư Minh Ung và Thiên Ám, trong đế quốc, những đệ tử có tâm tính tố chất tốt có thể đưa đến phái Thanh Vân ở trong vùng đất Cửu U”.
“Vâng!”
Yến Đế nghe thấy lời này lập tức hiểu rõ, trong thời gian một năm Tần Ninh rời đi, e rằng đã đứng vững ở bên trong vùng đất Cửu U.
Nếu không thì sẽ không để đám người Thương Hư bọn hắn phái người đến đó.
“Gần đây đế quốc Bắc Minh đã thành lập Thượng Quốc, nguyên soái Thương Hư trấn giữ. Có chúng ta chờ giúp đỡ, sẽ không có vấn đề gì đâu”, Yến Đế cung kính nói.
“Được, cương quốc Nam Yến của ngươi có đệ tử thích hợp cũng có thể đưa đến đó”.
“Đa tạ Tần công tử”.
Yến Đế vội vàng chắp tay.
Hắn ta thân là đế vương của một cương quốc, đương nhiên cũng không ngốc.
Không chỉ không ngốc, hơn nữa lại còn rất khôn khéo. Thành Cam Ninh bây giờ sớm đã là của Kiếm gia, tất cả mọi việc hắn ta cứ làm theo lời Tần Ninh.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Ta không biết!” Câu trả lời của Tần Ninh khiến mấy người nhóm Kiếm Tiểu Minh ngạc nhiên. Không biết? Nói đùa cái gì vậy. “Đi đến cương quốc Nam Yến tìm Yến Đế hỏi một chút rồi nói sau”. “Vâng”. Sau khoảng hơn mười ngày, linh thú phi hành xuất hiện ở phía trên đế đô cương quốc Nam Yến dần bay xuống, đám người vốn đang căng thẳng không thôi nhìn thấy người đến là Tần Ninh vội vàng thông báo cho Yến Đế. Chẳng mấy chốc Yến Đế đã xuất hiện, lập tức cung kính tiếp đãi Tần Ninh. “Được rồi, ta đến đây không phải gây phiền phức cho ngươi, ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút chuyện, ngươi có biết ở trên Cửu U Đại Lục này có một cái sa mạc nào rất kỳ lạ hay không”. Kỳ lạ sao? Yến Đế nhìn về phía Tần Ninh, bày ra vẻ mặt khó hiểu. “Chính là ở bên trong sa mạc có thể sẽ xuất hiện đầm lầy này, rừng này, hồ nước này, chính là một sa mạc như thế. Chú ý, cái ta nói không phải là ốc đảo, mà là một sa mạc có chứa những cái đó”. “Cái mà Tần công tử nói đến có phải là Đại Vũ Lục Châu?” Yến Đế lúc này cười nói: “Chỉ có Đại Vũ Lục Châu mới là một nơi thần kỳ như vậy”. “Đại Vũ Lục Châu cũng không phải là ốc đảo mà là một cái sa mạc, thế nhưng trên sa mạc lại có rừng phát triển rậm rạp, những cái mà ngài nói như rừng rậm, sông núi cũng có ở trên sa mạc, thật sự rất kỳ lạ”. “Vậy thì chính là chỗ này rồi!” Tần Ninh lẩm bẩm. “Đại Vũ Lục Châu, xem ra những cái cũ ấy vẫn còn!” Tần Ninh cười cười, nói: “Yến Đế, ngươi trở về nói với đám Thương Hư Minh Ung và Thiên Ám, trong đế quốc, những đệ tử có tâm tính tố chất tốt có thể đưa đến phái Thanh Vân ở trong vùng đất Cửu U”. “Vâng!” Yến Đế nghe thấy lời này lập tức hiểu rõ, trong thời gian một năm Tần Ninh rời đi, e rằng đã đứng vững ở bên trong vùng đất Cửu U. Nếu không thì sẽ không để đám người Thương Hư bọn hắn phái người đến đó. “Gần đây đế quốc Bắc Minh đã thành lập Thượng Quốc, nguyên soái Thương Hư trấn giữ. Có chúng ta chờ giúp đỡ, sẽ không có vấn đề gì đâu”, Yến Đế cung kính nói. “Được, cương quốc Nam Yến của ngươi có đệ tử thích hợp cũng có thể đưa đến đó”. “Đa tạ Tần công tử”. Yến Đế vội vàng chắp tay. Hắn ta thân là đế vương của một cương quốc, đương nhiên cũng không ngốc. Không chỉ không ngốc, hơn nữa lại còn rất khôn khéo. Thành Cam Ninh bây giờ sớm đã là của Kiếm gia, tất cả mọi việc hắn ta cứ làm theo lời Tần Ninh.