“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4972: Ngoài Diệp Nam Hiên ra chính là cửu đại đường chủ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong chớp mắt, gần bảy vạn năm trôi qua, Giang Tĩnh từ một thiếu niên khí phách trở thành một trong ba thái thượng của Giang gia.Tần Ninh nhìn Giang Tĩnh, thần sắc mang theo vài phần nhớ lại.Mà lúc này, Giang Tĩnh nhìn Tần Ninh, ánh mắt có đôi nét dò xét.“Ai không có phận sự thì đứng ra một bên đi!”Giang Tĩnh từ từ nói.Giang Y Y nghe vậy, định kéo Tần Ninh rời đi.Nhưng lúc này, Tần Ninh chỉ đứng yên tại chỗ, không chút di chuyển.“Tần Ninh!”Giang Y Y lúc này cực kỳ nôn nóng.Vị thái thượng này không hề giống Giang Tử An.Nếu chọc giận thái thượng, thái thượng giết chết Tần Ninh quả là chuyện đơn giản như giết một con kiến.Nhưng Tần Ninh vẫn không chút di chuyển.“Tiểu Lập Thanh!”Tần Ninh đột nhiên lên tiếng, cười nói: “Vật đổi sao dời, chuyện cũ đã qua!”Lúc này, Giang Tĩnh vốn đang định rời đi bỗng dừng chân, quay người lại, nhìn Tần Ninh với ánh mắt kinh ngạc.Tiểu Lập Thanh!Một xưng hô vừa quen thuộc mà lại xa lạ.Nhưng Tần Ninh lại tỏa ra một cảm giác khiến người ta thấy như đã xa cách cả một đời.Trong nháy mắt này, Giang Tĩnh cảm giác người đứng trước mình không phải Tần Ninh mà là người đó, nhân vật đã từng làm cho cả thánh vực Đại Võ phải run rẩy.Một khắc này, thần sắc Giang Tĩnh lạnh lùng, quát Tần Ninh: “Tiểu bối không biết lễ phép!”Sau đó, Giang Tĩnh bắt lấy Tần Ninh, đem Tần Ninh cuốn lấy bên người mình.“Tĩnh lão!”Giang Y Y lúc này vội nói: “Tần Ninh công tử đã cứu tính mạng của con và Tiểu Tiểu, mong Tĩnh lão chớ trách tội”.Dù không biết câu Tiểu Lập Thanh kia của Tần Ninh có ý gì, nhưng hiển nhiên là Tần Ninh đã chọc giận Giang Tĩnh trưởng lão.Lúc này, Giang Tĩnh không nói gì, chỉ ngưng tụ đại ấn cuốn lấy Tần Ninh, rời khỏi nơi đây.Ôn Hiến Chi cùng Phong Vô Tình đều hơi sửng sốt.
Trong chớp mắt, gần bảy vạn năm trôi qua, Giang Tĩnh từ một thiếu niên khí phách trở thành một trong ba thái thượng của Giang gia.
Tần Ninh nhìn Giang Tĩnh, thần sắc mang theo vài phần nhớ lại.
Mà lúc này, Giang Tĩnh nhìn Tần Ninh, ánh mắt có đôi nét dò xét.
“Ai không có phận sự thì đứng ra một bên đi!”
Giang Tĩnh từ từ nói.
Giang Y Y nghe vậy, định kéo Tần Ninh rời đi.
Nhưng lúc này, Tần Ninh chỉ đứng yên tại chỗ, không chút di chuyển.
“Tần Ninh!”
Giang Y Y lúc này cực kỳ nôn nóng.
Vị thái thượng này không hề giống Giang Tử An.
Nếu chọc giận thái thượng, thái thượng giết chết Tần Ninh quả là chuyện đơn giản như giết một con kiến.
Nhưng Tần Ninh vẫn không chút di chuyển.
“Tiểu Lập Thanh!”
Tần Ninh đột nhiên lên tiếng, cười nói: “Vật đổi sao dời, chuyện cũ đã qua!”
Lúc này, Giang Tĩnh vốn đang định rời đi bỗng dừng chân, quay người lại, nhìn Tần Ninh với ánh mắt kinh ngạc.
Tiểu Lập Thanh!
Một xưng hô vừa quen thuộc mà lại xa lạ.
Nhưng Tần Ninh lại tỏa ra một cảm giác khiến người ta thấy như đã xa cách cả một đời.
Trong nháy mắt này, Giang Tĩnh cảm giác người đứng trước mình không phải Tần Ninh mà là người đó, nhân vật đã từng làm cho cả thánh vực Đại Võ phải run rẩy.
Một khắc này, thần sắc Giang Tĩnh lạnh lùng, quát Tần Ninh: “Tiểu bối không biết lễ phép!”
Sau đó, Giang Tĩnh bắt lấy Tần Ninh, đem Tần Ninh cuốn lấy bên người mình.
“Tĩnh lão!”
Giang Y Y lúc này vội nói: “Tần Ninh công tử đã cứu tính mạng của con và Tiểu Tiểu, mong Tĩnh lão chớ trách tội”.
Dù không biết câu Tiểu Lập Thanh kia của Tần Ninh có ý gì, nhưng hiển nhiên là Tần Ninh đã chọc giận Giang Tĩnh trưởng lão.
Lúc này, Giang Tĩnh không nói gì, chỉ ngưng tụ đại ấn cuốn lấy Tần Ninh, rời khỏi nơi đây.
Ôn Hiến Chi cùng Phong Vô Tình đều hơi sửng sốt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong chớp mắt, gần bảy vạn năm trôi qua, Giang Tĩnh từ một thiếu niên khí phách trở thành một trong ba thái thượng của Giang gia.Tần Ninh nhìn Giang Tĩnh, thần sắc mang theo vài phần nhớ lại.Mà lúc này, Giang Tĩnh nhìn Tần Ninh, ánh mắt có đôi nét dò xét.“Ai không có phận sự thì đứng ra một bên đi!”Giang Tĩnh từ từ nói.Giang Y Y nghe vậy, định kéo Tần Ninh rời đi.Nhưng lúc này, Tần Ninh chỉ đứng yên tại chỗ, không chút di chuyển.“Tần Ninh!”Giang Y Y lúc này cực kỳ nôn nóng.Vị thái thượng này không hề giống Giang Tử An.Nếu chọc giận thái thượng, thái thượng giết chết Tần Ninh quả là chuyện đơn giản như giết một con kiến.Nhưng Tần Ninh vẫn không chút di chuyển.“Tiểu Lập Thanh!”Tần Ninh đột nhiên lên tiếng, cười nói: “Vật đổi sao dời, chuyện cũ đã qua!”Lúc này, Giang Tĩnh vốn đang định rời đi bỗng dừng chân, quay người lại, nhìn Tần Ninh với ánh mắt kinh ngạc.Tiểu Lập Thanh!Một xưng hô vừa quen thuộc mà lại xa lạ.Nhưng Tần Ninh lại tỏa ra một cảm giác khiến người ta thấy như đã xa cách cả một đời.Trong nháy mắt này, Giang Tĩnh cảm giác người đứng trước mình không phải Tần Ninh mà là người đó, nhân vật đã từng làm cho cả thánh vực Đại Võ phải run rẩy.Một khắc này, thần sắc Giang Tĩnh lạnh lùng, quát Tần Ninh: “Tiểu bối không biết lễ phép!”Sau đó, Giang Tĩnh bắt lấy Tần Ninh, đem Tần Ninh cuốn lấy bên người mình.“Tĩnh lão!”Giang Y Y lúc này vội nói: “Tần Ninh công tử đã cứu tính mạng của con và Tiểu Tiểu, mong Tĩnh lão chớ trách tội”.Dù không biết câu Tiểu Lập Thanh kia của Tần Ninh có ý gì, nhưng hiển nhiên là Tần Ninh đã chọc giận Giang Tĩnh trưởng lão.Lúc này, Giang Tĩnh không nói gì, chỉ ngưng tụ đại ấn cuốn lấy Tần Ninh, rời khỏi nơi đây.Ôn Hiến Chi cùng Phong Vô Tình đều hơi sửng sốt.