“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2586: Vạn cổ hiếm thấy.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vậy chín chính là mạnh lên chín lần.Cốc Tân Nguyệt nói xong thì vung ra một chưởng.Linh khí tràn đầy sự trấn áp, điên cuồng gào thét mà ra.Phanh...Tiếng nổ tung vang lên.Thần Sứ Nguyệt Hạc lúc này tái mét mặt mày, thân thể trực tiếp nổ tung.Mưa máu tràn ngập.Một Thánh Nhân cảnh giới Hóa Âm sơ kỳ mất mạng.Giờ khắc này, mọi người tại đây đều không dám tin.Nhưng không một ai có thể nói gì.Quá mạnh mẽ!Giờ khắc này mọi người chỉ cảm thấy đè nén.Chín cái Âm Khư!Ngoại trừ U Vương chín vạn năm trước ra thì có ai có thể ở linh cảnh Hóa Âm mà ngưng tụ chín Âm Khư?Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được một áp lực vô hình.Cốc Tân Nguyệt.Cái tên này sẽ được mọi người khắc ghi.Mà cùng lúc này, sắc mặt của Thần Sứ Nguyệt Phong trở nên khó coi.Chín Âm Khư.Linh cảnh Hóa Âm.Cốc Tân Nguyệt này...Rút lui!Hôm nay đi tới đây, hai Thần Sứ và một Địa hộ pháp mất mạng.Ông ta mà không đi thì sẽ không thể truyền tin về nữa.Vốn tưởng rằng đã đủ để giết Tần Ninh.Một bá chủ cảnh giới Vạn Nguyên đích thân xuất thủ muốn giết Tần Ninh.Nhưng lại bị Tần Ninh chém giết.Lần này Thiên Đế các phải trả cái giá quá lớn!Nguyệt Phong tung ra một kích, toàn lực đẩy lùi Ninh Thiên Vũ cùng Vạn Phúc, xoay người hóa thành một vệt sáng bay về phương xa.Cốc Tân Nguyệt thấy vậy thì nhíu mày.Oanh...Trong nháy mắt đó.Thân thể của Thần Sứ Nguyệt Phong đang chạy như bay ra ngoài thành lại bị một bàn tay to trực tiếp nghiền nát.Một tay xuất hiện từ hư không, một chưởng bắt xuống.Hoàn toàn nổ tung.Thấy thế, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt mới giãn ra.“Thiên Đế các, đáng chết!”Một thanh âm lãnh đạm vang lên.Bên trong mây mù xuất hiện một bóng người đi tới.Nói là đi

Vậy chín chính là mạnh lên chín lần.

Cốc Tân Nguyệt nói xong thì vung ra một chưởng.

Linh khí tràn đầy sự trấn áp, điên cuồng gào thét mà ra.

Phanh...

Tiếng nổ tung vang lên.

Thần Sứ Nguyệt Hạc lúc này tái mét mặt mày, thân thể trực tiếp nổ tung.

Mưa máu tràn ngập.

Một Thánh Nhân cảnh giới Hóa Âm sơ kỳ mất mạng.

Giờ khắc này, mọi người tại đây đều không dám tin.

Nhưng không một ai có thể nói gì.

Quá mạnh mẽ!

Giờ khắc này mọi người chỉ cảm thấy đè nén.

Chín cái Âm Khư!

Ngoại trừ U Vương chín vạn năm trước ra thì có ai có thể ở linh cảnh Hóa Âm mà ngưng tụ chín Âm Khư?

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được một áp lực vô hình.

Cốc Tân Nguyệt.

Cái tên này sẽ được mọi người khắc ghi.

Mà cùng lúc này, sắc mặt của Thần Sứ Nguyệt Phong trở nên khó coi.

Chín Âm Khư.

Linh cảnh Hóa Âm.

Cốc Tân Nguyệt này...

Rút lui!

Hôm nay đi tới đây, hai Thần Sứ và một Địa hộ pháp mất mạng.

Ông ta mà không đi thì sẽ không thể truyền tin về nữa.

Vốn tưởng rằng đã đủ để giết Tần Ninh.

Một bá chủ cảnh giới Vạn Nguyên đích thân xuất thủ muốn giết Tần Ninh.

Nhưng lại bị Tần Ninh chém giết.

Lần này Thiên Đế các phải trả cái giá quá lớn!

Nguyệt Phong tung ra một kích, toàn lực đẩy lùi Ninh Thiên Vũ cùng Vạn Phúc, xoay người hóa thành một vệt sáng bay về phương xa.

Cốc Tân Nguyệt thấy vậy thì nhíu mày.

Oanh...

Trong nháy mắt đó.

Thân thể của Thần Sứ Nguyệt Phong đang chạy như bay ra ngoài thành lại bị một bàn tay to trực tiếp nghiền nát.

Một tay xuất hiện từ hư không, một chưởng bắt xuống.

Hoàn toàn nổ tung.

Thấy thế, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt mới giãn ra.

“Thiên Đế các, đáng chết!”

Một thanh âm lãnh đạm vang lên.

Bên trong mây mù xuất hiện một bóng người đi tới.

Nói là đi

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vậy chín chính là mạnh lên chín lần.Cốc Tân Nguyệt nói xong thì vung ra một chưởng.Linh khí tràn đầy sự trấn áp, điên cuồng gào thét mà ra.Phanh...Tiếng nổ tung vang lên.Thần Sứ Nguyệt Hạc lúc này tái mét mặt mày, thân thể trực tiếp nổ tung.Mưa máu tràn ngập.Một Thánh Nhân cảnh giới Hóa Âm sơ kỳ mất mạng.Giờ khắc này, mọi người tại đây đều không dám tin.Nhưng không một ai có thể nói gì.Quá mạnh mẽ!Giờ khắc này mọi người chỉ cảm thấy đè nén.Chín cái Âm Khư!Ngoại trừ U Vương chín vạn năm trước ra thì có ai có thể ở linh cảnh Hóa Âm mà ngưng tụ chín Âm Khư?Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được một áp lực vô hình.Cốc Tân Nguyệt.Cái tên này sẽ được mọi người khắc ghi.Mà cùng lúc này, sắc mặt của Thần Sứ Nguyệt Phong trở nên khó coi.Chín Âm Khư.Linh cảnh Hóa Âm.Cốc Tân Nguyệt này...Rút lui!Hôm nay đi tới đây, hai Thần Sứ và một Địa hộ pháp mất mạng.Ông ta mà không đi thì sẽ không thể truyền tin về nữa.Vốn tưởng rằng đã đủ để giết Tần Ninh.Một bá chủ cảnh giới Vạn Nguyên đích thân xuất thủ muốn giết Tần Ninh.Nhưng lại bị Tần Ninh chém giết.Lần này Thiên Đế các phải trả cái giá quá lớn!Nguyệt Phong tung ra một kích, toàn lực đẩy lùi Ninh Thiên Vũ cùng Vạn Phúc, xoay người hóa thành một vệt sáng bay về phương xa.Cốc Tân Nguyệt thấy vậy thì nhíu mày.Oanh...Trong nháy mắt đó.Thân thể của Thần Sứ Nguyệt Phong đang chạy như bay ra ngoài thành lại bị một bàn tay to trực tiếp nghiền nát.Một tay xuất hiện từ hư không, một chưởng bắt xuống.Hoàn toàn nổ tung.Thấy thế, sắc mặt của Cốc Tân Nguyệt mới giãn ra.“Thiên Đế các, đáng chết!”Một thanh âm lãnh đạm vang lên.Bên trong mây mù xuất hiện một bóng người đi tới.Nói là đi

Chương 2586: Vạn cổ hiếm thấy.