“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2148: Thành Linh Nguyệt!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dừng chân ở một toà thành trì mấy triệu nhân khẩu chỉ vì né tránh kẻ thù.Kẻ thù này rốt cuộc là ai?“Lý gia của chúng ta di cư đến thành Linh Nguyệt cũng chỉ mới được hơn hai năm, cho nên cũng chỉ xem như là vừa mới bén rễ ở thành Linh Nguyệt mà thôi”.Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Tần công tử, vào thành thôi!”“Ừm!”Ba người đi vào thành, võ giả lui tới trong thành rất nhiều.Nhưng phần lớn đều là cảnh giới Tứ Linh, thỉnh thoảng bắt gặp một vài người cảnh giới Địa Võ cũng thu hút ánh nhìn của mọi người.Ở thành Linh Nguyệt, cảnh giới Địa Võ đã là cực kỳ mạnh.Cửu U đại lục có diện tích rộng lớn, dân cư hơn trăm triệu người, phong tục của các nơi đương nhiên cũng có sự khác biệt.Trở lại thành Linh Nguyệt, Lý Nhàn Phong nhìn ngó xung quanh, giống như lần đầu tiên đặt chân đến vậy.“Không phải ngươi đã chờ ở chỗ này hai, ba năm rồi sao?”Tần Ninh hỏi.“Tần đại ca huynh không biết rồi”, Lý Nhàn Ngư phàn nàn nói: “Từ nhỏ đến lớn phụ thân đã bắt ta tu luyện rồi lại tu luyện, hơn nữa gia tộc lang bạt giang hồ, đến một nơi ở chưa được vài năm đã lại phải rời đi”.“Cho nên căn bản ta chưa từng trải nghiệm những điều thú vị ở trong thành Linh Nguyệt”.Sờ đầu Lý Nhàn Phong, Tần Ninh cười nói: “Ngươi yên tâm, lần này ngươi có thể ở lại thành Linh Nguyệt, ở lại lâu dài”.“Sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì cứ đến Thanh Vân tông tìm kiếm viện trợ bất cứ lúc nào”.“Ừm!”Lý Nhàn Phong vui vẻ không thôi.Quan trọng nhất là Tần Ninh nói hắn có thể chữa khỏi hai mắt bị mù của đại ca.Tần Ninh ở Thanh Vân tông, ở Cửu U đại lục, trong lúc mơ hồ có một loại cao cao tại thượng của thần linh.Hắn nói có thể thì nhất định có thể!Ba người đi vào trong thành, hướng đến một phủ đệ.Phủ đệ kia nhìn kĩ lại thì có diện tích khoảng mấy chục mẫu, đình đài lầu các trông cũng cực kỳ hoa lệ.“Đến rồi!”Lý Nhàn Ngư đi đến trước phủ đệ, trên cổng lớn có treo một tấm biển.Lý phủ!Hai chữ cổ kính lớn khiến lòng người có một cảm giác yên bình thoải mái đến lạ.“Ban ngày ban mặt đóng cửa làm gì?”Lý Nhàn Phong tiến lên phía trước, cốc cốc cốc gõ cửa.Chỉ chốc lát sau, đột nhiên Tần Ninh bước ra, vung tay lên.Một tay túm lấy tay của Lý Nhàn Phong kéo trở lại.Bùm...Đột nhiên, cổng lớn nứt ra, một thanh trường thương trực tiếp cắm thẳng vào.Lý Nhàn Phong lúc này đứng ở bên cạnh Tần Ninh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.Vừa rồi xém chút nữa hắn ta đã mất mạng rồi.“Huyền trận phong toả rồi...”Tần Ninh nhìn phía trên đình viện, lông mày hơi nhăn lại.Mà giờ phút này, đứng trước cổng lớn nứt toác của Lý phủ có một thân ảnh cầm thương đứng vững, vẻ mặt lạnh nhạt.
Dừng chân ở một toà thành trì mấy triệu nhân khẩu chỉ vì né tránh kẻ thù.
Kẻ thù này rốt cuộc là ai?
“Lý gia của chúng ta di cư đến thành Linh Nguyệt cũng chỉ mới được hơn hai năm, cho nên cũng chỉ xem như là vừa mới bén rễ ở thành Linh Nguyệt mà thôi”.
Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Tần công tử, vào thành thôi!”
“Ừm!”
Ba người đi vào thành, võ giả lui tới trong thành rất nhiều.
Nhưng phần lớn đều là cảnh giới Tứ Linh, thỉnh thoảng bắt gặp một vài người cảnh giới Địa Võ cũng thu hút ánh nhìn của mọi người.
Ở thành Linh Nguyệt, cảnh giới Địa Võ đã là cực kỳ mạnh.
Cửu U đại lục có diện tích rộng lớn, dân cư hơn trăm triệu người, phong tục của các nơi đương nhiên cũng có sự khác biệt.
Trở lại thành Linh Nguyệt, Lý Nhàn Phong nhìn ngó xung quanh, giống như lần đầu tiên đặt chân đến vậy.
“Không phải ngươi đã chờ ở chỗ này hai, ba năm rồi sao?”
Tần Ninh hỏi.
“Tần đại ca huynh không biết rồi”, Lý Nhàn Ngư phàn nàn nói: “Từ nhỏ đến lớn phụ thân đã bắt ta tu luyện rồi lại tu luyện, hơn nữa gia tộc lang bạt giang hồ, đến một nơi ở chưa được vài năm đã lại phải rời đi”.
“Cho nên căn bản ta chưa từng trải nghiệm những điều thú vị ở trong thành Linh Nguyệt”.
Sờ đầu Lý Nhàn Phong, Tần Ninh cười nói: “Ngươi yên tâm, lần này ngươi có thể ở lại thành Linh Nguyệt, ở lại lâu dài”.
“Sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì cứ đến Thanh Vân tông tìm kiếm viện trợ bất cứ lúc nào”.
“Ừm!”
Lý Nhàn Phong vui vẻ không thôi.
Quan trọng nhất là Tần Ninh nói hắn có thể chữa khỏi hai mắt bị mù của đại ca.
Tần Ninh ở Thanh Vân tông, ở Cửu U đại lục, trong lúc mơ hồ có một loại cao cao tại thượng của thần linh.
Hắn nói có thể thì nhất định có thể!
Ba người đi vào trong thành, hướng đến một phủ đệ.
Phủ đệ kia nhìn kĩ lại thì có diện tích khoảng mấy chục mẫu, đình đài lầu các trông cũng cực kỳ hoa lệ.
“Đến rồi!”
Lý Nhàn Ngư đi đến trước phủ đệ, trên cổng lớn có treo một tấm biển.
Lý phủ!
Hai chữ cổ kính lớn khiến lòng người có một cảm giác yên bình thoải mái đến lạ.
“Ban ngày ban mặt đóng cửa làm gì?”
Lý Nhàn Phong tiến lên phía trước, cốc cốc cốc gõ cửa.
Chỉ chốc lát sau, đột nhiên Tần Ninh bước ra, vung tay lên.
Một tay túm lấy tay của Lý Nhàn Phong kéo trở lại.
Bùm...
Đột nhiên, cổng lớn nứt ra, một thanh trường thương trực tiếp cắm thẳng vào.
Lý Nhàn Phong lúc này đứng ở bên cạnh Tần Ninh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Vừa rồi xém chút nữa hắn ta đã mất mạng rồi.
“Huyền trận phong toả rồi...”
Tần Ninh nhìn phía trên đình viện, lông mày hơi nhăn lại.
Mà giờ phút này, đứng trước cổng lớn nứt toác của Lý phủ có một thân ảnh cầm thương đứng vững, vẻ mặt lạnh nhạt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dừng chân ở một toà thành trì mấy triệu nhân khẩu chỉ vì né tránh kẻ thù.Kẻ thù này rốt cuộc là ai?“Lý gia của chúng ta di cư đến thành Linh Nguyệt cũng chỉ mới được hơn hai năm, cho nên cũng chỉ xem như là vừa mới bén rễ ở thành Linh Nguyệt mà thôi”.Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Tần công tử, vào thành thôi!”“Ừm!”Ba người đi vào thành, võ giả lui tới trong thành rất nhiều.Nhưng phần lớn đều là cảnh giới Tứ Linh, thỉnh thoảng bắt gặp một vài người cảnh giới Địa Võ cũng thu hút ánh nhìn của mọi người.Ở thành Linh Nguyệt, cảnh giới Địa Võ đã là cực kỳ mạnh.Cửu U đại lục có diện tích rộng lớn, dân cư hơn trăm triệu người, phong tục của các nơi đương nhiên cũng có sự khác biệt.Trở lại thành Linh Nguyệt, Lý Nhàn Phong nhìn ngó xung quanh, giống như lần đầu tiên đặt chân đến vậy.“Không phải ngươi đã chờ ở chỗ này hai, ba năm rồi sao?”Tần Ninh hỏi.“Tần đại ca huynh không biết rồi”, Lý Nhàn Ngư phàn nàn nói: “Từ nhỏ đến lớn phụ thân đã bắt ta tu luyện rồi lại tu luyện, hơn nữa gia tộc lang bạt giang hồ, đến một nơi ở chưa được vài năm đã lại phải rời đi”.“Cho nên căn bản ta chưa từng trải nghiệm những điều thú vị ở trong thành Linh Nguyệt”.Sờ đầu Lý Nhàn Phong, Tần Ninh cười nói: “Ngươi yên tâm, lần này ngươi có thể ở lại thành Linh Nguyệt, ở lại lâu dài”.“Sau này nếu có xảy ra chuyện gì thì cứ đến Thanh Vân tông tìm kiếm viện trợ bất cứ lúc nào”.“Ừm!”Lý Nhàn Phong vui vẻ không thôi.Quan trọng nhất là Tần Ninh nói hắn có thể chữa khỏi hai mắt bị mù của đại ca.Tần Ninh ở Thanh Vân tông, ở Cửu U đại lục, trong lúc mơ hồ có một loại cao cao tại thượng của thần linh.Hắn nói có thể thì nhất định có thể!Ba người đi vào trong thành, hướng đến một phủ đệ.Phủ đệ kia nhìn kĩ lại thì có diện tích khoảng mấy chục mẫu, đình đài lầu các trông cũng cực kỳ hoa lệ.“Đến rồi!”Lý Nhàn Ngư đi đến trước phủ đệ, trên cổng lớn có treo một tấm biển.Lý phủ!Hai chữ cổ kính lớn khiến lòng người có một cảm giác yên bình thoải mái đến lạ.“Ban ngày ban mặt đóng cửa làm gì?”Lý Nhàn Phong tiến lên phía trước, cốc cốc cốc gõ cửa.Chỉ chốc lát sau, đột nhiên Tần Ninh bước ra, vung tay lên.Một tay túm lấy tay của Lý Nhàn Phong kéo trở lại.Bùm...Đột nhiên, cổng lớn nứt ra, một thanh trường thương trực tiếp cắm thẳng vào.Lý Nhàn Phong lúc này đứng ở bên cạnh Tần Ninh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.Vừa rồi xém chút nữa hắn ta đã mất mạng rồi.“Huyền trận phong toả rồi...”Tần Ninh nhìn phía trên đình viện, lông mày hơi nhăn lại.Mà giờ phút này, đứng trước cổng lớn nứt toác của Lý phủ có một thân ảnh cầm thương đứng vững, vẻ mặt lạnh nhạt.