Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4204
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ngươi lại dám nói xấu Bùi Thiếu, ta trước tiên chơi chết ngươi!”Trong lúc nói chuyện, Vương Nguyên Kiệt cảm thấy nước mắt mình như sắp trào ra!Đây chính là thời khắc mấu chốt!Vào thời khắc mấu chốt, người phụ nữ này còn xúc phạm đến Bùi Nguyên Minh?Đây không phải là tìm cái chết sao?Cô phục vụ xinh đẹp, giờ phút này càng là mặt mũi bầm dập, ngã trên mặt đất một mặt ủy khuất.Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Vương Thiếu, ngươi không phải rất bá khí sao?”“Ngươi không phải muốn phế bỏ ta một tay, để ta đem nữ nhân của ta đưa đến ngươi nơi đó, cho ngươi vui vẻ sao?”” Thế nào? Không trâu bò nữa sao?”“Bùi Thiếu, tôi sai rồi! Tôi thật sự là sai rồi!”Vương Nguyên Kiệt giờ phút này không ngừng dập đầu, không ngừng van xin.” Van cầu ngài, ngài cứ coi tôi như cái rắm thả đi!”” Van cầu ngài, hãy cho tôi một con đường sống, một cơ hội!”“Chị dâu, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi!”“Tôi sẽ không bao giờ bắt nạt nam nhân nữa!”” Về sau tôi cam đoan, tôi nhất định làm một người tốt, và tôi có thể đi quét đường mỗi ngày!”Vương Nguyên Kiệt một vẻ thay đổi triệt để.Hắn biết rất rõ, nếu Bùi Nguyên Minh không hài lòng, cho dù Bùi Nguyên Minh không ra tay, Tạ Mộng Dao cũng có thể thiến hắn.Trần Hồng Hiên lúc này cũng nắm chặt tay, hắn muốn phát điên, nhưng không biết nên nói cái gì.Ngay sau đó, hắn hít sâu một hơi, để cho mình triệt để khôi phục bình tĩnh, dù sao hắn cũng cảm thấy, mình là người trên người, không nên bị một tên quê mùa biến mình thành dạng này.“Trần công tử phải không?”” Vừa vặn hôm nay, nhân dịp có nhiều người, ta cảnh cáo ngươi một tiếng.”“Khánh Vân có độc thân hay không, không quan trọng, ta có phải là người yêu của nàng hay không, không quan trọng.”“Nhưng cô ấy không thích người khác, theo đuổi cô ấy bằng cách này, thậm chí còn ép buộc cô ấy!”“Từ nay về sau, ngươi nên tránh xa Khánh Vân, nếu không, đừng trách ta không khách khí với ngươi!”Bùi Nguyên Minh bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai huynh muội trước mặt.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ngươi lại dám nói xấu Bùi Thiếu, ta trước tiên chơi chết ngươi!”Trong lúc nói chuyện, Vương Nguyên Kiệt cảm thấy nước mắt mình như sắp trào ra!Đây chính là thời khắc mấu chốt!Vào thời khắc mấu chốt, người phụ nữ này còn xúc phạm đến Bùi Nguyên Minh?Đây không phải là tìm cái chết sao?Cô phục vụ xinh đẹp, giờ phút này càng là mặt mũi bầm dập, ngã trên mặt đất một mặt ủy khuất.Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Vương Thiếu, ngươi không phải rất bá khí sao?”“Ngươi không phải muốn phế bỏ ta một tay, để ta đem nữ nhân của ta đưa đến ngươi nơi đó, cho ngươi vui vẻ sao?”” Thế nào? Không trâu bò nữa sao?”“Bùi Thiếu, tôi sai rồi! Tôi thật sự là sai rồi!”Vương Nguyên Kiệt giờ phút này không ngừng dập đầu, không ngừng van xin.” Van cầu ngài, ngài cứ coi tôi như cái rắm thả đi!”” Van cầu ngài, hãy cho tôi một con đường sống, một cơ hội!”“Chị dâu, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi!”“Tôi sẽ không bao giờ bắt nạt nam nhân nữa!”” Về sau tôi cam đoan, tôi nhất định làm một người tốt, và tôi có thể đi quét đường mỗi ngày!”Vương Nguyên Kiệt một vẻ thay đổi triệt để.Hắn biết rất rõ, nếu Bùi Nguyên Minh không hài lòng, cho dù Bùi Nguyên Minh không ra tay, Tạ Mộng Dao cũng có thể thiến hắn.Trần Hồng Hiên lúc này cũng nắm chặt tay, hắn muốn phát điên, nhưng không biết nên nói cái gì.Ngay sau đó, hắn hít sâu một hơi, để cho mình triệt để khôi phục bình tĩnh, dù sao hắn cũng cảm thấy, mình là người trên người, không nên bị một tên quê mùa biến mình thành dạng này.“Trần công tử phải không?”” Vừa vặn hôm nay, nhân dịp có nhiều người, ta cảnh cáo ngươi một tiếng.”“Khánh Vân có độc thân hay không, không quan trọng, ta có phải là người yêu của nàng hay không, không quan trọng.”“Nhưng cô ấy không thích người khác, theo đuổi cô ấy bằng cách này, thậm chí còn ép buộc cô ấy!”“Từ nay về sau, ngươi nên tránh xa Khánh Vân, nếu không, đừng trách ta không khách khí với ngươi!”Bùi Nguyên Minh bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai huynh muội trước mặt.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ngươi lại dám nói xấu Bùi Thiếu, ta trước tiên chơi chết ngươi!”Trong lúc nói chuyện, Vương Nguyên Kiệt cảm thấy nước mắt mình như sắp trào ra!Đây chính là thời khắc mấu chốt!Vào thời khắc mấu chốt, người phụ nữ này còn xúc phạm đến Bùi Nguyên Minh?Đây không phải là tìm cái chết sao?Cô phục vụ xinh đẹp, giờ phút này càng là mặt mũi bầm dập, ngã trên mặt đất một mặt ủy khuất.Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Vương Thiếu, ngươi không phải rất bá khí sao?”“Ngươi không phải muốn phế bỏ ta một tay, để ta đem nữ nhân của ta đưa đến ngươi nơi đó, cho ngươi vui vẻ sao?”” Thế nào? Không trâu bò nữa sao?”“Bùi Thiếu, tôi sai rồi! Tôi thật sự là sai rồi!”Vương Nguyên Kiệt giờ phút này không ngừng dập đầu, không ngừng van xin.” Van cầu ngài, ngài cứ coi tôi như cái rắm thả đi!”” Van cầu ngài, hãy cho tôi một con đường sống, một cơ hội!”“Chị dâu, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi!”“Tôi sẽ không bao giờ bắt nạt nam nhân nữa!”” Về sau tôi cam đoan, tôi nhất định làm một người tốt, và tôi có thể đi quét đường mỗi ngày!”Vương Nguyên Kiệt một vẻ thay đổi triệt để.Hắn biết rất rõ, nếu Bùi Nguyên Minh không hài lòng, cho dù Bùi Nguyên Minh không ra tay, Tạ Mộng Dao cũng có thể thiến hắn.Trần Hồng Hiên lúc này cũng nắm chặt tay, hắn muốn phát điên, nhưng không biết nên nói cái gì.Ngay sau đó, hắn hít sâu một hơi, để cho mình triệt để khôi phục bình tĩnh, dù sao hắn cũng cảm thấy, mình là người trên người, không nên bị một tên quê mùa biến mình thành dạng này.“Trần công tử phải không?”” Vừa vặn hôm nay, nhân dịp có nhiều người, ta cảnh cáo ngươi một tiếng.”“Khánh Vân có độc thân hay không, không quan trọng, ta có phải là người yêu của nàng hay không, không quan trọng.”“Nhưng cô ấy không thích người khác, theo đuổi cô ấy bằng cách này, thậm chí còn ép buộc cô ấy!”“Từ nay về sau, ngươi nên tránh xa Khánh Vân, nếu không, đừng trách ta không khách khí với ngươi!”Bùi Nguyên Minh bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai huynh muội trước mặt.