“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2214: Cũng không ngờ lại có người tranh giá.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Thế gia Đông Phương là một trong tứ đại thế lực của Giang Bắc, Đông Phương Việt tới đây rất bình thường mà!"Nhìn thấy quý công tử kia, mọi người xung quanh lập tức bàn tán.Đông Phương Việt.Đệ tử dòng chính của thế gia Đông Phương.Ở thế gia Đông Phương, thiên phú không tầm thường, là thiên chi kiêu tử chỉ đứng sau huynh trưởng Đông Phương Ngạo của hắn ta, tu vi Niết Bàn tầng một, cũng rất nổi tiếng ở Giang Bắc."Chúng ta nhìn trúng cái này trước".Lúc này Lý Nhàn Ngư hừ nói."Các ngươi nhìn trúng trước thì làm sao?", Đông Phương Việt trêu tức: "Các ngươi vẫn chưa trả tiền, bản công tử nguyện ý trả giá cao, làm sao?""Tiểu tử, ngươi bán cho ai?"Đông Phương Việt nhìn về phía chủ sạp trẻ tuổi, hừ nói."Ai ra giá cao hơn thì ta sẽ bán cho người đó", chủ sạp trẻ tuổi vội nói.Hiện tại Lý Nhàn Ngư nổi giận.Rõ ràng người này cố ý."Ta ra...""Nhàn Ngư!"Lúc này Tần Ninh chợt lên tiếng nói: "Bỏ đi, ta cũng chỉ mua chơi mà thôi, nếu công tử Đông Phương Việt thích thì để cho hắn là được"."Vâng!"Mặc dù Lý Nhàn Ngư không phục nhưng vẫn nghe theo lời Tần Ninh.Đông Phương Việt trả tiền, nhận lấy bát ngọc, giao cho một ông lão bên cạnh.Ông lão kiểm tra một chút, trong bàn tay đánh ra một luồng linh khí, thâm nhập vào bên trong bát ngọc."Công tử, đúng rồi... là Nguyệt Linh thạch tạo ra pháp khí, giá trị ít nhất 3 vạn linh thạch trung cấp", ông lão thấp giọng nói.Nghe vậy, sắc mặt Đông Phương Việt vui vẻ.Kiếm lời lớn!Mua mất năm ngàn linh thạch, bán được 30 vạn.Xem ra tin tức mà hắn ta nhận được ở Vạn Thiên Các là thật.Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư có thủ đoạn đặc biệt, có thể phát hiện chí bảo.Bên kia, Tần Ninh dẫn Lý Nhàn Ngư rời đi.Lý Nhàn Ngư hừ nói: "Sư tôn, tại sao lại nhường? Cùng lắm thì chúng ta tăng giá là được"."Một bát ngọc mà thôi, không đáng kể".Tần Ninh cười nói: "Ta có thể tìm ra mấy chục cái dạng bảo bối như vậy trong khu giao dịch tự do này!"Lúc này trong lòng Lý Nhàn Ngư cảm thấy khó chịu.Sao lại phải nhường?Sư tôn nghĩ gì vậy?Không lâu sau, sư đồ hai người đi tới một sạp hàng."Khối ngọc này bao nhiêu tiền?""Bảy ngàn linh thạch!", chủ sạp cười ha ha nói."Mua!"
"Thế gia Đông Phương là một trong tứ đại thế lực của Giang Bắc, Đông Phương Việt tới đây rất bình thường mà!"
Nhìn thấy quý công tử kia, mọi người xung quanh lập tức bàn tán.
Đông Phương Việt.
Đệ tử dòng chính của thế gia Đông Phương.
Ở thế gia Đông Phương, thiên phú không tầm thường, là thiên chi kiêu tử chỉ đứng sau huynh trưởng Đông Phương Ngạo của hắn ta, tu vi Niết Bàn tầng một, cũng rất nổi tiếng ở Giang Bắc.
"Chúng ta nhìn trúng cái này trước".
Lúc này Lý Nhàn Ngư hừ nói.
"Các ngươi nhìn trúng trước thì làm sao?", Đông Phương Việt trêu tức: "Các ngươi vẫn chưa trả tiền, bản công tử nguyện ý trả giá cao, làm sao?"
"Tiểu tử, ngươi bán cho ai?"
Đông Phương Việt nhìn về phía chủ sạp trẻ tuổi, hừ nói.
"Ai ra giá cao hơn thì ta sẽ bán cho người đó", chủ sạp trẻ tuổi vội nói.
Hiện tại Lý Nhàn Ngư nổi giận.
Rõ ràng người này cố ý.
"Ta ra..."
"Nhàn Ngư!"
Lúc này Tần Ninh chợt lên tiếng nói: "Bỏ đi, ta cũng chỉ mua chơi mà thôi, nếu công tử Đông Phương Việt thích thì để cho hắn là được".
"Vâng!"
Mặc dù Lý Nhàn Ngư không phục nhưng vẫn nghe theo lời Tần Ninh.
Đông Phương Việt trả tiền, nhận lấy bát ngọc, giao cho một ông lão bên cạnh.
Ông lão kiểm tra một chút, trong bàn tay đánh ra một luồng linh khí, thâm nhập vào bên trong bát ngọc.
"Công tử, đúng rồi... là Nguyệt Linh thạch tạo ra pháp khí, giá trị ít nhất 3 vạn linh thạch trung cấp", ông lão thấp giọng nói.
Nghe vậy, sắc mặt Đông Phương Việt vui vẻ.
Kiếm lời lớn!
Mua mất năm ngàn linh thạch, bán được 30 vạn.
Xem ra tin tức mà hắn ta nhận được ở Vạn Thiên Các là thật.
Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư có thủ đoạn đặc biệt, có thể phát hiện chí bảo.
Bên kia, Tần Ninh dẫn Lý Nhàn Ngư rời đi.
Lý Nhàn Ngư hừ nói: "Sư tôn, tại sao lại nhường? Cùng lắm thì chúng ta tăng giá là được".
"Một bát ngọc mà thôi, không đáng kể".
Tần Ninh cười nói: "Ta có thể tìm ra mấy chục cái dạng bảo bối như vậy trong khu giao dịch tự do này!"
Lúc này trong lòng Lý Nhàn Ngư cảm thấy khó chịu.
Sao lại phải nhường?
Sư tôn nghĩ gì vậy?
Không lâu sau, sư đồ hai người đi tới một sạp hàng.
"Khối ngọc này bao nhiêu tiền?"
"Bảy ngàn linh thạch!", chủ sạp cười ha ha nói.
"Mua!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Thế gia Đông Phương là một trong tứ đại thế lực của Giang Bắc, Đông Phương Việt tới đây rất bình thường mà!"Nhìn thấy quý công tử kia, mọi người xung quanh lập tức bàn tán.Đông Phương Việt.Đệ tử dòng chính của thế gia Đông Phương.Ở thế gia Đông Phương, thiên phú không tầm thường, là thiên chi kiêu tử chỉ đứng sau huynh trưởng Đông Phương Ngạo của hắn ta, tu vi Niết Bàn tầng một, cũng rất nổi tiếng ở Giang Bắc."Chúng ta nhìn trúng cái này trước".Lúc này Lý Nhàn Ngư hừ nói."Các ngươi nhìn trúng trước thì làm sao?", Đông Phương Việt trêu tức: "Các ngươi vẫn chưa trả tiền, bản công tử nguyện ý trả giá cao, làm sao?""Tiểu tử, ngươi bán cho ai?"Đông Phương Việt nhìn về phía chủ sạp trẻ tuổi, hừ nói."Ai ra giá cao hơn thì ta sẽ bán cho người đó", chủ sạp trẻ tuổi vội nói.Hiện tại Lý Nhàn Ngư nổi giận.Rõ ràng người này cố ý."Ta ra...""Nhàn Ngư!"Lúc này Tần Ninh chợt lên tiếng nói: "Bỏ đi, ta cũng chỉ mua chơi mà thôi, nếu công tử Đông Phương Việt thích thì để cho hắn là được"."Vâng!"Mặc dù Lý Nhàn Ngư không phục nhưng vẫn nghe theo lời Tần Ninh.Đông Phương Việt trả tiền, nhận lấy bát ngọc, giao cho một ông lão bên cạnh.Ông lão kiểm tra một chút, trong bàn tay đánh ra một luồng linh khí, thâm nhập vào bên trong bát ngọc."Công tử, đúng rồi... là Nguyệt Linh thạch tạo ra pháp khí, giá trị ít nhất 3 vạn linh thạch trung cấp", ông lão thấp giọng nói.Nghe vậy, sắc mặt Đông Phương Việt vui vẻ.Kiếm lời lớn!Mua mất năm ngàn linh thạch, bán được 30 vạn.Xem ra tin tức mà hắn ta nhận được ở Vạn Thiên Các là thật.Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư có thủ đoạn đặc biệt, có thể phát hiện chí bảo.Bên kia, Tần Ninh dẫn Lý Nhàn Ngư rời đi.Lý Nhàn Ngư hừ nói: "Sư tôn, tại sao lại nhường? Cùng lắm thì chúng ta tăng giá là được"."Một bát ngọc mà thôi, không đáng kể".Tần Ninh cười nói: "Ta có thể tìm ra mấy chục cái dạng bảo bối như vậy trong khu giao dịch tự do này!"Lúc này trong lòng Lý Nhàn Ngư cảm thấy khó chịu.Sao lại phải nhường?Sư tôn nghĩ gì vậy?Không lâu sau, sư đồ hai người đi tới một sạp hàng."Khối ngọc này bao nhiêu tiền?""Bảy ngàn linh thạch!", chủ sạp cười ha ha nói."Mua!"