“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2179: Tên nhóc này không thích hợp.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Hà Ngọc Kiệt, Thiết Hung, Thiết Ha đứng thẳng song song, nhìn chằm chằm Tần Ninh.Cảnh tượng lúc này thoạt nhìn có chút cổ quái.Ba người lại không dám tùy tiện xuất thủ.“Ngươi rốt cuộc là người phương nào, đến từ đâu?”, Hà Ngọc Kiệt cảnh giác hỏi.“Muốn giết cứ giết đi, làm sao, hiện tại sợ đắc tội đến người không nên động vào à?”Tần Ninh cười lạnh nói.Đại lục Thương Lan chính là khu vực nòng cốt của đại lục Vạn Thiên, có thể nói là hội tụ toàn bộ những người mạnh nhất của đại lục Vạn Thiên.Chín vạn năm trước cũng không chia làm Đông Lan, Tây Lan, Trung Lan, Nam Lan, Bắc Lan.Mà khi đó, toàn bộ đại lục Thương Lan có tông môn gia tộc san sát, xưng Vương Giả, ngạo thị quần hùng.Hiện nay, tuy gọi là Ngũ Lan, nhưng Bắc Lan chính là một trong Ngũ Lan, còn khu vực Giang Bắc thì Tần Ninh không biết.Mà bốn đại tông môn kia nói ra, Tần Ninh càng không biết.Nhưng vẻn vẹn chỉ là Niết Bàn thất trọng mà cũng dám tự xưng bá chủ.Vì vậy xem ra, khu vực Giang Bắc cũng không tính vào đâu.Hà Ngọc Kiệt nhìn Thiết Hung, Thiết Ha, ba người gật đầu, trong nháy mắt trực tiếp tuôn ra.Tần Ninh sải bước ra, giữa hai tay là từng mặt trăng băng lam được ngưng tụ.Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết!Đây cũng là thứ mà Tần Ninh dạo này chuyên tâm tu hành.Thất Tuyệt băng nguyệt quyết, ngưng tụ con đường Thất Tuyệt.Tuyệt ở đây không phải tuyệt đoạn sinh cơ, mà là tuyệt đoạn chỗ thiếu hụt của bản thân.Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết, phân làm bảy tuyệt, mỗi tuyệt đối ứng với một trọng của cảnh giới Niết Bàn.Nhất tuyệt Bán Nguyệt Trảm!Đem linh khí kết hợp với khí tức băng hàn, như băng sương lại như hàn nguyệt.Bỗng nhiên, bốn ánh băng trực tiếp lóe lên mà ra.Bốn mặt trăng trong nháy mắt tuôn ra, tốc độ chớp mắt liền tới.Hà Ngọc Kiệt tái mét mặt mày, đánh ra một dải lụa linh khí.Nhưng cơ hồ là trong chớp mắt, dải lụa linh khí kia hoàn toàn bị xé nát.Phù một tiếng, hai cánh tay của Hà Ngọc Kiệt trực tiếp bị băng nguyệt cắt đứt, lìa khỏi thân thể, máu tươi tóe ra.Mà ở một bên khác, Thiết Hung cùng Thiết Ha trực tiếp đụng phải công kích của băng nguyệt, ngực xuất hiện một vết máu, cũng không ngừng lùi lại.Ba người liên thủ, dường như là vừa đối mặt đã bị Tần Ninh trực tiếp đánh trọng thương.Lúc này, Tần Ninh cũng không quan tâm, tiếp tục vung tay, từng băng nguyệt tập sát mà ra.
Lúc này, Hà Ngọc Kiệt, Thiết Hung, Thiết Ha đứng thẳng song song, nhìn chằm chằm Tần Ninh.
Cảnh tượng lúc này thoạt nhìn có chút cổ quái.
Ba người lại không dám tùy tiện xuất thủ.
“Ngươi rốt cuộc là người phương nào, đến từ đâu?”, Hà Ngọc Kiệt cảnh giác hỏi.
“Muốn giết cứ giết đi, làm sao, hiện tại sợ đắc tội đến người không nên động vào à?”
Tần Ninh cười lạnh nói.
Đại lục Thương Lan chính là khu vực nòng cốt của đại lục Vạn Thiên, có thể nói là hội tụ toàn bộ những người mạnh nhất của đại lục Vạn Thiên.
Chín vạn năm trước cũng không chia làm Đông Lan, Tây Lan, Trung Lan, Nam Lan, Bắc Lan.
Mà khi đó, toàn bộ đại lục Thương Lan có tông môn gia tộc san sát, xưng Vương Giả, ngạo thị quần hùng.
Hiện nay, tuy gọi là Ngũ Lan, nhưng Bắc Lan chính là một trong Ngũ Lan, còn khu vực Giang Bắc thì Tần Ninh không biết.
Mà bốn đại tông môn kia nói ra, Tần Ninh càng không biết.
Nhưng vẻn vẹn chỉ là Niết Bàn thất trọng mà cũng dám tự xưng bá chủ.
Vì vậy xem ra, khu vực Giang Bắc cũng không tính vào đâu.
Hà Ngọc Kiệt nhìn Thiết Hung, Thiết Ha, ba người gật đầu, trong nháy mắt trực tiếp tuôn ra.
Tần Ninh sải bước ra, giữa hai tay là từng mặt trăng băng lam được ngưng tụ.
Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết!
Đây cũng là thứ mà Tần Ninh dạo này chuyên tâm tu hành.
Thất Tuyệt băng nguyệt quyết, ngưng tụ con đường Thất Tuyệt.
Tuyệt ở đây không phải tuyệt đoạn sinh cơ, mà là tuyệt đoạn chỗ thiếu hụt của bản thân.
Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết, phân làm bảy tuyệt, mỗi tuyệt đối ứng với một trọng của cảnh giới Niết Bàn.
Nhất tuyệt Bán Nguyệt Trảm!
Đem linh khí kết hợp với khí tức băng hàn, như băng sương lại như hàn nguyệt.
Bỗng nhiên, bốn ánh băng trực tiếp lóe lên mà ra.
Bốn mặt trăng trong nháy mắt tuôn ra, tốc độ chớp mắt liền tới.
Hà Ngọc Kiệt tái mét mặt mày, đánh ra một dải lụa linh khí.
Nhưng cơ hồ là trong chớp mắt, dải lụa linh khí kia hoàn toàn bị xé nát.
Phù một tiếng, hai cánh tay của Hà Ngọc Kiệt trực tiếp bị băng nguyệt cắt đứt, lìa khỏi thân thể, máu tươi tóe ra.
Mà ở một bên khác, Thiết Hung cùng Thiết Ha trực tiếp đụng phải công kích của băng nguyệt, ngực xuất hiện một vết máu, cũng không ngừng lùi lại.
Ba người liên thủ, dường như là vừa đối mặt đã bị Tần Ninh trực tiếp đánh trọng thương.
Lúc này, Tần Ninh cũng không quan tâm, tiếp tục vung tay, từng băng nguyệt tập sát mà ra.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Hà Ngọc Kiệt, Thiết Hung, Thiết Ha đứng thẳng song song, nhìn chằm chằm Tần Ninh.Cảnh tượng lúc này thoạt nhìn có chút cổ quái.Ba người lại không dám tùy tiện xuất thủ.“Ngươi rốt cuộc là người phương nào, đến từ đâu?”, Hà Ngọc Kiệt cảnh giác hỏi.“Muốn giết cứ giết đi, làm sao, hiện tại sợ đắc tội đến người không nên động vào à?”Tần Ninh cười lạnh nói.Đại lục Thương Lan chính là khu vực nòng cốt của đại lục Vạn Thiên, có thể nói là hội tụ toàn bộ những người mạnh nhất của đại lục Vạn Thiên.Chín vạn năm trước cũng không chia làm Đông Lan, Tây Lan, Trung Lan, Nam Lan, Bắc Lan.Mà khi đó, toàn bộ đại lục Thương Lan có tông môn gia tộc san sát, xưng Vương Giả, ngạo thị quần hùng.Hiện nay, tuy gọi là Ngũ Lan, nhưng Bắc Lan chính là một trong Ngũ Lan, còn khu vực Giang Bắc thì Tần Ninh không biết.Mà bốn đại tông môn kia nói ra, Tần Ninh càng không biết.Nhưng vẻn vẹn chỉ là Niết Bàn thất trọng mà cũng dám tự xưng bá chủ.Vì vậy xem ra, khu vực Giang Bắc cũng không tính vào đâu.Hà Ngọc Kiệt nhìn Thiết Hung, Thiết Ha, ba người gật đầu, trong nháy mắt trực tiếp tuôn ra.Tần Ninh sải bước ra, giữa hai tay là từng mặt trăng băng lam được ngưng tụ.Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết!Đây cũng là thứ mà Tần Ninh dạo này chuyên tâm tu hành.Thất Tuyệt băng nguyệt quyết, ngưng tụ con đường Thất Tuyệt.Tuyệt ở đây không phải tuyệt đoạn sinh cơ, mà là tuyệt đoạn chỗ thiếu hụt của bản thân.Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết, phân làm bảy tuyệt, mỗi tuyệt đối ứng với một trọng của cảnh giới Niết Bàn.Nhất tuyệt Bán Nguyệt Trảm!Đem linh khí kết hợp với khí tức băng hàn, như băng sương lại như hàn nguyệt.Bỗng nhiên, bốn ánh băng trực tiếp lóe lên mà ra.Bốn mặt trăng trong nháy mắt tuôn ra, tốc độ chớp mắt liền tới.Hà Ngọc Kiệt tái mét mặt mày, đánh ra một dải lụa linh khí.Nhưng cơ hồ là trong chớp mắt, dải lụa linh khí kia hoàn toàn bị xé nát.Phù một tiếng, hai cánh tay của Hà Ngọc Kiệt trực tiếp bị băng nguyệt cắt đứt, lìa khỏi thân thể, máu tươi tóe ra.Mà ở một bên khác, Thiết Hung cùng Thiết Ha trực tiếp đụng phải công kích của băng nguyệt, ngực xuất hiện một vết máu, cũng không ngừng lùi lại.Ba người liên thủ, dường như là vừa đối mặt đã bị Tần Ninh trực tiếp đánh trọng thương.Lúc này, Tần Ninh cũng không quan tâm, tiếp tục vung tay, từng băng nguyệt tập sát mà ra.