“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4907: “Ngươi nói rõ xem, rốt cuộc là có bao nhiêu người?”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhóm người Giang gia này căn bản là không có năng lực phản kháng.Sợ rằng chỉ có thể tìm ra cơ hội tìm đường trốn chạy.“Sư tôn, chúng ta chạy đi!”Ôn Hiến Chi đứng dậy kéo hai tay Phong Vô Tình, muốn cõng hắn ta lên lưng: “Ba tên vô dụng chúng ta ở chỗ này cũng chỉ cản trở người ta, chẳng bằng chúng ta chạy trước!”“Ngươi chạy nhanh hơn Thánh Vương sao?”Phong Vô Tình thẳng thắn nói.Ôn Hiến Chi gãi gãi đầu, hình như là như vậy.Ôn Hiến Chi nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Sư tôn, người là sư tôn, nhất định là có biện pháp phải không?”Tần Ninh liếc mắt nhìn Ôn Hiến Chi.Bây giờ mới biết ta là sư tôn của ngươi?Giờ phút này, Tần Ninh trầm tư một lát, hắn nhìn về phía Phong Vô Tình, chậm rãi nói: “Cần ngươi cho ta mượn trường kiếm một chút”.“Hả?”Phong Vô Tình cảm thấy khó hiểu.…Sâu trong rừng đào.Giang Tiểu Tiểu tu hành ở bên trong động, lúc này đi ra ngoài.“Tỷ tỷ, sao vậy?”Giang Tiểu Tiểu khó hiểu nói, bình thường khi cô bé đang tu hành, Giang Y Y sẽ không đánh thức cô bé.“Đã xảy ra chuyện rồi!”Giang Y Y bình tĩnh nói: “Xung quanh có không ít người đang tiến đến, nhổ sạch trạm gác ngầm của chúng ta, trước mắt, chúng ta chỉ có thể tìm một phương hướng để phá vòng vây”.“A?”Giang Tiểu Tiểu kinh ngạc, hoảng sợ nói: “Là ai có lá gan lớn như vậy, dám ra tay với đệ tử Giang gia chúng ta?”Giang Y Y lắc đầu.Hai người đàn ông trung niên đi tới, nhìn về phía hai người họ nói: “Hai vị tiểu thư đi trước đi”.“Giang Nhạc thúc thúc, vậy còn nhóm các ngươi thì sao?”“Ta vốn là người trông nom hai vị tiểu thư, phụ trách an toàn cho hai vị, tất nhiên là không thể dễ dàng rời khỏi”.Nghe được những lời này, vẻ mặt Giang Tiểu Tiểu đầy vẻ không nỡ.“Nhanh đi đi”.

Nhóm người Giang gia này căn bản là không có năng lực phản kháng.

Sợ rằng chỉ có thể tìm ra cơ hội tìm đường trốn chạy.

“Sư tôn, chúng ta chạy đi!”

Ôn Hiến Chi đứng dậy kéo hai tay Phong Vô Tình, muốn cõng hắn ta lên lưng: “Ba tên vô dụng chúng ta ở chỗ này cũng chỉ cản trở người ta, chẳng bằng chúng ta chạy trước!”

“Ngươi chạy nhanh hơn Thánh Vương sao?”

Phong Vô Tình thẳng thắn nói.

Ôn Hiến Chi gãi gãi đầu, hình như là như vậy.

Ôn Hiến Chi nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Sư tôn, người là sư tôn, nhất định là có biện pháp phải không?”

Tần Ninh liếc mắt nhìn Ôn Hiến Chi.

Bây giờ mới biết ta là sư tôn của ngươi?

Giờ phút này, Tần Ninh trầm tư một lát, hắn nhìn về phía Phong Vô Tình, chậm rãi nói: “Cần ngươi cho ta mượn trường kiếm một chút”.

“Hả?”

Phong Vô Tình cảm thấy khó hiểu.

Sâu trong rừng đào.

Giang Tiểu Tiểu tu hành ở bên trong động, lúc này đi ra ngoài.

“Tỷ tỷ, sao vậy?”

Giang Tiểu Tiểu khó hiểu nói, bình thường khi cô bé đang tu hành, Giang Y Y sẽ không đánh thức cô bé.

“Đã xảy ra chuyện rồi!”

Giang Y Y bình tĩnh nói: “Xung quanh có không ít người đang tiến đến, nhổ sạch trạm gác ngầm của chúng ta, trước mắt, chúng ta chỉ có thể tìm một phương hướng để phá vòng vây”.

“A?”

Giang Tiểu Tiểu kinh ngạc, hoảng sợ nói: “Là ai có lá gan lớn như vậy, dám ra tay với đệ tử Giang gia chúng ta?”

Giang Y Y lắc đầu.

Hai người đàn ông trung niên đi tới, nhìn về phía hai người họ nói: “Hai vị tiểu thư đi trước đi”.

“Giang Nhạc thúc thúc, vậy còn nhóm các ngươi thì sao?”

“Ta vốn là người trông nom hai vị tiểu thư, phụ trách an toàn cho hai vị, tất nhiên là không thể dễ dàng rời khỏi”.

Nghe được những lời này, vẻ mặt Giang Tiểu Tiểu đầy vẻ không nỡ.

“Nhanh đi đi”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhóm người Giang gia này căn bản là không có năng lực phản kháng.Sợ rằng chỉ có thể tìm ra cơ hội tìm đường trốn chạy.“Sư tôn, chúng ta chạy đi!”Ôn Hiến Chi đứng dậy kéo hai tay Phong Vô Tình, muốn cõng hắn ta lên lưng: “Ba tên vô dụng chúng ta ở chỗ này cũng chỉ cản trở người ta, chẳng bằng chúng ta chạy trước!”“Ngươi chạy nhanh hơn Thánh Vương sao?”Phong Vô Tình thẳng thắn nói.Ôn Hiến Chi gãi gãi đầu, hình như là như vậy.Ôn Hiến Chi nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Sư tôn, người là sư tôn, nhất định là có biện pháp phải không?”Tần Ninh liếc mắt nhìn Ôn Hiến Chi.Bây giờ mới biết ta là sư tôn của ngươi?Giờ phút này, Tần Ninh trầm tư một lát, hắn nhìn về phía Phong Vô Tình, chậm rãi nói: “Cần ngươi cho ta mượn trường kiếm một chút”.“Hả?”Phong Vô Tình cảm thấy khó hiểu.…Sâu trong rừng đào.Giang Tiểu Tiểu tu hành ở bên trong động, lúc này đi ra ngoài.“Tỷ tỷ, sao vậy?”Giang Tiểu Tiểu khó hiểu nói, bình thường khi cô bé đang tu hành, Giang Y Y sẽ không đánh thức cô bé.“Đã xảy ra chuyện rồi!”Giang Y Y bình tĩnh nói: “Xung quanh có không ít người đang tiến đến, nhổ sạch trạm gác ngầm của chúng ta, trước mắt, chúng ta chỉ có thể tìm một phương hướng để phá vòng vây”.“A?”Giang Tiểu Tiểu kinh ngạc, hoảng sợ nói: “Là ai có lá gan lớn như vậy, dám ra tay với đệ tử Giang gia chúng ta?”Giang Y Y lắc đầu.Hai người đàn ông trung niên đi tới, nhìn về phía hai người họ nói: “Hai vị tiểu thư đi trước đi”.“Giang Nhạc thúc thúc, vậy còn nhóm các ngươi thì sao?”“Ta vốn là người trông nom hai vị tiểu thư, phụ trách an toàn cho hai vị, tất nhiên là không thể dễ dàng rời khỏi”.Nghe được những lời này, vẻ mặt Giang Tiểu Tiểu đầy vẻ không nỡ.“Nhanh đi đi”.

Chương 4907: “Ngươi nói rõ xem, rốt cuộc là có bao nhiêu người?”