“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1471: “Bút Kim Mặc Thông Linh!” 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhất thời, một cây bút lớn cao cỡ một người, lớn bằng cánh tay đột nhiên xuất hiện.Thân bút như thân thương, mang theo thần uy vô thượng.Mà đầu bút có từng sợi lông thẳng đứng, vô cùng bức người, tỏa ra ánh sáng vang màu nhạt, không giống màu của Cổ Phật Kim Thư mà màu vàng này còn mang chút màu nâu.Lúc này, ba vị cảnh giới Nhân Vị trung kỳ sát khí bừng bừng.Lần này ba bên đã tổn thất không nhỏ, nếu làm mất thêm ba vị cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ nữa thì đúng là không thể bù lại được.“Linh kiếm Long Cốt Nguyệt!”“Cổ Phật Kim Thư!”“Bút Kim Mặc Thông Linh!”Thấy ba chí bảo kia xuất thế, cả người Tần Ninh hơi run.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng sửng sốt.Hai cô chưa từng tấy Tần Ninh kích động, vui vẻ, thậm chí là khao khát như thế này bao giờ...Hai cô đương nhiên không biết.Ba món đồ này đại diện cho điều gì?Tần Ninh, cần ba món chí bảo này để đi cứu mạng, cứu mạng Thiên Thanh Thạch!Sao hắn có thể không vui cho được?“Đồ tốt, ta muốn!”Tần Ninh lúc này quát lên.Mặc Thiên Tử bị ba người kết hợp tấn công, không thể không lùi lại.Ba cảnh giới Nhân Vị trung kỳ không khiến ông ta bị thương nặng gì, nhưng ba món chí bảo trong tay bọn họ lại khiến ông ta không thể khinh thường.Tần Ninh lúc này thấy Mặc Thiên Tử lui lại thì mỉm cười.“Mặc Thiên Tử, nghe theo lời ta nói, điều động linh khí!”Tần Ninh cười nói: “Trường sinh chi lộ, lộ tẩu bình thản, nhất lộ chi đạo, thù vi thiên đồ, linh nguyên cư tâm, tâm chi sở hướng...”Tần Ninh lại bắt đầu nói những lời mà mọi người không hiểu.Nhưng người khác không hiểu, Mặc Thiên Tử lại giống như nghe được châm ngôn gì đó, trái tim được giải phóng.“Tần lão gia! Tần đại gia! Tần đại hiền!”Mặc Thiên Tử kích động không thể kiềm chế, hỗn loạn nói: “Từ hôm nay trở đi, ngài chính là đại gia của ta!”“Cút!”Tần Ninh mắng: “Làm cháu của ta? Ông vẫn chưa đủ tư cách!”Cuộc nói chuyện của hai người khiến mọi người chấn động.Mặc Uyên Tử càng không biết nói gì hơn.Coi như Tần Ninh hiểu rõ khẩu quyết sâu đó của trường sinh quyết, thì lão tổ đời thứ bảy cũng không nên mất hình tượng như vậy chứ?Bộ dạng này, nếu như không đang dánh nhau thì chắc chắn sẽ quỳ xuống trước mặt Tần Ninh!

Nhất thời, một cây bút lớn cao cỡ một người, lớn bằng cánh tay đột nhiên xuất hiện.

Thân bút như thân thương, mang theo thần uy vô thượng.

Mà đầu bút có từng sợi lông thẳng đứng, vô cùng bức người, tỏa ra ánh sáng vang màu nhạt, không giống màu của Cổ Phật Kim Thư mà màu vàng này còn mang chút màu nâu.

Lúc này, ba vị cảnh giới Nhân Vị trung kỳ sát khí bừng bừng.

Lần này ba bên đã tổn thất không nhỏ, nếu làm mất thêm ba vị cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ nữa thì đúng là không thể bù lại được.

“Linh kiếm Long Cốt Nguyệt!”

“Cổ Phật Kim Thư!”

“Bút Kim Mặc Thông Linh!”

Thấy ba chí bảo kia xuất thế, cả người Tần Ninh hơi run.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng sửng sốt.

Hai cô chưa từng tấy Tần Ninh kích động, vui vẻ, thậm chí là khao khát như thế này bao giờ...

Hai cô đương nhiên không biết.

Ba món đồ này đại diện cho điều gì?

Tần Ninh, cần ba món chí bảo này để đi cứu mạng, cứu mạng Thiên Thanh Thạch!

Sao hắn có thể không vui cho được?

“Đồ tốt, ta muốn!”

Tần Ninh lúc này quát lên.

Mặc Thiên Tử bị ba người kết hợp tấn công, không thể không lùi lại.

Ba cảnh giới Nhân Vị trung kỳ không khiến ông ta bị thương nặng gì, nhưng ba món chí bảo trong tay bọn họ lại khiến ông ta không thể khinh thường.

Tần Ninh lúc này thấy Mặc Thiên Tử lui lại thì mỉm cười.

“Mặc Thiên Tử, nghe theo lời ta nói, điều động linh khí!”

Tần Ninh cười nói: “Trường sinh chi lộ, lộ tẩu bình thản, nhất lộ chi đạo, thù vi thiên đồ, linh nguyên cư tâm, tâm chi sở hướng...”

Tần Ninh lại bắt đầu nói những lời mà mọi người không hiểu.

Nhưng người khác không hiểu, Mặc Thiên Tử lại giống như nghe được châm ngôn gì đó, trái tim được giải phóng.

“Tần lão gia! Tần đại gia! Tần đại hiền!”

Mặc Thiên Tử kích động không thể kiềm chế, hỗn loạn nói: “Từ hôm nay trở đi, ngài chính là đại gia của ta!”

“Cút!”

Tần Ninh mắng: “Làm cháu của ta? Ông vẫn chưa đủ tư cách!”

Cuộc nói chuyện của hai người khiến mọi người chấn động.

Mặc Uyên Tử càng không biết nói gì hơn.

Coi như Tần Ninh hiểu rõ khẩu quyết sâu đó của trường sinh quyết, thì lão tổ đời thứ bảy cũng không nên mất hình tượng như vậy chứ?

Bộ dạng này, nếu như không đang dánh nhau thì chắc chắn sẽ quỳ xuống trước mặt Tần Ninh!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhất thời, một cây bút lớn cao cỡ một người, lớn bằng cánh tay đột nhiên xuất hiện.Thân bút như thân thương, mang theo thần uy vô thượng.Mà đầu bút có từng sợi lông thẳng đứng, vô cùng bức người, tỏa ra ánh sáng vang màu nhạt, không giống màu của Cổ Phật Kim Thư mà màu vàng này còn mang chút màu nâu.Lúc này, ba vị cảnh giới Nhân Vị trung kỳ sát khí bừng bừng.Lần này ba bên đã tổn thất không nhỏ, nếu làm mất thêm ba vị cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ nữa thì đúng là không thể bù lại được.“Linh kiếm Long Cốt Nguyệt!”“Cổ Phật Kim Thư!”“Bút Kim Mặc Thông Linh!”Thấy ba chí bảo kia xuất thế, cả người Tần Ninh hơi run.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng sửng sốt.Hai cô chưa từng tấy Tần Ninh kích động, vui vẻ, thậm chí là khao khát như thế này bao giờ...Hai cô đương nhiên không biết.Ba món đồ này đại diện cho điều gì?Tần Ninh, cần ba món chí bảo này để đi cứu mạng, cứu mạng Thiên Thanh Thạch!Sao hắn có thể không vui cho được?“Đồ tốt, ta muốn!”Tần Ninh lúc này quát lên.Mặc Thiên Tử bị ba người kết hợp tấn công, không thể không lùi lại.Ba cảnh giới Nhân Vị trung kỳ không khiến ông ta bị thương nặng gì, nhưng ba món chí bảo trong tay bọn họ lại khiến ông ta không thể khinh thường.Tần Ninh lúc này thấy Mặc Thiên Tử lui lại thì mỉm cười.“Mặc Thiên Tử, nghe theo lời ta nói, điều động linh khí!”Tần Ninh cười nói: “Trường sinh chi lộ, lộ tẩu bình thản, nhất lộ chi đạo, thù vi thiên đồ, linh nguyên cư tâm, tâm chi sở hướng...”Tần Ninh lại bắt đầu nói những lời mà mọi người không hiểu.Nhưng người khác không hiểu, Mặc Thiên Tử lại giống như nghe được châm ngôn gì đó, trái tim được giải phóng.“Tần lão gia! Tần đại gia! Tần đại hiền!”Mặc Thiên Tử kích động không thể kiềm chế, hỗn loạn nói: “Từ hôm nay trở đi, ngài chính là đại gia của ta!”“Cút!”Tần Ninh mắng: “Làm cháu của ta? Ông vẫn chưa đủ tư cách!”Cuộc nói chuyện của hai người khiến mọi người chấn động.Mặc Uyên Tử càng không biết nói gì hơn.Coi như Tần Ninh hiểu rõ khẩu quyết sâu đó của trường sinh quyết, thì lão tổ đời thứ bảy cũng không nên mất hình tượng như vậy chứ?Bộ dạng này, nếu như không đang dánh nhau thì chắc chắn sẽ quỳ xuống trước mặt Tần Ninh!

Chương 1471: “Bút Kim Mặc Thông Linh!”