“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1096: Kiếm Thăng Luân đã hỏng hoàn toàn.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Kiếm này trải qua tuế nguyệt, đã sớm thông linh, ẩn chứa kiếm linh. Ao máu này dù có khủng bố cỡ nào thì cũng sẽ không thể hủy được kiếm này!”Khánh Trạch Thiên kiêu ngạo nói: “Ta dùng kiếm này để hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên kia”.Rung...Tức thì, thanh kiếm Thăng Luân kia lóe lên ánh sáng, ánh máu bắt đầu nổi lên.Ánh máu mạnh mẽ đó còn đậm hơn cả màu máu trong cái ao kia.Khánh Trạch Thiên đâm kiếm ra, mũi kiếm xuất hiện một ánh hào quang, cũng ngưng tụ ra một kiếm ảnh. Kiếm ảnh màu máu vào lúc này cực kỳ chói mắt.Khánh Trạch Thiên quát lên: “Ngắt xuống!”Kiếm ảnh kia lúc này xoay uốn lượn, hướng về một gốc sen Cửu Chuyển Thiên Tiên.Ầm...Tiếng trầm thấp lúc này đột nhiên vang lên.Một dòng nước máu trong ao hóa thành một bàn tay to, trực tiếp chụp lấy kiếm linh kia.Có tiếng khóc lóc vang lên, kiếm linh vốn không ai bì được lại phát ra tiếng nghẹn ngào, sợ hãi không dám tiến lên, dần dần muốn lui lại.“Không được lui lại, phải ngắt lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên!”Khánh Trạch Thiên trầm giọng quát lên.Kiếm linh kia lúc này cũng không ngừng run rẩy, căn bản không nghe mệnh lệnh.“Rốt cuộc trong ao máu này có thú gì mà đến cả kiếm linh đều sợ hãi chứ?”“Cấp bậc Thông Thiên còn bị mất một cánh tay, chắc chắn phải có sự tồn tại gì đó khủng bố”.“Không lẽ có người đặt cấm chế ở đây?”“Ai mà biết!”Lúc này tất cả đều không dám tin.Răng rắc...Mà giữa lúc kiếm linh đột nhiên lui lại điên cuồng, nhưng bị Khánh Trạch Thiên bức bách cho không thể lui nữa, huyết chưởng trong ao máu kia liền trực tiếp bóp nát kiếm linh. Thanh kiếm Thăng Luân kia cũng vỡ vụn thành tiếng răng rắc.Khánh Trạch Thiên kêu lên đau đớn, vội vàng lui lại.Kiếm Thăng Luân đã hỏng hoàn toàn.Cảnh này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh giá trong lòng.Đến cả kiếm Thăng Luân còn không chống đỡ được sát thương mạnh mẽ của ao máu, thế thì sao mà lấy được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên nữa?“Xem ra mọi người đều tìm được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên hả!”Một giọng cười nhạt lúc này đột nhiên vang lên.Mọi người nghe được thì đều quay ra.“Tiểu Vũ!”

“Kiếm này trải qua tuế nguyệt, đã sớm thông linh, ẩn chứa kiếm linh. Ao máu này dù có khủng bố cỡ nào thì cũng sẽ không thể hủy được kiếm này!”

Khánh Trạch Thiên kiêu ngạo nói: “Ta dùng kiếm này để hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên kia”.

Rung...

Tức thì, thanh kiếm Thăng Luân kia lóe lên ánh sáng, ánh máu bắt đầu nổi lên.

Ánh máu mạnh mẽ đó còn đậm hơn cả màu máu trong cái ao kia.

Khánh Trạch Thiên đâm kiếm ra, mũi kiếm xuất hiện một ánh hào quang, cũng ngưng tụ ra một kiếm ảnh. Kiếm ảnh màu máu vào lúc này cực kỳ chói mắt.

Khánh Trạch Thiên quát lên: “Ngắt xuống!”

Kiếm ảnh kia lúc này xoay uốn lượn, hướng về một gốc sen Cửu Chuyển Thiên Tiên.

Ầm...

Tiếng trầm thấp lúc này đột nhiên vang lên.

Một dòng nước máu trong ao hóa thành một bàn tay to, trực tiếp chụp lấy kiếm linh kia.

Có tiếng khóc lóc vang lên, kiếm linh vốn không ai bì được lại phát ra tiếng nghẹn ngào, sợ hãi không dám tiến lên, dần dần muốn lui lại.

“Không được lui lại, phải ngắt lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên!”

Khánh Trạch Thiên trầm giọng quát lên.

Kiếm linh kia lúc này cũng không ngừng run rẩy, căn bản không nghe mệnh lệnh.

“Rốt cuộc trong ao máu này có thú gì mà đến cả kiếm linh đều sợ hãi chứ?”

“Cấp bậc Thông Thiên còn bị mất một cánh tay, chắc chắn phải có sự tồn tại gì đó khủng bố”.

“Không lẽ có người đặt cấm chế ở đây?”

“Ai mà biết!”

Lúc này tất cả đều không dám tin.

Răng rắc...

Mà giữa lúc kiếm linh đột nhiên lui lại điên cuồng, nhưng bị Khánh Trạch Thiên bức bách cho không thể lui nữa, huyết chưởng trong ao máu kia liền trực tiếp bóp nát kiếm linh. Thanh kiếm Thăng Luân kia cũng vỡ vụn thành tiếng răng rắc.

Khánh Trạch Thiên kêu lên đau đớn, vội vàng lui lại.

Kiếm Thăng Luân đã hỏng hoàn toàn.

Cảnh này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh giá trong lòng.

Đến cả kiếm Thăng Luân còn không chống đỡ được sát thương mạnh mẽ của ao máu, thế thì sao mà lấy được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên nữa?

“Xem ra mọi người đều tìm được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên hả!”

Một giọng cười nhạt lúc này đột nhiên vang lên.

Mọi người nghe được thì đều quay ra.

“Tiểu Vũ!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Kiếm này trải qua tuế nguyệt, đã sớm thông linh, ẩn chứa kiếm linh. Ao máu này dù có khủng bố cỡ nào thì cũng sẽ không thể hủy được kiếm này!”Khánh Trạch Thiên kiêu ngạo nói: “Ta dùng kiếm này để hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên kia”.Rung...Tức thì, thanh kiếm Thăng Luân kia lóe lên ánh sáng, ánh máu bắt đầu nổi lên.Ánh máu mạnh mẽ đó còn đậm hơn cả màu máu trong cái ao kia.Khánh Trạch Thiên đâm kiếm ra, mũi kiếm xuất hiện một ánh hào quang, cũng ngưng tụ ra một kiếm ảnh. Kiếm ảnh màu máu vào lúc này cực kỳ chói mắt.Khánh Trạch Thiên quát lên: “Ngắt xuống!”Kiếm ảnh kia lúc này xoay uốn lượn, hướng về một gốc sen Cửu Chuyển Thiên Tiên.Ầm...Tiếng trầm thấp lúc này đột nhiên vang lên.Một dòng nước máu trong ao hóa thành một bàn tay to, trực tiếp chụp lấy kiếm linh kia.Có tiếng khóc lóc vang lên, kiếm linh vốn không ai bì được lại phát ra tiếng nghẹn ngào, sợ hãi không dám tiến lên, dần dần muốn lui lại.“Không được lui lại, phải ngắt lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên!”Khánh Trạch Thiên trầm giọng quát lên.Kiếm linh kia lúc này cũng không ngừng run rẩy, căn bản không nghe mệnh lệnh.“Rốt cuộc trong ao máu này có thú gì mà đến cả kiếm linh đều sợ hãi chứ?”“Cấp bậc Thông Thiên còn bị mất một cánh tay, chắc chắn phải có sự tồn tại gì đó khủng bố”.“Không lẽ có người đặt cấm chế ở đây?”“Ai mà biết!”Lúc này tất cả đều không dám tin.Răng rắc...Mà giữa lúc kiếm linh đột nhiên lui lại điên cuồng, nhưng bị Khánh Trạch Thiên bức bách cho không thể lui nữa, huyết chưởng trong ao máu kia liền trực tiếp bóp nát kiếm linh. Thanh kiếm Thăng Luân kia cũng vỡ vụn thành tiếng răng rắc.Khánh Trạch Thiên kêu lên đau đớn, vội vàng lui lại.Kiếm Thăng Luân đã hỏng hoàn toàn.Cảnh này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh giá trong lòng.Đến cả kiếm Thăng Luân còn không chống đỡ được sát thương mạnh mẽ của ao máu, thế thì sao mà lấy được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên nữa?“Xem ra mọi người đều tìm được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên hả!”Một giọng cười nhạt lúc này đột nhiên vang lên.Mọi người nghe được thì đều quay ra.“Tiểu Vũ!”

Chương 1096: Kiếm Thăng Luân đã hỏng hoàn toàn.