“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2147: “Ta bỏ rơi ngươi?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Ngươi nhìn lại ngươi một chút xem, ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, ngoại trừ làm thú cưỡi ra thì chẳng còn tác dụng nào hết”.Lời này vừa nói ra, đầu trâu của Tiểu Thanh quay lại, nhìn Tần Ninh, nước mắt ngắn dài thi nhau chảy ra, giọt to giọt nhỏ tí tách rơi xuống.“Được được được rồi, ta không nói ngươi nữa...”Nghe đến đây, hàng nước mắt của Tiểu Thanh lập tức biến mất, vênh váo đắc ý, quay đầu sang chỗ khác, vù vù theo gió.Hai người Lý Nhàn Ngư và Lý Nhàn Phong ở bên cạnh thấy cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm.Bọn họ vốn tưởng rằng Tiểu Thanh cùng lắm chỉ là một con bò xanh bình thường, chỗ nào cũng có thể thấy được.Nhưng bây giờ, con bò này vậy mà lại có nhân tính hoá...Quả đúng là không thể tưởng tượng được.“Lý Nhàn Ngư!”Tần Ninh mở miệng nói: “Như lời của ngươi nói thì Lý gia các ngươi từng là hùng bá một phương ở đại lục Thương Lan”.“Sau đó sa sút, lang bạt khắp nơi, biết được Cửu U đại lục trỗi dậy cho nên mới di cư đến Cửu U đại lục?”“Ừm!”Lý Nhàn Ngư nhắc đến lời này cũng thổn thức không thôi.Hắn ta còn nhớ chuyện khi mà Lý gia là một gia tộc hùng mạnh.Trong tộc có cảnh giới Sinh Tử khổng lồ, đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn, cường giả huyền cảnh Tạo Hoá...Nhưng bây giờ...Lưu lạc hết nơi này đến nơi khác, cảnh giới Sinh Tử trong tộc chết đi, linh cảnh Niết Bàn cũng không còn tồn tại.Chỉ còn huyền cảnh Tạo Hoá toạ trấn.Bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục lẩn trốn.Nghe đến đây, sắc mặt của Tần Ninh cũng có chút ảm đạm.Trong đầu đột nhiên hiện lên một thân ảnh.Người kia toàn thân mặc đồ đen, trông có vẻ hơi thất thần nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng ngời.“Lý Nhất Phong!”Tần Ninh lẩm bẩm: “Chuyện đã xảy ra nhiều năm, cảnh còn người mất, thế nhưng ta không ngờ được rằng ngươi sẽ chết...”Lý Nhàn Ngư nghe thấy lời này, bước chân đột nhiên khựng lại.Lý Nhất Phong!Lão tổ của Lý gia!Hình như Tần Ninh... có biết?Nhất thời, trong lòng của Lý Nhàn Ngư bất ổn, không biết lần này dẫn Tần Ninh đi đến Lý gia là đúng hay sai nữa.Ba người lên đường gấp rút trong mấy ngày, từ từ đi xuyên qua một vùng núi, cuối cùng cũng nhìn thấy một toà thành.Thành Linh Nguyệt!Thành Linh Nguyệt trông quy mô thì là một thành trì với số dân khoảng vài triệu người.Kiểu thành trì như này không hiếm gặp ở trên Cửu U đại lục, thậm chí còn có rất nhiều.Nói chung thì kiểu thành trì như thế này có một vị cảnh giới Thiên Võ toạ trấn thì chính là cao thủ vô địch.Tần Ninh hơi nhíu mày.Theo như lời của Lý Nhàn Ngư thì trong gia tộc Lý gia có cường giả huyền cảnh Tạo Hoá toạ trấn.Thế nhưng cho đến tận thời điểm này vẫn được giấu kín đến mức này.
“Ngươi nhìn lại ngươi một chút xem, ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, ngoại trừ làm thú cưỡi ra thì chẳng còn tác dụng nào hết”.
Lời này vừa nói ra, đầu trâu của Tiểu Thanh quay lại, nhìn Tần Ninh, nước mắt ngắn dài thi nhau chảy ra, giọt to giọt nhỏ tí tách rơi xuống.
“Được được được rồi, ta không nói ngươi nữa...”
Nghe đến đây, hàng nước mắt của Tiểu Thanh lập tức biến mất, vênh váo đắc ý, quay đầu sang chỗ khác, vù vù theo gió.
Hai người Lý Nhàn Ngư và Lý Nhàn Phong ở bên cạnh thấy cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ vốn tưởng rằng Tiểu Thanh cùng lắm chỉ là một con bò xanh bình thường, chỗ nào cũng có thể thấy được.
Nhưng bây giờ, con bò này vậy mà lại có nhân tính hoá...
Quả đúng là không thể tưởng tượng được.
“Lý Nhàn Ngư!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Như lời của ngươi nói thì Lý gia các ngươi từng là hùng bá một phương ở đại lục Thương Lan”.
“Sau đó sa sút, lang bạt khắp nơi, biết được Cửu U đại lục trỗi dậy cho nên mới di cư đến Cửu U đại lục?”
“Ừm!”
Lý Nhàn Ngư nhắc đến lời này cũng thổn thức không thôi.
Hắn ta còn nhớ chuyện khi mà Lý gia là một gia tộc hùng mạnh.
Trong tộc có cảnh giới Sinh Tử khổng lồ, đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn, cường giả huyền cảnh Tạo Hoá...
Nhưng bây giờ...
Lưu lạc hết nơi này đến nơi khác, cảnh giới Sinh Tử trong tộc chết đi, linh cảnh Niết Bàn cũng không còn tồn tại.
Chỉ còn huyền cảnh Tạo Hoá toạ trấn.
Bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục lẩn trốn.
Nghe đến đây, sắc mặt của Tần Ninh cũng có chút ảm đạm.
Trong đầu đột nhiên hiện lên một thân ảnh.
Người kia toàn thân mặc đồ đen, trông có vẻ hơi thất thần nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng ngời.
“Lý Nhất Phong!”
Tần Ninh lẩm bẩm: “Chuyện đã xảy ra nhiều năm, cảnh còn người mất, thế nhưng ta không ngờ được rằng ngươi sẽ chết...”
Lý Nhàn Ngư nghe thấy lời này, bước chân đột nhiên khựng lại.
Lý Nhất Phong!
Lão tổ của Lý gia!
Hình như Tần Ninh... có biết?
Nhất thời, trong lòng của Lý Nhàn Ngư bất ổn, không biết lần này dẫn Tần Ninh đi đến Lý gia là đúng hay sai nữa.
Ba người lên đường gấp rút trong mấy ngày, từ từ đi xuyên qua một vùng núi, cuối cùng cũng nhìn thấy một toà thành.
Thành Linh Nguyệt!
Thành Linh Nguyệt trông quy mô thì là một thành trì với số dân khoảng vài triệu người.
Kiểu thành trì như này không hiếm gặp ở trên Cửu U đại lục, thậm chí còn có rất nhiều.
Nói chung thì kiểu thành trì như thế này có một vị cảnh giới Thiên Võ toạ trấn thì chính là cao thủ vô địch.
Tần Ninh hơi nhíu mày.
Theo như lời của Lý Nhàn Ngư thì trong gia tộc Lý gia có cường giả huyền cảnh Tạo Hoá toạ trấn.
Thế nhưng cho đến tận thời điểm này vẫn được giấu kín đến mức này.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Ngươi nhìn lại ngươi một chút xem, ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, ngoại trừ làm thú cưỡi ra thì chẳng còn tác dụng nào hết”.Lời này vừa nói ra, đầu trâu của Tiểu Thanh quay lại, nhìn Tần Ninh, nước mắt ngắn dài thi nhau chảy ra, giọt to giọt nhỏ tí tách rơi xuống.“Được được được rồi, ta không nói ngươi nữa...”Nghe đến đây, hàng nước mắt của Tiểu Thanh lập tức biến mất, vênh váo đắc ý, quay đầu sang chỗ khác, vù vù theo gió.Hai người Lý Nhàn Ngư và Lý Nhàn Phong ở bên cạnh thấy cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm.Bọn họ vốn tưởng rằng Tiểu Thanh cùng lắm chỉ là một con bò xanh bình thường, chỗ nào cũng có thể thấy được.Nhưng bây giờ, con bò này vậy mà lại có nhân tính hoá...Quả đúng là không thể tưởng tượng được.“Lý Nhàn Ngư!”Tần Ninh mở miệng nói: “Như lời của ngươi nói thì Lý gia các ngươi từng là hùng bá một phương ở đại lục Thương Lan”.“Sau đó sa sút, lang bạt khắp nơi, biết được Cửu U đại lục trỗi dậy cho nên mới di cư đến Cửu U đại lục?”“Ừm!”Lý Nhàn Ngư nhắc đến lời này cũng thổn thức không thôi.Hắn ta còn nhớ chuyện khi mà Lý gia là một gia tộc hùng mạnh.Trong tộc có cảnh giới Sinh Tử khổng lồ, đại nhân vật linh cảnh Niết Bàn, cường giả huyền cảnh Tạo Hoá...Nhưng bây giờ...Lưu lạc hết nơi này đến nơi khác, cảnh giới Sinh Tử trong tộc chết đi, linh cảnh Niết Bàn cũng không còn tồn tại.Chỉ còn huyền cảnh Tạo Hoá toạ trấn.Bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục lẩn trốn.Nghe đến đây, sắc mặt của Tần Ninh cũng có chút ảm đạm.Trong đầu đột nhiên hiện lên một thân ảnh.Người kia toàn thân mặc đồ đen, trông có vẻ hơi thất thần nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng ngời.“Lý Nhất Phong!”Tần Ninh lẩm bẩm: “Chuyện đã xảy ra nhiều năm, cảnh còn người mất, thế nhưng ta không ngờ được rằng ngươi sẽ chết...”Lý Nhàn Ngư nghe thấy lời này, bước chân đột nhiên khựng lại.Lý Nhất Phong!Lão tổ của Lý gia!Hình như Tần Ninh... có biết?Nhất thời, trong lòng của Lý Nhàn Ngư bất ổn, không biết lần này dẫn Tần Ninh đi đến Lý gia là đúng hay sai nữa.Ba người lên đường gấp rút trong mấy ngày, từ từ đi xuyên qua một vùng núi, cuối cùng cũng nhìn thấy một toà thành.Thành Linh Nguyệt!Thành Linh Nguyệt trông quy mô thì là một thành trì với số dân khoảng vài triệu người.Kiểu thành trì như này không hiếm gặp ở trên Cửu U đại lục, thậm chí còn có rất nhiều.Nói chung thì kiểu thành trì như thế này có một vị cảnh giới Thiên Võ toạ trấn thì chính là cao thủ vô địch.Tần Ninh hơi nhíu mày.Theo như lời của Lý Nhàn Ngư thì trong gia tộc Lý gia có cường giả huyền cảnh Tạo Hoá toạ trấn.Thế nhưng cho đến tận thời điểm này vẫn được giấu kín đến mức này.