“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2642: Sức mạnh bát linh!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kiếm mang vạn trượng, lên đến trời xanh.Lúc này các sơn cốc mười mấy dặm cũng đủ nhìn thấy kiếm mang kia.Ba người Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư bị hơn mười Thanh Giáp Vệ bao vây công kích.“Ha ha…”Thạch Cảm Đương nhìn về Trương Minh Ngọc phía trước, cười ha ha nói: “Trương Minh Ngọc, dựa vào cha con ngươi cũng muốn giết sư tôn ta? Nằm mơ đi!”“Lão tử chống đỡ trong chốc lát, chờ sư tôn ta tới ứng cứu là được”.“Tiểu tử ngươi phải chết, lão tử ngươi cũng phải chết”.Lúc này Trương Minh Ngọc sắc mặt u ám.Xảy ra chuyện gì vậy?Bên kia phụ thân không thuận lợi sao?Nhìn tình hình giao chiến, hình như vô cùng thảm thiết?“A…”Một tiếng gầm gừ tức giận vang lên.Lúc này bên trong sơn cốc.Toàn thân trên dưới Trương Lãnh, ánh sáng âm u.Từ ngực đến bụng, một đường vết thương đáng sợ, quả thật kinh khủng.Lục phủ ngũ tạng lúc này đều có thể nhìn thấy rõ.Mái tóc dài của Trương Lãnh xõa ra, dáng vẻ vô cùng kinh khủng.Ông ta thật sự phát điên rồi!Tần Ninh rốt cuộc là quái thai gì.“Chưa chết?”Tần Ninh hơi có chút kinh ngạc, nhìn Trương Lãnh.“Pháp quyết tu luyện là tôi cốt… chẳng trách chưa chết…”Nghe đến đấy, Trương Lãnh thiếu chút nữa phun ngụm máu ra ngoài.Thằng nhãi này thiếu chút nữa muốn lấy mạng ông ta, bây giờ lại còn chưa hài lòng?Nhưng ông ta đã ngưng tụ tứ đạo dương hải, người dương thánh linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ.Tên khốn kiếp.“Nếu đã như vậy, tới một kiếm là được”.Một bước bước ra, hơi thở bát linh, hơi thở Vương Giả lại một lần nữa kết hợp.Kiếm gào thét ra.Hủy thiên diệt địa, tái tạo núi sông!“Đáng chết!”Trương Lãnh biết bản thân tuyệt đối không đỡ được một kiếm này.“Địa hộ pháp đại nhân, cứu ta!”Lúc này bàn tay Trương Lãnh vỗ một cái.Bùm…Một tiếng nổ tung vang lên.Một thân ảnh lúc này xuất hiện.Bây giờ Trương Lãnh sợ rồi.Không ra tay nữa, ông ta sắp chết ở đây rồi!Một thân ảnh đi ra từ trong phù văn rạn nứt.
Kiếm mang vạn trượng, lên đến trời xanh.
Lúc này các sơn cốc mười mấy dặm cũng đủ nhìn thấy kiếm mang kia.
Ba người Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư bị hơn mười Thanh Giáp Vệ bao vây công kích.
“Ha ha…”
Thạch Cảm Đương nhìn về Trương Minh Ngọc phía trước, cười ha ha nói: “Trương Minh Ngọc, dựa vào cha con ngươi cũng muốn giết sư tôn ta? Nằm mơ đi!”
“Lão tử chống đỡ trong chốc lát, chờ sư tôn ta tới ứng cứu là được”.
“Tiểu tử ngươi phải chết, lão tử ngươi cũng phải chết”.
Lúc này Trương Minh Ngọc sắc mặt u ám.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Bên kia phụ thân không thuận lợi sao?
Nhìn tình hình giao chiến, hình như vô cùng thảm thiết?
“A…”
Một tiếng gầm gừ tức giận vang lên.
Lúc này bên trong sơn cốc.
Toàn thân trên dưới Trương Lãnh, ánh sáng âm u.
Từ ngực đến bụng, một đường vết thương đáng sợ, quả thật kinh khủng.
Lục phủ ngũ tạng lúc này đều có thể nhìn thấy rõ.
Mái tóc dài của Trương Lãnh xõa ra, dáng vẻ vô cùng kinh khủng.
Ông ta thật sự phát điên rồi!
Tần Ninh rốt cuộc là quái thai gì.
“Chưa chết?”
Tần Ninh hơi có chút kinh ngạc, nhìn Trương Lãnh.
“Pháp quyết tu luyện là tôi cốt… chẳng trách chưa chết…”
Nghe đến đấy, Trương Lãnh thiếu chút nữa phun ngụm máu ra ngoài.
Thằng nhãi này thiếu chút nữa muốn lấy mạng ông ta, bây giờ lại còn chưa hài lòng?
Nhưng ông ta đã ngưng tụ tứ đạo dương hải, người dương thánh linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ.
Tên khốn kiếp.
“Nếu đã như vậy, tới một kiếm là được”.
Một bước bước ra, hơi thở bát linh, hơi thở Vương Giả lại một lần nữa kết hợp.
Kiếm gào thét ra.
Hủy thiên diệt địa, tái tạo núi sông!
“Đáng chết!”
Trương Lãnh biết bản thân tuyệt đối không đỡ được một kiếm này.
“Địa hộ pháp đại nhân, cứu ta!”
Lúc này bàn tay Trương Lãnh vỗ một cái.
Bùm…
Một tiếng nổ tung vang lên.
Một thân ảnh lúc này xuất hiện.
Bây giờ Trương Lãnh sợ rồi.
Không ra tay nữa, ông ta sắp chết ở đây rồi!
Một thân ảnh đi ra từ trong phù văn rạn nứt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Kiếm mang vạn trượng, lên đến trời xanh.Lúc này các sơn cốc mười mấy dặm cũng đủ nhìn thấy kiếm mang kia.Ba người Thạch Cảm Đương, Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư bị hơn mười Thanh Giáp Vệ bao vây công kích.“Ha ha…”Thạch Cảm Đương nhìn về Trương Minh Ngọc phía trước, cười ha ha nói: “Trương Minh Ngọc, dựa vào cha con ngươi cũng muốn giết sư tôn ta? Nằm mơ đi!”“Lão tử chống đỡ trong chốc lát, chờ sư tôn ta tới ứng cứu là được”.“Tiểu tử ngươi phải chết, lão tử ngươi cũng phải chết”.Lúc này Trương Minh Ngọc sắc mặt u ám.Xảy ra chuyện gì vậy?Bên kia phụ thân không thuận lợi sao?Nhìn tình hình giao chiến, hình như vô cùng thảm thiết?“A…”Một tiếng gầm gừ tức giận vang lên.Lúc này bên trong sơn cốc.Toàn thân trên dưới Trương Lãnh, ánh sáng âm u.Từ ngực đến bụng, một đường vết thương đáng sợ, quả thật kinh khủng.Lục phủ ngũ tạng lúc này đều có thể nhìn thấy rõ.Mái tóc dài của Trương Lãnh xõa ra, dáng vẻ vô cùng kinh khủng.Ông ta thật sự phát điên rồi!Tần Ninh rốt cuộc là quái thai gì.“Chưa chết?”Tần Ninh hơi có chút kinh ngạc, nhìn Trương Lãnh.“Pháp quyết tu luyện là tôi cốt… chẳng trách chưa chết…”Nghe đến đấy, Trương Lãnh thiếu chút nữa phun ngụm máu ra ngoài.Thằng nhãi này thiếu chút nữa muốn lấy mạng ông ta, bây giờ lại còn chưa hài lòng?Nhưng ông ta đã ngưng tụ tứ đạo dương hải, người dương thánh linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ.Tên khốn kiếp.“Nếu đã như vậy, tới một kiếm là được”.Một bước bước ra, hơi thở bát linh, hơi thở Vương Giả lại một lần nữa kết hợp.Kiếm gào thét ra.Hủy thiên diệt địa, tái tạo núi sông!“Đáng chết!”Trương Lãnh biết bản thân tuyệt đối không đỡ được một kiếm này.“Địa hộ pháp đại nhân, cứu ta!”Lúc này bàn tay Trương Lãnh vỗ một cái.Bùm…Một tiếng nổ tung vang lên.Một thân ảnh lúc này xuất hiện.Bây giờ Trương Lãnh sợ rồi.Không ra tay nữa, ông ta sắp chết ở đây rồi!Một thân ảnh đi ra từ trong phù văn rạn nứt.