“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4906: “Nhưng mà bây giờ chúng ta chính là kẻ vô dụng…”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy ngày tiếp theo, Tần Ninh cho Phong Vô Tình một ít Tịnh Ma Châu Đan, mỗi ngày, ba người đều ở bên cạnh vườn đào tu hành, chữa trị thương thế.Mà sâu bên trong vườn đào, Giang Y Lâm, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu cùng với các đệ tử khác của Giang gia cũng ngày qua ngày tiến hành luyện tập với nhau.Một ngày nọ, ba người Tần Ninh, Ôn Hiến Chi và Phong Vô Tình vẫn đang tiếp tục tu hành.Trong rừng đào, nhóm đệ tử Giang gia cũng tập trung trên con đường tu hành của mình.Một tiếng vút vang lên, Phệ Thiên Giảo chạy như bay đến.Đáp xuống vai Tần Ninh, Phệ Thiên Giảo cụp lưỡi chó, nghiêng đầu nhìn hắn.“Chơi vui đến mức quên trời quên đất, dứt ra được để trở về rồi?”Tần Ninh nói thẳng.Phệ Thiên Giảo cũng phản bác lại nói: “Giang Tiểu Tiểu tu hành, ta không thích đám người Giang gia kia, một thân một mình ra ngoài đi dạo một chút, kết quả phát hiện ra, đại khái khoảng mấy chục người đang đi tới bên này, từ bốn phương tám hướng từ từ nhích lại gần”.“Có người đến? Hẳn là nhóm hộ vệ của Giang gia?”, Ôn Hiến Chi lập tức nói.“Không phải, khí thế hung hăng, còn đều là cảnh giới Thánh Vương, vừa nhìn đã biết là nhân vật có kinh nghiệm chinh chiến sa trường!”Phệ Thiên Giảo chắc chắn nói: “Hơn nữa, đám người kia sát khí cuồn cuộn”.“Xem ra mục tiêu là đám người Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu”.Tần Ninh nhướng mày, từ từ nói: “Quả thật như lời của Phong Vô Tình nói, chỉ sợ bên trong Giang gia không ổn định, trong Võ Môn cũng cất giấu uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa”.Uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa!Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh lùng.Uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa là cái gì?Tần Ninh nói tiếp: “Ngươi đi thông báo cho tỷ muội Giang gia đi!”Phệ Thiên Giảo lười biếng nói: “Không cần ta thông báo, hình như bọn họ đã sớm biết rồi, nhưng mà bị người ta bao vây, cũng không có biện pháp nào”.Giờ phút này, Tần Ninh nhướng mày.“Ngươi nói rõ xem, rốt cuộc là có bao nhiêu người?”Phệ Thiên Giảo lại nói: “Đại khái khoảng trăm người, tên kém nhất cũng là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, tên cầm đầu hình như là có cảnh giới Thánh Vương cửu hiền, cảm giác sát khí rất nặng”.“Phía bên Giang gia ước chừng có hơn bốn mươi người đang ở đây, đều là những người trẻ tuổi, một vài người mới là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, thậm chí còn chưa tới cảnh giới Đại Thánh Vương”.“Còn có mấy người hộ vệ trung niên, nhưng mà cũng chỉ là cảnh giới Thánh Vương lục hiền mà thôi”.Tần Ninh suy nghĩ sâu xa trong chốc lát.
Mấy ngày tiếp theo, Tần Ninh cho Phong Vô Tình một ít Tịnh Ma Châu Đan, mỗi ngày, ba người đều ở bên cạnh vườn đào tu hành, chữa trị thương thế.
Mà sâu bên trong vườn đào, Giang Y Lâm, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu cùng với các đệ tử khác của Giang gia cũng ngày qua ngày tiến hành luyện tập với nhau.
Một ngày nọ, ba người Tần Ninh, Ôn Hiến Chi và Phong Vô Tình vẫn đang tiếp tục tu hành.
Trong rừng đào, nhóm đệ tử Giang gia cũng tập trung trên con đường tu hành của mình.
Một tiếng vút vang lên, Phệ Thiên Giảo chạy như bay đến.
Đáp xuống vai Tần Ninh, Phệ Thiên Giảo cụp lưỡi chó, nghiêng đầu nhìn hắn.
“Chơi vui đến mức quên trời quên đất, dứt ra được để trở về rồi?”
Tần Ninh nói thẳng.
Phệ Thiên Giảo cũng phản bác lại nói: “Giang Tiểu Tiểu tu hành, ta không thích đám người Giang gia kia, một thân một mình ra ngoài đi dạo một chút, kết quả phát hiện ra, đại khái khoảng mấy chục người đang đi tới bên này, từ bốn phương tám hướng từ từ nhích lại gần”.
“Có người đến? Hẳn là nhóm hộ vệ của Giang gia?”, Ôn Hiến Chi lập tức nói.
“Không phải, khí thế hung hăng, còn đều là cảnh giới Thánh Vương, vừa nhìn đã biết là nhân vật có kinh nghiệm chinh chiến sa trường!”
Phệ Thiên Giảo chắc chắn nói: “Hơn nữa, đám người kia sát khí cuồn cuộn”.
“Xem ra mục tiêu là đám người Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu”.
Tần Ninh nhướng mày, từ từ nói: “Quả thật như lời của Phong Vô Tình nói, chỉ sợ bên trong Giang gia không ổn định, trong Võ Môn cũng cất giấu uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa”.
Uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa!
Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh lùng.
Uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa là cái gì?
Tần Ninh nói tiếp: “Ngươi đi thông báo cho tỷ muội Giang gia đi!”
Phệ Thiên Giảo lười biếng nói: “Không cần ta thông báo, hình như bọn họ đã sớm biết rồi, nhưng mà bị người ta bao vây, cũng không có biện pháp nào”.
Giờ phút này, Tần Ninh nhướng mày.
“Ngươi nói rõ xem, rốt cuộc là có bao nhiêu người?”
Phệ Thiên Giảo lại nói: “Đại khái khoảng trăm người, tên kém nhất cũng là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, tên cầm đầu hình như là có cảnh giới Thánh Vương cửu hiền, cảm giác sát khí rất nặng”.
“Phía bên Giang gia ước chừng có hơn bốn mươi người đang ở đây, đều là những người trẻ tuổi, một vài người mới là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, thậm chí còn chưa tới cảnh giới Đại Thánh Vương”.
“Còn có mấy người hộ vệ trung niên, nhưng mà cũng chỉ là cảnh giới Thánh Vương lục hiền mà thôi”.
Tần Ninh suy nghĩ sâu xa trong chốc lát.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy ngày tiếp theo, Tần Ninh cho Phong Vô Tình một ít Tịnh Ma Châu Đan, mỗi ngày, ba người đều ở bên cạnh vườn đào tu hành, chữa trị thương thế.Mà sâu bên trong vườn đào, Giang Y Lâm, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu cùng với các đệ tử khác của Giang gia cũng ngày qua ngày tiến hành luyện tập với nhau.Một ngày nọ, ba người Tần Ninh, Ôn Hiến Chi và Phong Vô Tình vẫn đang tiếp tục tu hành.Trong rừng đào, nhóm đệ tử Giang gia cũng tập trung trên con đường tu hành của mình.Một tiếng vút vang lên, Phệ Thiên Giảo chạy như bay đến.Đáp xuống vai Tần Ninh, Phệ Thiên Giảo cụp lưỡi chó, nghiêng đầu nhìn hắn.“Chơi vui đến mức quên trời quên đất, dứt ra được để trở về rồi?”Tần Ninh nói thẳng.Phệ Thiên Giảo cũng phản bác lại nói: “Giang Tiểu Tiểu tu hành, ta không thích đám người Giang gia kia, một thân một mình ra ngoài đi dạo một chút, kết quả phát hiện ra, đại khái khoảng mấy chục người đang đi tới bên này, từ bốn phương tám hướng từ từ nhích lại gần”.“Có người đến? Hẳn là nhóm hộ vệ của Giang gia?”, Ôn Hiến Chi lập tức nói.“Không phải, khí thế hung hăng, còn đều là cảnh giới Thánh Vương, vừa nhìn đã biết là nhân vật có kinh nghiệm chinh chiến sa trường!”Phệ Thiên Giảo chắc chắn nói: “Hơn nữa, đám người kia sát khí cuồn cuộn”.“Xem ra mục tiêu là đám người Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu”.Tần Ninh nhướng mày, từ từ nói: “Quả thật như lời của Phong Vô Tình nói, chỉ sợ bên trong Giang gia không ổn định, trong Võ Môn cũng cất giấu uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa”.Uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa!Ánh mắt Tần Ninh mang theo vẻ lạnh lùng.Uy hϊế͙p͙ lớn hơn nữa là cái gì?Tần Ninh nói tiếp: “Ngươi đi thông báo cho tỷ muội Giang gia đi!”Phệ Thiên Giảo lười biếng nói: “Không cần ta thông báo, hình như bọn họ đã sớm biết rồi, nhưng mà bị người ta bao vây, cũng không có biện pháp nào”.Giờ phút này, Tần Ninh nhướng mày.“Ngươi nói rõ xem, rốt cuộc là có bao nhiêu người?”Phệ Thiên Giảo lại nói: “Đại khái khoảng trăm người, tên kém nhất cũng là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, tên cầm đầu hình như là có cảnh giới Thánh Vương cửu hiền, cảm giác sát khí rất nặng”.“Phía bên Giang gia ước chừng có hơn bốn mươi người đang ở đây, đều là những người trẻ tuổi, một vài người mới là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, thậm chí còn chưa tới cảnh giới Đại Thánh Vương”.“Còn có mấy người hộ vệ trung niên, nhưng mà cũng chỉ là cảnh giới Thánh Vương lục hiền mà thôi”.Tần Ninh suy nghĩ sâu xa trong chốc lát.