“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1583: “Vậy dẫn chúng ta đi!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đội ngũ, vào lúc này xuất phát.Tần Ninh đi trước dẫn đường.Một chuyến đi kéo dài cả ngày.Dần dần, trước mặt mọi người xuất hiện một hòn đảo.“Trong biển Địa Vị còn có đảo à?”, Lý Nguyên Bân lúc này kinh ngạc không thôi.“Đương nhiên là có đảo, những hòn đảo này, cũng rất nhiều trân bảo.”Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Có điều là, bình thường muốn gặp thì cũng cực khó, những hòn đảo này, thật ra đều là sinh vật lớn khổng lồ còn đang sinh sống, người ngoài không thể nhìn thấy.”Thiếu chủ Thánh Thiên nói: “Tần tông chủ tựa hồ rất quen thuộc với nơi đây?”“Các người cũng nói, sau lưng ta có người làm chỗ dựa mà, người đó nói cho ta biết.”Tần Ninh lại hỏi: “Các người muốn đến đảo không?”“Trân bảo, linh quả thiên địa, quả thực rất nhiều, có điều, cũng có nguy hiểm nhất định, không cẩn thận khiến đám sinh vật đang ngủ say thức tỉnh thì sẽ phiền toái lớn đấy.”“Cho nên, vào đảo, chỉ nên hái một ít linh quả, nếu ngắt nhiều, tất cả mọi người sẽ chết.”“Đương nhiên, ta chỉ là nói như vậy, các người vì huyền khí, ta vì cứu người, có đi hay không, vẫn phải xem ý của các người.”Lời này vừa nói ra, Đồ Vạn Sơn cùng Lý Hoành Trung đều hơi động lòng.Hai bọn họ đều là cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa là đến cảnh giới Địa Vị sơ kỳ.Mà bước này cũng gian nan vô cùng.Nếu có linh quả phụ trợ, thì lại có hi vọng.Lý Hoành Trung hỏi “Có linh quả gì?”“Cũng không nói rõ được”.“Bởi vì đây là biển Địa Vị, cho nên linh quả phần lớn là thích hợp để võ giả đột phá cảnh giới Địa Vị, hoặc võ giả ở cảnh giới Địa Vị sử dụng”.“Ta chưa thấy nên cũng không dám chắc”.Lời này vừa ra, hai mắt Lý Hoành Trung cùng Đồ Vạn Sơn phát sáng.“Vậy dẫn chúng ta đi!”Lý Hoành Trung lúc này mở miệng nói.“Như này đi!”Đồ Vạn Sơn lúc này nói: “Chúng ta mỗi bên phái phân nửa người đi vào, xác định xem có an toàn hay không!”Đồ Vạn Sơn lúc này, vẫn không tin Tần Ninh.“Mấy vị nếu không tin ta, ta đi trước cũng được.”Tần Ninh lần nữa nói: “Ta nói, ta là đi tìm người, không phải đi tranh đoạt huyền khí.”Lý Hoành Trung tiếp lời: “Làm theo lời Đồ minh chủ nói đi, hai chúng ta mỗi bên phân nửa người đi trước, Tần Ninh dẫn đội.”“Hai người chúng ta thì ở lại nơi đây.”Đồ Vạn Sơn gật đầu.
Đội ngũ, vào lúc này xuất phát.
Tần Ninh đi trước dẫn đường.
Một chuyến đi kéo dài cả ngày.
Dần dần, trước mặt mọi người xuất hiện một hòn đảo.
“Trong biển Địa Vị còn có đảo à?”, Lý Nguyên Bân lúc này kinh ngạc không thôi.
“Đương nhiên là có đảo, những hòn đảo này, cũng rất nhiều trân bảo.”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Có điều là, bình thường muốn gặp thì cũng cực khó, những hòn đảo này, thật ra đều là sinh vật lớn khổng lồ còn đang sinh sống, người ngoài không thể nhìn thấy.”
Thiếu chủ Thánh Thiên nói: “Tần tông chủ tựa hồ rất quen thuộc với nơi đây?”
“Các người cũng nói, sau lưng ta có người làm chỗ dựa mà, người đó nói cho ta biết.”
Tần Ninh lại hỏi: “Các người muốn đến đảo không?”
“Trân bảo, linh quả thiên địa, quả thực rất nhiều, có điều, cũng có nguy hiểm nhất định, không cẩn thận khiến đám sinh vật đang ngủ say thức tỉnh thì sẽ phiền toái lớn đấy.”
“Cho nên, vào đảo, chỉ nên hái một ít linh quả, nếu ngắt nhiều, tất cả mọi người sẽ chết.”
“Đương nhiên, ta chỉ là nói như vậy, các người vì huyền khí, ta vì cứu người, có đi hay không, vẫn phải xem ý của các người.”
Lời này vừa nói ra, Đồ Vạn Sơn cùng Lý Hoành Trung đều hơi động lòng.
Hai bọn họ đều là cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa là đến cảnh giới Địa Vị sơ kỳ.
Mà bước này cũng gian nan vô cùng.
Nếu có linh quả phụ trợ, thì lại có hi vọng.
Lý Hoành Trung hỏi “Có linh quả gì?”
“Cũng không nói rõ được”.
“Bởi vì đây là biển Địa Vị, cho nên linh quả phần lớn là thích hợp để võ giả đột phá cảnh giới Địa Vị, hoặc võ giả ở cảnh giới Địa Vị sử dụng”.
“Ta chưa thấy nên cũng không dám chắc”.
Lời này vừa ra, hai mắt Lý Hoành Trung cùng Đồ Vạn Sơn phát sáng.
“Vậy dẫn chúng ta đi!”
Lý Hoành Trung lúc này mở miệng nói.
“Như này đi!”
Đồ Vạn Sơn lúc này nói: “Chúng ta mỗi bên phái phân nửa người đi vào, xác định xem có an toàn hay không!”
Đồ Vạn Sơn lúc này, vẫn không tin Tần Ninh.
“Mấy vị nếu không tin ta, ta đi trước cũng được.”
Tần Ninh lần nữa nói: “Ta nói, ta là đi tìm người, không phải đi tranh đoạt huyền khí.”
Lý Hoành Trung tiếp lời: “Làm theo lời Đồ minh chủ nói đi, hai chúng ta mỗi bên phân nửa người đi trước, Tần Ninh dẫn đội.”
“Hai người chúng ta thì ở lại nơi đây.”
Đồ Vạn Sơn gật đầu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đội ngũ, vào lúc này xuất phát.Tần Ninh đi trước dẫn đường.Một chuyến đi kéo dài cả ngày.Dần dần, trước mặt mọi người xuất hiện một hòn đảo.“Trong biển Địa Vị còn có đảo à?”, Lý Nguyên Bân lúc này kinh ngạc không thôi.“Đương nhiên là có đảo, những hòn đảo này, cũng rất nhiều trân bảo.”Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Có điều là, bình thường muốn gặp thì cũng cực khó, những hòn đảo này, thật ra đều là sinh vật lớn khổng lồ còn đang sinh sống, người ngoài không thể nhìn thấy.”Thiếu chủ Thánh Thiên nói: “Tần tông chủ tựa hồ rất quen thuộc với nơi đây?”“Các người cũng nói, sau lưng ta có người làm chỗ dựa mà, người đó nói cho ta biết.”Tần Ninh lại hỏi: “Các người muốn đến đảo không?”“Trân bảo, linh quả thiên địa, quả thực rất nhiều, có điều, cũng có nguy hiểm nhất định, không cẩn thận khiến đám sinh vật đang ngủ say thức tỉnh thì sẽ phiền toái lớn đấy.”“Cho nên, vào đảo, chỉ nên hái một ít linh quả, nếu ngắt nhiều, tất cả mọi người sẽ chết.”“Đương nhiên, ta chỉ là nói như vậy, các người vì huyền khí, ta vì cứu người, có đi hay không, vẫn phải xem ý của các người.”Lời này vừa nói ra, Đồ Vạn Sơn cùng Lý Hoành Trung đều hơi động lòng.Hai bọn họ đều là cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ, chỉ thiếu chút nữa là đến cảnh giới Địa Vị sơ kỳ.Mà bước này cũng gian nan vô cùng.Nếu có linh quả phụ trợ, thì lại có hi vọng.Lý Hoành Trung hỏi “Có linh quả gì?”“Cũng không nói rõ được”.“Bởi vì đây là biển Địa Vị, cho nên linh quả phần lớn là thích hợp để võ giả đột phá cảnh giới Địa Vị, hoặc võ giả ở cảnh giới Địa Vị sử dụng”.“Ta chưa thấy nên cũng không dám chắc”.Lời này vừa ra, hai mắt Lý Hoành Trung cùng Đồ Vạn Sơn phát sáng.“Vậy dẫn chúng ta đi!”Lý Hoành Trung lúc này mở miệng nói.“Như này đi!”Đồ Vạn Sơn lúc này nói: “Chúng ta mỗi bên phái phân nửa người đi vào, xác định xem có an toàn hay không!”Đồ Vạn Sơn lúc này, vẫn không tin Tần Ninh.“Mấy vị nếu không tin ta, ta đi trước cũng được.”Tần Ninh lần nữa nói: “Ta nói, ta là đi tìm người, không phải đi tranh đoạt huyền khí.”Lý Hoành Trung tiếp lời: “Làm theo lời Đồ minh chủ nói đi, hai chúng ta mỗi bên phân nửa người đi trước, Tần Ninh dẫn đội.”“Hai người chúng ta thì ở lại nơi đây.”Đồ Vạn Sơn gật đầu.