“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 1625: Năm đó hắn ta ngu dốt vô cùng.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lúc này trầm mặc không nói.Hắn không biết những người ở đây đang toan tính cái gì.Nhưng lần này nhất định phải cứu được Tiểu Thạch Đầu!Người của Thiên Đế các chuẩn bị rất kỹ lưỡng.Dùng cái chết của Tần Kinh Mặc để thúc đẩy hắn đến cực điểm, khiến trong lòng hắn sản sinh ra một loại chấp niệm.Loại chấp niệm này chính là không muốn cố nhân ra đi nữa.Cho nên Thạch Cảm Đương chính là mồi nhử.Mà Thiên Đế các lại chắc chắn một điều.Cho dù có là mồi nhử thì hắn cũng nhất định sẽ đến.Cho nên ở chỗ này là địa ngục, một địa ngục thật sự.“Sư tổ...”“Không sao...”Tần Ninh lúc này nhìn Thạch Cảm Đương, thản nhiên nói: “Sao thế? Không tin ta sao?”“Thế nhưng mà...”“Được rồi!”Tần Ninh nói tiếp: “Ta vẫn còn đợi dẫn ngươi đi gặp sư tôn, hỏi cái tên khốn kiếp đấy xem não có bị ngập nước không, bảo hắn ở đại lục Thương Lan chờ mà hắn cũng ngoan ngoãn ở đó chờ, đồ đệ của mình chết sạch cũng không thèm để ý”.Thạch Cảm Đương lúc này trầm mặc không nói, sắc mặt trở nên âm trầm.“Thật ra...”Thạch Cảm Đương ngẩng đầu, đột nhiên hơi đỏ mặt nói: “Thật ra nếu sư tôn chuẩn bị cho ta mười tám vạn tuyệt sắc giai nhân thì ta cũng sẽ không so đo đâu!”“...”Tần Ninh lúc này nhìn về phía trước.“Nếu ngươi biết tự nắm lấy cơ hội thì đối với bản thân ngươi khí Tạo Hoá cũng là một lợi thế”.“Trẻ tuổi không hẳn là chuyện xấu, biến thành mấy tuổi cũng không sợ, trái lại còn có thể phát triển, dù sao thì cũng tốt hơn so với già cỗi!”“Còn nữa, bỏ ngay cái suy nghĩ vào thời khắc mấu chốt liều mạng vì ta đi, ta là sư tổ của ngươi, không cần ngươi phải đánh cược mạng sống của mình”.“Tất cả đã có ta lo rồi, nhớ kỹ chưa?”Tần Ninh nói xong liền phi thân bay lên.Thạch Cảm Đương bây giờ cũng không nói gì thêm.Trong mắt xuất hiện một lớp sương mù.Năm đó hắn ta ngu dốt vô cùng.Tôn giả Thanh Vân không muốn nhận hắn ta làm đồ đệ.Cửu U Đại Đế thấy tình tính hắn ta cứng cỏi, phá lệ bảo Thanh Vân nhận hắn ta làm đồ đệ.Vị sư tổ này suốt ngày đánh mắng chửi trách cứ hắn ta.Thế nhưng hắn ta vĩnh viễn cũng sẽ không thể quên được.Lúc tu hành hôn mê luôn có người cõng hắn ta đi ngâm thuốc.Cưỡng ép đột phá, kinh mạch bị đứt gãy cũng chỉ có người ấy giúp hắn ta độ hoá khí Tạo Hoá, tái tạo kinh mạch.Bị ném vào bên trong vạn yêu tôi luyện, còn một hơi tàn không chết, vẫn là người ấy ở bên cạnh canh giữ, chăm sóc hắn ta bất cứ lúc nào.

Tần Ninh lúc này trầm mặc không nói.

Hắn không biết những người ở đây đang toan tính cái gì.

Nhưng lần này nhất định phải cứu được Tiểu Thạch Đầu!

Người của Thiên Đế các chuẩn bị rất kỹ lưỡng.

Dùng cái chết của Tần Kinh Mặc để thúc đẩy hắn đến cực điểm, khiến trong lòng hắn sản sinh ra một loại chấp niệm.

Loại chấp niệm này chính là không muốn cố nhân ra đi nữa.

Cho nên Thạch Cảm Đương chính là mồi nhử.

Mà Thiên Đế các lại chắc chắn một điều.

Cho dù có là mồi nhử thì hắn cũng nhất định sẽ đến.

Cho nên ở chỗ này là địa ngục, một địa ngục thật sự.

“Sư tổ...”

“Không sao...”

Tần Ninh lúc này nhìn Thạch Cảm Đương, thản nhiên nói: “Sao thế? Không tin ta sao?”

“Thế nhưng mà...”

“Được rồi!”

Tần Ninh nói tiếp: “Ta vẫn còn đợi dẫn ngươi đi gặp sư tôn, hỏi cái tên khốn kiếp đấy xem não có bị ngập nước không, bảo hắn ở đại lục Thương Lan chờ mà hắn cũng ngoan ngoãn ở đó chờ, đồ đệ của mình chết sạch cũng không thèm để ý”.

Thạch Cảm Đương lúc này trầm mặc không nói, sắc mặt trở nên âm trầm.

“Thật ra...”

Thạch Cảm Đương ngẩng đầu, đột nhiên hơi đỏ mặt nói: “Thật ra nếu sư tôn chuẩn bị cho ta mười tám vạn tuyệt sắc giai nhân thì ta cũng sẽ không so đo đâu!”

“...”

Tần Ninh lúc này nhìn về phía trước.

“Nếu ngươi biết tự nắm lấy cơ hội thì đối với bản thân ngươi khí Tạo Hoá cũng là một lợi thế”.

“Trẻ tuổi không hẳn là chuyện xấu, biến thành mấy tuổi cũng không sợ, trái lại còn có thể phát triển, dù sao thì cũng tốt hơn so với già cỗi!”

“Còn nữa, bỏ ngay cái suy nghĩ vào thời khắc mấu chốt liều mạng vì ta đi, ta là sư tổ của ngươi, không cần ngươi phải đánh cược mạng sống của mình”.

“Tất cả đã có ta lo rồi, nhớ kỹ chưa?”

Tần Ninh nói xong liền phi thân bay lên.

Thạch Cảm Đương bây giờ cũng không nói gì thêm.

Trong mắt xuất hiện một lớp sương mù.

Năm đó hắn ta ngu dốt vô cùng.

Tôn giả Thanh Vân không muốn nhận hắn ta làm đồ đệ.

Cửu U Đại Đế thấy tình tính hắn ta cứng cỏi, phá lệ bảo Thanh Vân nhận hắn ta làm đồ đệ.

Vị sư tổ này suốt ngày đánh mắng chửi trách cứ hắn ta.

Thế nhưng hắn ta vĩnh viễn cũng sẽ không thể quên được.

Lúc tu hành hôn mê luôn có người cõng hắn ta đi ngâm thuốc.

Cưỡng ép đột phá, kinh mạch bị đứt gãy cũng chỉ có người ấy giúp hắn ta độ hoá khí Tạo Hoá, tái tạo kinh mạch.

Bị ném vào bên trong vạn yêu tôi luyện, còn một hơi tàn không chết, vẫn là người ấy ở bên cạnh canh giữ, chăm sóc hắn ta bất cứ lúc nào.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lúc này trầm mặc không nói.Hắn không biết những người ở đây đang toan tính cái gì.Nhưng lần này nhất định phải cứu được Tiểu Thạch Đầu!Người của Thiên Đế các chuẩn bị rất kỹ lưỡng.Dùng cái chết của Tần Kinh Mặc để thúc đẩy hắn đến cực điểm, khiến trong lòng hắn sản sinh ra một loại chấp niệm.Loại chấp niệm này chính là không muốn cố nhân ra đi nữa.Cho nên Thạch Cảm Đương chính là mồi nhử.Mà Thiên Đế các lại chắc chắn một điều.Cho dù có là mồi nhử thì hắn cũng nhất định sẽ đến.Cho nên ở chỗ này là địa ngục, một địa ngục thật sự.“Sư tổ...”“Không sao...”Tần Ninh lúc này nhìn Thạch Cảm Đương, thản nhiên nói: “Sao thế? Không tin ta sao?”“Thế nhưng mà...”“Được rồi!”Tần Ninh nói tiếp: “Ta vẫn còn đợi dẫn ngươi đi gặp sư tôn, hỏi cái tên khốn kiếp đấy xem não có bị ngập nước không, bảo hắn ở đại lục Thương Lan chờ mà hắn cũng ngoan ngoãn ở đó chờ, đồ đệ của mình chết sạch cũng không thèm để ý”.Thạch Cảm Đương lúc này trầm mặc không nói, sắc mặt trở nên âm trầm.“Thật ra...”Thạch Cảm Đương ngẩng đầu, đột nhiên hơi đỏ mặt nói: “Thật ra nếu sư tôn chuẩn bị cho ta mười tám vạn tuyệt sắc giai nhân thì ta cũng sẽ không so đo đâu!”“...”Tần Ninh lúc này nhìn về phía trước.“Nếu ngươi biết tự nắm lấy cơ hội thì đối với bản thân ngươi khí Tạo Hoá cũng là một lợi thế”.“Trẻ tuổi không hẳn là chuyện xấu, biến thành mấy tuổi cũng không sợ, trái lại còn có thể phát triển, dù sao thì cũng tốt hơn so với già cỗi!”“Còn nữa, bỏ ngay cái suy nghĩ vào thời khắc mấu chốt liều mạng vì ta đi, ta là sư tổ của ngươi, không cần ngươi phải đánh cược mạng sống của mình”.“Tất cả đã có ta lo rồi, nhớ kỹ chưa?”Tần Ninh nói xong liền phi thân bay lên.Thạch Cảm Đương bây giờ cũng không nói gì thêm.Trong mắt xuất hiện một lớp sương mù.Năm đó hắn ta ngu dốt vô cùng.Tôn giả Thanh Vân không muốn nhận hắn ta làm đồ đệ.Cửu U Đại Đế thấy tình tính hắn ta cứng cỏi, phá lệ bảo Thanh Vân nhận hắn ta làm đồ đệ.Vị sư tổ này suốt ngày đánh mắng chửi trách cứ hắn ta.Thế nhưng hắn ta vĩnh viễn cũng sẽ không thể quên được.Lúc tu hành hôn mê luôn có người cõng hắn ta đi ngâm thuốc.Cưỡng ép đột phá, kinh mạch bị đứt gãy cũng chỉ có người ấy giúp hắn ta độ hoá khí Tạo Hoá, tái tạo kinh mạch.Bị ném vào bên trong vạn yêu tôi luyện, còn một hơi tàn không chết, vẫn là người ấy ở bên cạnh canh giữ, chăm sóc hắn ta bất cứ lúc nào.

Chương 1625: Năm đó hắn ta ngu dốt vô cùng.