“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2641: “Phá Thiên Cốt quyết!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một tiếng quát khẽ vang lên, máu thịt trên hai cánh tay Trương Lãnh lúc này nổ bể ầm ầm.Từng vết máu bắn ra ngoài.Ánh mắt Trương Lãnh dần dần lạnh băng.Trong chớp mắt, Trương Lãnh giơ móng vuốt ra.Đôi tay lúc này rời khỏi thân thể, trực tiếp túm về phía Tần Ninh.“Cút ngay!”Một tiếng quát khẽ, trong tay Tần Ninh xuất hiện cung Tinh Thần.Lúc này, kiếm U Khô hóa hành mũi tên đặt lên trên trường cung.Phựt…Trong nháy mắt, kiếm U Khô chém ra.Bịch…Móng vuốt của Trương Lãnh lúc này nổ tung một tiếng, toàn thân cũng không ngừng lùi xuống.Một kích của Tần Ninh quá kinh khủng.“Hơi thở Vương Giả!”Sắc mặt Trương Lãnh thay đổi.Trường kiếm trong tay Tần Ninh lại có hơi thở Vương Giả.“Chẳng lẽ ngươi không biết, ta đã chém giết một vị cảnh giới Vạn Nguyên sao?”“Cái gì!”Lời này vừa nói ra, sắc mặt Trương Lãnh lạnh run.Ông ta thật sự không biết.Khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn chuyện trong các.Bắc Lan…Từ lúc nào Bắc Lan có cảnh giới Vạn Nguyên vậy?Tần Ninh đang nói bậy.“Xem ra ngươi thật sự không biết…”Tần Ninh cười nhạt nói: “Chẳng trách ngươi dám động tay, ta vốn vẫn nghĩ mò ra người đứng sau Thiên Đế các của ngươi là ai, bây giờ xem ra ngươi ngạo mạn tưởng rằng có thể thần không biết quỷ không hay giết ta, căn bản không cần xin trợ giúp”.Tần Ninh nói đến đây, có chút thất vọng: “Nếu đã như vậy cũng không giữ lại ngươi làm gì nữa!”Một lời vừa dứt, kiếm U Khô quay lại.Một luồng kiếm mang hùng mạnh lúc này lại một lần nữa ngưng tụ.Sức mạnh bát linh!Kết hợp bên trong kiếm U Khô, bây giờ còn tồn tại hơi thở Vương Giả.Hai luồng sức mạnh tập hợp cùng nhau.“Chém!”Một lời vừa dứt, một kiếm chém ra.Ầm…Đất nổ ầm ầm, từng vết nứt xuất hiện.Âm thanh nặng nề, tiếng này hơn hẳn tiếng kia.Kiếm U Khô lại một lần nữa cho thấy khí thế Vương Giả.Thanh kiếm này bản thân nó chính là pháp khí thượng phẩm, phù hợp nhất với võ giả cảnh giới Sinh Tử.Bây giờ ở trong tay Tần Ninh mới thật sự tản ra uy lực.
Một tiếng quát khẽ vang lên, máu thịt trên hai cánh tay Trương Lãnh lúc này nổ bể ầm ầm.
Từng vết máu bắn ra ngoài.
Ánh mắt Trương Lãnh dần dần lạnh băng.
Trong chớp mắt, Trương Lãnh giơ móng vuốt ra.
Đôi tay lúc này rời khỏi thân thể, trực tiếp túm về phía Tần Ninh.
“Cút ngay!”
Một tiếng quát khẽ, trong tay Tần Ninh xuất hiện cung Tinh Thần.
Lúc này, kiếm U Khô hóa hành mũi tên đặt lên trên trường cung.
Phựt…
Trong nháy mắt, kiếm U Khô chém ra.
Bịch…
Móng vuốt của Trương Lãnh lúc này nổ tung một tiếng, toàn thân cũng không ngừng lùi xuống.
Một kích của Tần Ninh quá kinh khủng.
“Hơi thở Vương Giả!”
Sắc mặt Trương Lãnh thay đổi.
Trường kiếm trong tay Tần Ninh lại có hơi thở Vương Giả.
“Chẳng lẽ ngươi không biết, ta đã chém giết một vị cảnh giới Vạn Nguyên sao?”
“Cái gì!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Trương Lãnh lạnh run.
Ông ta thật sự không biết.
Khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn chuyện trong các.
Bắc Lan…
Từ lúc nào Bắc Lan có cảnh giới Vạn Nguyên vậy?
Tần Ninh đang nói bậy.
“Xem ra ngươi thật sự không biết…”
Tần Ninh cười nhạt nói: “Chẳng trách ngươi dám động tay, ta vốn vẫn nghĩ mò ra người đứng sau Thiên Đế các của ngươi là ai, bây giờ xem ra ngươi ngạo mạn tưởng rằng có thể thần không biết quỷ không hay giết ta, căn bản không cần xin trợ giúp”.
Tần Ninh nói đến đây, có chút thất vọng: “Nếu đã như vậy cũng không giữ lại ngươi làm gì nữa!”
Một lời vừa dứt, kiếm U Khô quay lại.
Một luồng kiếm mang hùng mạnh lúc này lại một lần nữa ngưng tụ.
Sức mạnh bát linh!
Kết hợp bên trong kiếm U Khô, bây giờ còn tồn tại hơi thở Vương Giả.
Hai luồng sức mạnh tập hợp cùng nhau.
“Chém!”
Một lời vừa dứt, một kiếm chém ra.
Ầm…
Đất nổ ầm ầm, từng vết nứt xuất hiện.
Âm thanh nặng nề, tiếng này hơn hẳn tiếng kia.
Kiếm U Khô lại một lần nữa cho thấy khí thế Vương Giả.
Thanh kiếm này bản thân nó chính là pháp khí thượng phẩm, phù hợp nhất với võ giả cảnh giới Sinh Tử.
Bây giờ ở trong tay Tần Ninh mới thật sự tản ra uy lực.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một tiếng quát khẽ vang lên, máu thịt trên hai cánh tay Trương Lãnh lúc này nổ bể ầm ầm.Từng vết máu bắn ra ngoài.Ánh mắt Trương Lãnh dần dần lạnh băng.Trong chớp mắt, Trương Lãnh giơ móng vuốt ra.Đôi tay lúc này rời khỏi thân thể, trực tiếp túm về phía Tần Ninh.“Cút ngay!”Một tiếng quát khẽ, trong tay Tần Ninh xuất hiện cung Tinh Thần.Lúc này, kiếm U Khô hóa hành mũi tên đặt lên trên trường cung.Phựt…Trong nháy mắt, kiếm U Khô chém ra.Bịch…Móng vuốt của Trương Lãnh lúc này nổ tung một tiếng, toàn thân cũng không ngừng lùi xuống.Một kích của Tần Ninh quá kinh khủng.“Hơi thở Vương Giả!”Sắc mặt Trương Lãnh thay đổi.Trường kiếm trong tay Tần Ninh lại có hơi thở Vương Giả.“Chẳng lẽ ngươi không biết, ta đã chém giết một vị cảnh giới Vạn Nguyên sao?”“Cái gì!”Lời này vừa nói ra, sắc mặt Trương Lãnh lạnh run.Ông ta thật sự không biết.Khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn chuyện trong các.Bắc Lan…Từ lúc nào Bắc Lan có cảnh giới Vạn Nguyên vậy?Tần Ninh đang nói bậy.“Xem ra ngươi thật sự không biết…”Tần Ninh cười nhạt nói: “Chẳng trách ngươi dám động tay, ta vốn vẫn nghĩ mò ra người đứng sau Thiên Đế các của ngươi là ai, bây giờ xem ra ngươi ngạo mạn tưởng rằng có thể thần không biết quỷ không hay giết ta, căn bản không cần xin trợ giúp”.Tần Ninh nói đến đây, có chút thất vọng: “Nếu đã như vậy cũng không giữ lại ngươi làm gì nữa!”Một lời vừa dứt, kiếm U Khô quay lại.Một luồng kiếm mang hùng mạnh lúc này lại một lần nữa ngưng tụ.Sức mạnh bát linh!Kết hợp bên trong kiếm U Khô, bây giờ còn tồn tại hơi thở Vương Giả.Hai luồng sức mạnh tập hợp cùng nhau.“Chém!”Một lời vừa dứt, một kiếm chém ra.Ầm…Đất nổ ầm ầm, từng vết nứt xuất hiện.Âm thanh nặng nề, tiếng này hơn hẳn tiếng kia.Kiếm U Khô lại một lần nữa cho thấy khí thế Vương Giả.Thanh kiếm này bản thân nó chính là pháp khí thượng phẩm, phù hợp nhất với võ giả cảnh giới Sinh Tử.Bây giờ ở trong tay Tần Ninh mới thật sự tản ra uy lực.