“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1097: “Tiền bối Viêm Khô...”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kiếm Phong Tuyết kia thấy Lâm Vi Vũ ở bên cạnh, tức thì biến sắc, nói: “Cháu đến đây làm gì?”Kiếm Phong Tuyết cả giận nói: “Nơi này nguy hiểm, sao cháu lại đến đây? Qua đây, ra chỗ ta!”Lâm Vi Vũ nghe Kiếm Phong Tuyết quát vậy thì trong lòng liền chửi Tần Ninh mấy lượt.Rời khỏi cây Kim Thiết, Tần Ninh đưa cô ta đến đây. Nhưng cô ta lại không ngờ là Tần Ninh lại đi nghênh ngang như vậy chứ.Ở đây toàn cự phách cảnh giới Hóa Thần, đắc tội bất kỳ ai, bọn họ cũng không nói lý đâu.Tần Ninh lộ liễu như thế, sẽ gặp chuyện mất.“Ngươi là ai?”Lệ Sinh Phong nhìn Tần Ninh, tức giận hỏi.“Tại hạ Tần Ninh, tông chủ của Thanh Vân môn!”Thanh Vân môn?Mấy người ở đây nghe vậy thì đều trở nên khó hiểu.Bọn họ căn bản chưa nghe đến tông môn này.“Nhóc con, ở đây không có việc của ngươi đâu. Đến chỗ nào của ngươi mà chơi đi”, Lệ Sinh Phong phiền phức nói.Lần này, đến Khánh Trạch Thiên lấy ra kiếm Thăng Luân còn không thành công, ngược lại còn hủy mất kiếm, vậy sao mà lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên đây?“Các ngươi đều đến hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên mà, ta cũng vậy, sao lại nói là không có việc của ta chứ?”Tần Ninh cười nhạt: “Hơn nữa, sen Cửu Chuyển Thiên Tiên ở kia, các ngươi không lấy được, không lẽ không cho người khác lấy à?”“Thằng nhãi con, miệng lưỡi bén nhọn đấy, ta thấy ngươi...”“Khoan đã!”Thiết thủ của Viêm gia là Viêm Khô lúc này lên tiếng: “Nhóc con, ý của ngươi là, chúng ta không hái được, còn ngươi thì hái được à?”“Đương nhiên, không thì ta đến đây làm gì!”Tần Ninh cười híp mắt đáp.Nhìn thấy nụ cười của Tần Ninh, Lâm Vi Vũ cảm thấy không lành chút nào. Cái tên này lại muốn lừa người tiếp hả?“Ngươi tự tin thật đấy, cảnh giới Thông Thiên còn không làm được mà ngươi cũng làm được chắc?”Lệ Sinh Phong nói vậy, Viêm Khô kia nhìn ông ta một cái rồi lại nhìn sang Tần Ninh, từ từ nói: “Được thôi, nếu vậy ngươi cứ thử xem!”“Tiền bối Viêm Khô...”Lệ Sinh Phong tức thì quýnh lên.Viêm Khô nắm tay, lắc đầu.Lệ Sinh Phong liền hiểu được.Nếu như Tần Ninh hái được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên, thì cảnh giới Thiên Võ như hắn cũng không thể thoải mái rời đi trước mặt nhóm bọn họ được.Nếu không hái được thì cũng chẳng tổn thất gì.Cho tên nhãi này thử cũng chưa chắc đã là chuyện xấu.
Kiếm Phong Tuyết kia thấy Lâm Vi Vũ ở bên cạnh, tức thì biến sắc, nói: “Cháu đến đây làm gì?”
Kiếm Phong Tuyết cả giận nói: “Nơi này nguy hiểm, sao cháu lại đến đây? Qua đây, ra chỗ ta!”
Lâm Vi Vũ nghe Kiếm Phong Tuyết quát vậy thì trong lòng liền chửi Tần Ninh mấy lượt.
Rời khỏi cây Kim Thiết, Tần Ninh đưa cô ta đến đây. Nhưng cô ta lại không ngờ là Tần Ninh lại đi nghênh ngang như vậy chứ.
Ở đây toàn cự phách cảnh giới Hóa Thần, đắc tội bất kỳ ai, bọn họ cũng không nói lý đâu.
Tần Ninh lộ liễu như thế, sẽ gặp chuyện mất.
“Ngươi là ai?”
Lệ Sinh Phong nhìn Tần Ninh, tức giận hỏi.
“Tại hạ Tần Ninh, tông chủ của Thanh Vân môn!”
Thanh Vân môn?
Mấy người ở đây nghe vậy thì đều trở nên khó hiểu.
Bọn họ căn bản chưa nghe đến tông môn này.
“Nhóc con, ở đây không có việc của ngươi đâu. Đến chỗ nào của ngươi mà chơi đi”, Lệ Sinh Phong phiền phức nói.
Lần này, đến Khánh Trạch Thiên lấy ra kiếm Thăng Luân còn không thành công, ngược lại còn hủy mất kiếm, vậy sao mà lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên đây?
“Các ngươi đều đến hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên mà, ta cũng vậy, sao lại nói là không có việc của ta chứ?”
Tần Ninh cười nhạt: “Hơn nữa, sen Cửu Chuyển Thiên Tiên ở kia, các ngươi không lấy được, không lẽ không cho người khác lấy à?”
“Thằng nhãi con, miệng lưỡi bén nhọn đấy, ta thấy ngươi...”
“Khoan đã!”
Thiết thủ của Viêm gia là Viêm Khô lúc này lên tiếng: “Nhóc con, ý của ngươi là, chúng ta không hái được, còn ngươi thì hái được à?”
“Đương nhiên, không thì ta đến đây làm gì!”
Tần Ninh cười híp mắt đáp.
Nhìn thấy nụ cười của Tần Ninh, Lâm Vi Vũ cảm thấy không lành chút nào. Cái tên này lại muốn lừa người tiếp hả?
“Ngươi tự tin thật đấy, cảnh giới Thông Thiên còn không làm được mà ngươi cũng làm được chắc?”
Lệ Sinh Phong nói vậy, Viêm Khô kia nhìn ông ta một cái rồi lại nhìn sang Tần Ninh, từ từ nói: “Được thôi, nếu vậy ngươi cứ thử xem!”
“Tiền bối Viêm Khô...”
Lệ Sinh Phong tức thì quýnh lên.
Viêm Khô nắm tay, lắc đầu.
Lệ Sinh Phong liền hiểu được.
Nếu như Tần Ninh hái được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên, thì cảnh giới Thiên Võ như hắn cũng không thể thoải mái rời đi trước mặt nhóm bọn họ được.
Nếu không hái được thì cũng chẳng tổn thất gì.
Cho tên nhãi này thử cũng chưa chắc đã là chuyện xấu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kiếm Phong Tuyết kia thấy Lâm Vi Vũ ở bên cạnh, tức thì biến sắc, nói: “Cháu đến đây làm gì?”Kiếm Phong Tuyết cả giận nói: “Nơi này nguy hiểm, sao cháu lại đến đây? Qua đây, ra chỗ ta!”Lâm Vi Vũ nghe Kiếm Phong Tuyết quát vậy thì trong lòng liền chửi Tần Ninh mấy lượt.Rời khỏi cây Kim Thiết, Tần Ninh đưa cô ta đến đây. Nhưng cô ta lại không ngờ là Tần Ninh lại đi nghênh ngang như vậy chứ.Ở đây toàn cự phách cảnh giới Hóa Thần, đắc tội bất kỳ ai, bọn họ cũng không nói lý đâu.Tần Ninh lộ liễu như thế, sẽ gặp chuyện mất.“Ngươi là ai?”Lệ Sinh Phong nhìn Tần Ninh, tức giận hỏi.“Tại hạ Tần Ninh, tông chủ của Thanh Vân môn!”Thanh Vân môn?Mấy người ở đây nghe vậy thì đều trở nên khó hiểu.Bọn họ căn bản chưa nghe đến tông môn này.“Nhóc con, ở đây không có việc của ngươi đâu. Đến chỗ nào của ngươi mà chơi đi”, Lệ Sinh Phong phiền phức nói.Lần này, đến Khánh Trạch Thiên lấy ra kiếm Thăng Luân còn không thành công, ngược lại còn hủy mất kiếm, vậy sao mà lấy sen Cửu Chuyển Thiên Tiên đây?“Các ngươi đều đến hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên mà, ta cũng vậy, sao lại nói là không có việc của ta chứ?”Tần Ninh cười nhạt: “Hơn nữa, sen Cửu Chuyển Thiên Tiên ở kia, các ngươi không lấy được, không lẽ không cho người khác lấy à?”“Thằng nhãi con, miệng lưỡi bén nhọn đấy, ta thấy ngươi...”“Khoan đã!”Thiết thủ của Viêm gia là Viêm Khô lúc này lên tiếng: “Nhóc con, ý của ngươi là, chúng ta không hái được, còn ngươi thì hái được à?”“Đương nhiên, không thì ta đến đây làm gì!”Tần Ninh cười híp mắt đáp.Nhìn thấy nụ cười của Tần Ninh, Lâm Vi Vũ cảm thấy không lành chút nào. Cái tên này lại muốn lừa người tiếp hả?“Ngươi tự tin thật đấy, cảnh giới Thông Thiên còn không làm được mà ngươi cũng làm được chắc?”Lệ Sinh Phong nói vậy, Viêm Khô kia nhìn ông ta một cái rồi lại nhìn sang Tần Ninh, từ từ nói: “Được thôi, nếu vậy ngươi cứ thử xem!”“Tiền bối Viêm Khô...”Lệ Sinh Phong tức thì quýnh lên.Viêm Khô nắm tay, lắc đầu.Lệ Sinh Phong liền hiểu được.Nếu như Tần Ninh hái được sen Cửu Chuyển Thiên Tiên, thì cảnh giới Thiên Võ như hắn cũng không thể thoải mái rời đi trước mặt nhóm bọn họ được.Nếu không hái được thì cũng chẳng tổn thất gì.Cho tên nhãi này thử cũng chưa chắc đã là chuyện xấu.