“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 1626: “Lo lắng thay ta sao?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như nói sư tôn Thanh Vân là cha.Thì Tần Ninh trước mặt giống như ông nội của hắn ta vậy.Phần tình cảm này không thể nói một, hai câu là rõ ràng được.Thạch Cảm Đương hắn ta ngu ngốc, đần độn, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng biết lui bước là gì.Lần nào cũng tiến về phía trước, liều mạng tranh đấu.Nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn có một người giúp hắn ta trông chừng cái mạng này.Mặc dù hắn ta ngu dốt nhưng hắn ta vẫn hiểu cái gì gọi là ân tình!Sư tổ nhìn bề ngoài thích sĩ diện, nhưng Thạch Cảm Đương hắn ta biết khác, người ấy là không biết xấu hổ!Người không biết xấu hổ là vô địch thiên hạ!Sư tổ lúc nào cũng nhìn cao cao tại thương nhưng đối với mấy sư huynh đệ bọn hắn đều vô cùng quan tâm.“Sư tổ!”Thạch Cảm Đương quát khẽ một tiếng: “Thạch Cảm Đương ta đời này không hối hận vì đã vào môn hạ của sư tổ!”Tần Ninh dừng bước, khoé miệng khẽ nhếch.“Người của Thiên Đế các tự tìm cái chết trên người ta, chính là chán sống rồi!”Tần Ninh phi thân bay lên, nhìn ba người.“Tần công tử hà tất phải cậy mạnh như vậy?”Ba người đàn ông áo đen lúc này bộc phát khí tức.Cùng lúc đó, đám người Đồ Vạn Sơn sắc mặt trắng bệch.Áp lực kinh khủng chèn ép khiến bọn họ gần như không thở nổi.Cảnh giới Nhân Vị, cảnh giới Địa Vị, cảnh giới Thiên Vị đều được gọi là cảnh giới Tam Vị.Mà cảnh giới sau cảnh giới Tam Vị chính là cảnh giới Tạo Hoá mạnh mẽ vô địch!Một hơi của cảnh giới Tạo Hoá có thể nuốt chửng cả mặt thiên địa nhật nguyệt.Một tia khí Tạo Hoá có thể phát triển biến hoá mọi loại cảnh tượng.Về điểm này cảnh giới Tam Vị hoàn toàn không thể so sánh được.“Chúng ta đến đây đương nhiên là phải chuẩn bị chu toàn mọi thứ, cảnh giới Tạo Hoá có thể giết ngươi nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn!”Người đàn ông mở miệng, đám người Đồ Vạn Sơn hoàn toàn sửng sốt.Cảnh giới Tạo Hoá chưa chắc đã có thể giết chết Tần Ninh sao?Ông trời ơi!Rốt cuộc Tần Ninh là thứ gì vậy?Không phải chỉ là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển thôi sao?“Nhưng lần này ngươi chọn để linh điêu giúp Thạch Cảm Đương thoát thân, vậy bản thân ngươi thì phải làm sao đây? Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển không nắm chắc con bài trong tay thì không đủ!”“Lo lắng thay ta sao?”Tần Ninh cười nói: “Chi bằng các ngươi lo lắng cho bản thân mình thì hơn”.
Nếu như nói sư tôn Thanh Vân là cha.
Thì Tần Ninh trước mặt giống như ông nội của hắn ta vậy.
Phần tình cảm này không thể nói một, hai câu là rõ ràng được.
Thạch Cảm Đương hắn ta ngu ngốc, đần độn, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng biết lui bước là gì.
Lần nào cũng tiến về phía trước, liều mạng tranh đấu.
Nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn có một người giúp hắn ta trông chừng cái mạng này.
Mặc dù hắn ta ngu dốt nhưng hắn ta vẫn hiểu cái gì gọi là ân tình!
Sư tổ nhìn bề ngoài thích sĩ diện, nhưng Thạch Cảm Đương hắn ta biết khác, người ấy là không biết xấu hổ!
Người không biết xấu hổ là vô địch thiên hạ!
Sư tổ lúc nào cũng nhìn cao cao tại thương nhưng đối với mấy sư huynh đệ bọn hắn đều vô cùng quan tâm.
“Sư tổ!”
Thạch Cảm Đương quát khẽ một tiếng: “Thạch Cảm Đương ta đời này không hối hận vì đã vào môn hạ của sư tổ!”
Tần Ninh dừng bước, khoé miệng khẽ nhếch.
“Người của Thiên Đế các tự tìm cái chết trên người ta, chính là chán sống rồi!”
Tần Ninh phi thân bay lên, nhìn ba người.
“Tần công tử hà tất phải cậy mạnh như vậy?”
Ba người đàn ông áo đen lúc này bộc phát khí tức.
Cùng lúc đó, đám người Đồ Vạn Sơn sắc mặt trắng bệch.
Áp lực kinh khủng chèn ép khiến bọn họ gần như không thở nổi.
Cảnh giới Nhân Vị, cảnh giới Địa Vị, cảnh giới Thiên Vị đều được gọi là cảnh giới Tam Vị.
Mà cảnh giới sau cảnh giới Tam Vị chính là cảnh giới Tạo Hoá mạnh mẽ vô địch!
Một hơi của cảnh giới Tạo Hoá có thể nuốt chửng cả mặt thiên địa nhật nguyệt.
Một tia khí Tạo Hoá có thể phát triển biến hoá mọi loại cảnh tượng.
Về điểm này cảnh giới Tam Vị hoàn toàn không thể so sánh được.
“Chúng ta đến đây đương nhiên là phải chuẩn bị chu toàn mọi thứ, cảnh giới Tạo Hoá có thể giết ngươi nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn!”
Người đàn ông mở miệng, đám người Đồ Vạn Sơn hoàn toàn sửng sốt.
Cảnh giới Tạo Hoá chưa chắc đã có thể giết chết Tần Ninh sao?
Ông trời ơi!
Rốt cuộc Tần Ninh là thứ gì vậy?
Không phải chỉ là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển thôi sao?
“Nhưng lần này ngươi chọn để linh điêu giúp Thạch Cảm Đương thoát thân, vậy bản thân ngươi thì phải làm sao đây? Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển không nắm chắc con bài trong tay thì không đủ!”
“Lo lắng thay ta sao?”
Tần Ninh cười nói: “Chi bằng các ngươi lo lắng cho bản thân mình thì hơn”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như nói sư tôn Thanh Vân là cha.Thì Tần Ninh trước mặt giống như ông nội của hắn ta vậy.Phần tình cảm này không thể nói một, hai câu là rõ ràng được.Thạch Cảm Đương hắn ta ngu ngốc, đần độn, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng biết lui bước là gì.Lần nào cũng tiến về phía trước, liều mạng tranh đấu.Nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn có một người giúp hắn ta trông chừng cái mạng này.Mặc dù hắn ta ngu dốt nhưng hắn ta vẫn hiểu cái gì gọi là ân tình!Sư tổ nhìn bề ngoài thích sĩ diện, nhưng Thạch Cảm Đương hắn ta biết khác, người ấy là không biết xấu hổ!Người không biết xấu hổ là vô địch thiên hạ!Sư tổ lúc nào cũng nhìn cao cao tại thương nhưng đối với mấy sư huynh đệ bọn hắn đều vô cùng quan tâm.“Sư tổ!”Thạch Cảm Đương quát khẽ một tiếng: “Thạch Cảm Đương ta đời này không hối hận vì đã vào môn hạ của sư tổ!”Tần Ninh dừng bước, khoé miệng khẽ nhếch.“Người của Thiên Đế các tự tìm cái chết trên người ta, chính là chán sống rồi!”Tần Ninh phi thân bay lên, nhìn ba người.“Tần công tử hà tất phải cậy mạnh như vậy?”Ba người đàn ông áo đen lúc này bộc phát khí tức.Cùng lúc đó, đám người Đồ Vạn Sơn sắc mặt trắng bệch.Áp lực kinh khủng chèn ép khiến bọn họ gần như không thở nổi.Cảnh giới Nhân Vị, cảnh giới Địa Vị, cảnh giới Thiên Vị đều được gọi là cảnh giới Tam Vị.Mà cảnh giới sau cảnh giới Tam Vị chính là cảnh giới Tạo Hoá mạnh mẽ vô địch!Một hơi của cảnh giới Tạo Hoá có thể nuốt chửng cả mặt thiên địa nhật nguyệt.Một tia khí Tạo Hoá có thể phát triển biến hoá mọi loại cảnh tượng.Về điểm này cảnh giới Tam Vị hoàn toàn không thể so sánh được.“Chúng ta đến đây đương nhiên là phải chuẩn bị chu toàn mọi thứ, cảnh giới Tạo Hoá có thể giết ngươi nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn!”Người đàn ông mở miệng, đám người Đồ Vạn Sơn hoàn toàn sửng sốt.Cảnh giới Tạo Hoá chưa chắc đã có thể giết chết Tần Ninh sao?Ông trời ơi!Rốt cuộc Tần Ninh là thứ gì vậy?Không phải chỉ là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển thôi sao?“Nhưng lần này ngươi chọn để linh điêu giúp Thạch Cảm Đương thoát thân, vậy bản thân ngươi thì phải làm sao đây? Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển không nắm chắc con bài trong tay thì không đủ!”“Lo lắng thay ta sao?”Tần Ninh cười nói: “Chi bằng các ngươi lo lắng cho bản thân mình thì hơn”.