“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1083: Lên đỉnh núi? 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lâm Vi Vũ vội vã nói: “Ngươi muốn chết đấy à, ban nãy mấy con kia không phát hiện ra ngươi, bây giờ chúng ta đi cùng đường với nó, nó mà thấy sự uy hϊế͙p͙ của chúng ta thì chắc chắn sẽ tấn công chúng ta đó”.“Vậy thì cứ chờ tiếp thôi”.Tần Ninh không quan tâm lắm.Sen Cửu Chuyển Thiên Tiên này, hắn nhất định phải lấy được.Nếu như có nó, vậy Kinh Mặc tỉnh lại, nhất định có thể quay về thời kỳ đỉnh phong!Tần Ninh dần cảm thấy nóng lòng.Tần Kinh Mặc, huynh phải chờ đệ!Tần Ninh lúc này nở một nụ cười.Hai bóng người nằm dưới đất, nhìn về mấy con linh thú phía xa, không dám vọng động.Kể cả là Tần Ninh cũng phải hoàn toàn thu lại hơi thở.“Chuyển động, chúng nó chuyển động rồi!”Mà lúc này, Lâm Vi Vũ đột nhiên vui mừng nói.Soạt soạt soạt...Nhưng Lâm Vi Vũ vừa mới nói xong thì đã có mấy âm thanh xé gió từ trên trời phi xuống.Cùng với những âm thanh xé gió kia, từng bóng người lúc này xuất hiện.Những bóng người đấy đều mang theo hơi thở mạnh mẽ, đè ép xuống.Dù là đám linh thú cấp bảy, cấp tám kia cũng phải lộ ra ánh mắt đáng sợ.Mà lúc này, có những mấy chục người đứng ở trên không trung, nhìn xuống phía dưới.“Đó là... Tề U Ngữ của U Minh Tông, đầu sỏ cảnh giới Hóa Thần!”Lâm Vi Vũ nhìn một người đàn ông áo đen phía trên, kinh ngạc nói.“Còn người mặc đồ trắng kia là tiền bối Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các chúng ta. Lâu lắm rồi tiền bối ấy không rời Kiếm Các, ta cũng không biết lần này ông ấy đến”.“Còn kia là Đỗ Triết của Đại Nhật Thần Giáo, cũng là cảnh giới Hóa Thần”.Lâm Vi Vũ nhìn những người kia, kinh ngạc vạn phần.Hơn nữa có vài người cô ta không nhận ra.Những cảnh giới Hóa Thần, Thông Thiên này tụ tập ở đây, không lẽ đều biết trên đỉnh núi có sen Cửu Chuyển Thiên Tiên sao?Tần Ninh nhìn những người này, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.“Tần Ninh, chúng ta đi thôi...”Lâm Vi Vũ cảm giác sự tình không đơn giản, kéo áo Tần Ninh, nói: “Những con linh thú này chúng ta không đánh lại được đâu, chưa nói đến mấy đầu sỏ cảnh giới Hóa Thần kia nữa. Nếu mà bị phát hiện thì sẽ tệ lắm”.

Lâm Vi Vũ vội vã nói: “Ngươi muốn chết đấy à, ban nãy mấy con kia không phát hiện ra ngươi, bây giờ chúng ta đi cùng đường với nó, nó mà thấy sự uy hϊế͙p͙ của chúng ta thì chắc chắn sẽ tấn công chúng ta đó”.

“Vậy thì cứ chờ tiếp thôi”.

Tần Ninh không quan tâm lắm.

Sen Cửu Chuyển Thiên Tiên này, hắn nhất định phải lấy được.

Nếu như có nó, vậy Kinh Mặc tỉnh lại, nhất định có thể quay về thời kỳ đỉnh phong!

Tần Ninh dần cảm thấy nóng lòng.

Tần Kinh Mặc, huynh phải chờ đệ!

Tần Ninh lúc này nở một nụ cười.

Hai bóng người nằm dưới đất, nhìn về mấy con linh thú phía xa, không dám vọng động.

Kể cả là Tần Ninh cũng phải hoàn toàn thu lại hơi thở.

“Chuyển động, chúng nó chuyển động rồi!”

Mà lúc này, Lâm Vi Vũ đột nhiên vui mừng nói.

Soạt soạt soạt...

Nhưng Lâm Vi Vũ vừa mới nói xong thì đã có mấy âm thanh xé gió từ trên trời phi xuống.

Cùng với những âm thanh xé gió kia, từng bóng người lúc này xuất hiện.

Những bóng người đấy đều mang theo hơi thở mạnh mẽ, đè ép xuống.

Dù là đám linh thú cấp bảy, cấp tám kia cũng phải lộ ra ánh mắt đáng sợ.

Mà lúc này, có những mấy chục người đứng ở trên không trung, nhìn xuống phía dưới.

“Đó là... Tề U Ngữ của U Minh Tông, đầu sỏ cảnh giới Hóa Thần!”

Lâm Vi Vũ nhìn một người đàn ông áo đen phía trên, kinh ngạc nói.

“Còn người mặc đồ trắng kia là tiền bối Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các chúng ta. Lâu lắm rồi tiền bối ấy không rời Kiếm Các, ta cũng không biết lần này ông ấy đến”.

“Còn kia là Đỗ Triết của Đại Nhật Thần Giáo, cũng là cảnh giới Hóa Thần”.

Lâm Vi Vũ nhìn những người kia, kinh ngạc vạn phần.

Hơn nữa có vài người cô ta không nhận ra.

Những cảnh giới Hóa Thần, Thông Thiên này tụ tập ở đây, không lẽ đều biết trên đỉnh núi có sen Cửu Chuyển Thiên Tiên sao?

Tần Ninh nhìn những người này, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.

“Tần Ninh, chúng ta đi thôi...”

Lâm Vi Vũ cảm giác sự tình không đơn giản, kéo áo Tần Ninh, nói: “Những con linh thú này chúng ta không đánh lại được đâu, chưa nói đến mấy đầu sỏ cảnh giới Hóa Thần kia nữa. Nếu mà bị phát hiện thì sẽ tệ lắm”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lâm Vi Vũ vội vã nói: “Ngươi muốn chết đấy à, ban nãy mấy con kia không phát hiện ra ngươi, bây giờ chúng ta đi cùng đường với nó, nó mà thấy sự uy hϊế͙p͙ của chúng ta thì chắc chắn sẽ tấn công chúng ta đó”.“Vậy thì cứ chờ tiếp thôi”.Tần Ninh không quan tâm lắm.Sen Cửu Chuyển Thiên Tiên này, hắn nhất định phải lấy được.Nếu như có nó, vậy Kinh Mặc tỉnh lại, nhất định có thể quay về thời kỳ đỉnh phong!Tần Ninh dần cảm thấy nóng lòng.Tần Kinh Mặc, huynh phải chờ đệ!Tần Ninh lúc này nở một nụ cười.Hai bóng người nằm dưới đất, nhìn về mấy con linh thú phía xa, không dám vọng động.Kể cả là Tần Ninh cũng phải hoàn toàn thu lại hơi thở.“Chuyển động, chúng nó chuyển động rồi!”Mà lúc này, Lâm Vi Vũ đột nhiên vui mừng nói.Soạt soạt soạt...Nhưng Lâm Vi Vũ vừa mới nói xong thì đã có mấy âm thanh xé gió từ trên trời phi xuống.Cùng với những âm thanh xé gió kia, từng bóng người lúc này xuất hiện.Những bóng người đấy đều mang theo hơi thở mạnh mẽ, đè ép xuống.Dù là đám linh thú cấp bảy, cấp tám kia cũng phải lộ ra ánh mắt đáng sợ.Mà lúc này, có những mấy chục người đứng ở trên không trung, nhìn xuống phía dưới.“Đó là... Tề U Ngữ của U Minh Tông, đầu sỏ cảnh giới Hóa Thần!”Lâm Vi Vũ nhìn một người đàn ông áo đen phía trên, kinh ngạc nói.“Còn người mặc đồ trắng kia là tiền bối Kiếm Phong Tuyết của Kiếm Các chúng ta. Lâu lắm rồi tiền bối ấy không rời Kiếm Các, ta cũng không biết lần này ông ấy đến”.“Còn kia là Đỗ Triết của Đại Nhật Thần Giáo, cũng là cảnh giới Hóa Thần”.Lâm Vi Vũ nhìn những người kia, kinh ngạc vạn phần.Hơn nữa có vài người cô ta không nhận ra.Những cảnh giới Hóa Thần, Thông Thiên này tụ tập ở đây, không lẽ đều biết trên đỉnh núi có sen Cửu Chuyển Thiên Tiên sao?Tần Ninh nhìn những người này, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.“Tần Ninh, chúng ta đi thôi...”Lâm Vi Vũ cảm giác sự tình không đơn giản, kéo áo Tần Ninh, nói: “Những con linh thú này chúng ta không đánh lại được đâu, chưa nói đến mấy đầu sỏ cảnh giới Hóa Thần kia nữa. Nếu mà bị phát hiện thì sẽ tệ lắm”.

Chương 1083: Lên đỉnh núi?